“Tiền bối,   chúng  đến là để bồi tội!”
Long Nghịch Thiên và ba   xong, liền  dám thở mạnh, lặng lẽ chờ đợi sự xử lý của Triệu tiền bối.
Một bên, Sở  Mặc Vũ lúc   xem đến choáng váng. Ba vị Tán Tiên lục kiếp   quỳ lạy sư tôn của , còn cầu xin sư tôn tha thứ.
Phải  đây chính là Tán Tiên lục kiếp, thực lực tu vi thông thiên triệt địa!
Ở Linh Võ Đại Lục là sự tồn tại đỉnh cao!
Sư tôn của  rốt cuộc là một sự tồn tại khủng bố đến mức nào!
Sở  Mặc Vũ chỉ  thể ngơ ngác  tất cả, tâm trạng kích động  thôi.
Triệu Tiểu Bắc  ba   quỳ xuống xin  , điều  cũng quá long trọng !
Trong lòng cũng  chút  hổ, chẳng qua chỉ là  mua chữ thôi mà!
Làm như  giống như  đang ép mua ép bán!
“Thôi, thôi, lúc  cũng là do  nóng vội!”
Long Nghịch Thiên, Lạnh Lẽo và Kim Hãn ba    những lời  của Triệu Tiểu Bắc, sắc mặt vui vẻ. Tiền bối đây là  tha thứ cho họ ?
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Dù  thì chuyện gì cũng là do duyên phận!”
 những lời  của Triệu Tiểu Bắc  xuất hiện, niềm vui   của ba  Long Nghịch Thiên tức khắc biến mất  thấy.
Duyên phận!
Chẳng lẽ ý của tiền bối là, duyên phận của tiền bối và họ đến đây là kết thúc.
Ba  trong lòng run rẩy. Tiền bối là cơ duyên lớn nhất của họ,    thể phi thăng Tiên giới  ,  bộ đều dựa  tiền bối!
Họ  thể rời xa tiền bối!
“Triệu tiền bối, gặp  ngài chính là may mắn lớn nhất của chúng , xin tiền bối đừng bỏ rơi chúng .” Long Nghịch Thiên và ba  vội vàng cung kính .
“Hơn nữa, chúng   lập công chuộc tội, còn xin tiền bối xem ở chỗ      tội, đừng từ bỏ chúng !”
Hàn Linh Nhi lúc  cũng : “Tiền bối, bức tranh Vạn Yêu Sơn Mạch mà ngài ban cho, cũng  sự giúp đỡ của ba vị tiền bối !”
Nói , Hàn Linh Nhi cung kính đem bức họa đó đưa cho Triệu Tiểu Bắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoa-ra-ta-la-dai-lao-tu-tien/tien-gieng-nhap-vien.html.]
Triệu Tiểu Bắc nhận lấy bức họa, mở , trong bức họa   thêm một cái giếng!
Nơi  vốn vẽ sai, thêm cái giếng  ,  cho cả bức họa  nâng lên một tầm cao mới.
Xem  ba   vẫn  chút tài năng!
“Được , nếu  thì chuyện lúc  chúng  xóa bỏ hết,   ba vị cũng đừng lừa dối  nữa!” Triệu Tiểu Bắc  với ba  Long Nghịch Thiên.
Ba   còn dám  gì nữa, tiền bối tha thứ cho họ  là may mắn lớn nhất !
“Vâng, tiền bối,   chúng  nhất định  dám!”
Ba  Long Nghịch Thiên gửi cho Hàn Linh Nhi một ánh mắt cảm kích. Lần  nếu    Hàn Linh Nhi, chỉ sợ tiền bối thật sự sẽ  tha thứ cho họ.
Triệu Tiểu Bắc cầm bức họa đó ném sang bên cạnh sân, phảng phất như đang ném rác.
Bốn   thấy , khóe miệng  khỏi giật giật.
Trong bức họa   tiên giếng đó, tiền bối cứ  mà ném lung tung.
 ngay  đó, tiên giếng trong bức họa đột nhiên phát , lập tức     cái giếng trong sân.
Cái giếng trong sân ánh sáng rực rỡ, giờ khắc  cái giếng đó  xảy  biến hóa về chất.
Hóa  tiền bối   ném lung tung, tiền bối đây là đang trồng tiên giếng trong sân của .
Bốn  trong lòng đồng thời kinh ngạc cảm thán một tiếng, họ vẫn còn quá trẻ!
Bức họa  đối với tiền bối mà  chỉ là một vật chứa để thu nạp bẫy rập. Bây giờ tiên giếng   gieo trồng, bức họa  cũng  còn giá trị gì, ném  thì cũng là ném .
Ngay khi tiên giếng và cái giếng trong sân hợp  một,  bộ sân phảng phất như  thăng hoa.
Mọi thứ trong viện  khoảnh khắc  cũng đều vô cùng phấn khởi, chúng điên cuồng hấp thu tiên khí tỏa  từ trong tiên giếng.
Đặc biệt là mấy cây ăn quả giữa sân lúc  lớn lên càng thêm tươi , quả cũng to hơn một chút.
 Long Nghịch Thiên và mấy  giờ khắc  đồng thời cũng cảm nhận  một luồng áp lực vô danh.
Trước đây họ tuy cảm nhận  áp lực, nhưng  sự đồng ý của Triệu tiền bối, loại áp lực đó  ít.
 bây giờ loại áp lực    cho họ đến thở cũng  nổi!