Văn Tường vớ lấy cuốn sách, hệt như một kẻ đói khát lâu ngày vớ  thức ăn.
Hắn bắt đầu say sưa hấp thụ những nguyên tắc uyên thâm chứa đựng trong Luận Ngữ. Mỗi một câu chữ như dòng nước mát khai thông tâm trí, khiến  bừng tỉnh!
Tử : “Học mà thường xuyên ôn luyện, chẳng  vui lắm !”
Tử : “Kẻ khéo , nét mặt giả tạo, hiếm khi là  nhân đức!”
Tử : “Đệ tử ở nhà  hiếu thảo với cha ,  ngoài  kính nhường  lớn, cẩn trọng mà giữ chữ tín, yêu thương  , gần gũi  nhân đức. Làm  những điều  mà còn thừa sức thì hãy học văn.”
Tử : “Người quân tử  trang trọng thì   uy, học  vững chắc. Phải lấy trung và tín  đầu,  kết giao với   bằng ,   thì đừng ngại sửa.”
…
Từng câu, từng chữ như búa tạ giáng mạnh  tâm trí Văn Tường.
Tại  những lời   đây   từng  ? Tại  chúng  ẩn chứa những triết lý mạnh mẽ đến ?
Triệu Tiểu Bắc  dáng vẻ cúi đầu miệt mài  sách của Văn Tường, bất giác thầm gật đầu trong lòng, đúng là đứa trẻ dễ dạy!
Người theo Nho đạo,   thể  học Luận Ngữ!
“Thôi, về ngủ thôi!”
Triệu Tiểu Bắc vươn vai  trở về phòng.
Trời càng lúc càng tối, vầng trăng cũng dần dần nhô lên từ phía chân trời.
Mạn Đà La Vương co  trong góc, nhớ  những chuyện xảy  ban ngày, lòng thầm đoán vị tiền bối  rốt cuộc là thần thánh phương nào?
 lúc , bên tai Mạn Đà La Vương bỗng vang lên một giọng nữ duyên dáng.
“Này  mới,   ngươi  trở thành sủng vật của chủ nhân !”
Mạn Đà La Vương  quanh quất nhưng  tìm thấy ai đang .
“Người mới, Bàn Đào tỷ tỷ đang  chuyện với ngươi đó, ngươi    !” Giọng của Tiểu Hắc  vẻ bất mãn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoa-ra-ta-la-dai-lao-tu-tien/chuong-143-khai-tru-yeu-vuong.html.]
Nghe thấy tiếng của Tiểu Hắc, Mạn Đà La Vương lập tức tỏ  cung kính vô cùng,   rõ sự lợi hại của Tiểu Hắc.
“Tiền bối, ý ngài là   cây Bàn Đào    chuyện với  ?” Mạn Đà La Vương kinh ngạc  cây đào  mặt.
Phải  rằng, thực vật tu luyện thành tinh là chuyện vô cùng khó khăn.
Cả Vạn Yêu sơn mạch  cũng chỉ    thành tinh hóa hình, mà trong đó còn là nhờ  cơ duyên cực lớn!
Bây giờ   một cây đào thành tinh, điều  khiến Mạn Đà La Vương  khỏi sững sờ.
“Hi hi,  mới, ngươi  lẽ cho rằng chỉ   ngươi là thực vật thành tinh !” Cây Bàn Đào bật  những tiếng  trong như chuông bạc.
“ cũng  thôi, nếu   sự giúp đỡ của chủ nhân,  cũng  thể nào khai mở linh trí nhanh như !”
Lần  thì Mạn Đà La Vương   thể khẳng định, đúng là cây đào  mặt đang  chuyện.
“Tiền bối, ngài  bao nhiêu tuổi ?”
Lần đầu tiên gặp  đồng loại, Mạn Đà La Vương lập tức trở nên vô cùng kích động.
“Bao nhiêu tuổi ư,  cũng   nữa.” Giọng cây Bàn Đào thoáng một nét buồn.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“ từ lúc   ý thức đến nay, cũng  mấy ngàn năm trôi qua !”
“Bàn Đào tỷ tỷ là lão nhị ở đây đó!” Tiểu Hắc  bên cạnh bổ sung.
“ , Bàn Đào tỷ tỷ, tên mới tới  cũng là thực vật,    sẽ do tỷ quản lý.” Tiểu Bạch .
“Đó là đương nhiên, chủ nhân hiếm khi thu nhận một yêu quái hệ thực vật,  tất nhiên  thể từ chối!” Bàn Đào vui vẻ .
“Này  mới,   ngươi chính là tiểu  của , cũng là  nhỏ nhất trong sân ,  việc nặng nhọc bẩn thỉu   đều do ngươi .” Bàn Đào tuyên bố!
Mạn Đà La Vương nào dám phản đối nửa lời. Hắn  thể cảm nhận  khí tức đáng sợ tỏa  từ những sinh vật trong sân.
Còn những sinh vật  tỏa  khí tức,   càng  dám coi thường.
Biết  đó  là những tồn tại còn đáng sợ hơn nữa.
Tiểu viện của chủ nhân, quả thực là nơi tàng long ngọa hổ!