“Chị có chút việc cần xử lý đã.”
Dứt câu, cô ấy ấn điện thoại bàn bên cạnh, gọi nội tuyến, phân phó người bên ngoài: “Mang cốc nước ấm vào đây cho Tinh Trầm.”
Thấy Maggie bận rộn, Nguyễn Tinh Trầm cũng không lên tiếng nói chuyện ngay, cứ ngồi yên ở đối diện. Lúc Trần Trừng mang cốc nước ấm vào thì cười nói “Cảm ơn” rồi cầm cốc lên uống.
Văn phòng im ắng, chỉ còn nghe tiếng Maggie lật giấy tờ.
Xem xong tài liệu trong tay, Maggie tháo kính xuống, xoa xoa mắt làm giảm độ nhức mỏi. Thấy cô gái ngồi đối diện yên lặng không nói câu nào, lòng Maggie tự dưng mềm nhũn. Ba năm rồi mà cô gái trước mặt cô dù đứng ở bất cứ vị trí nào cũng luôn duy trì sự ôn hòa và yên tĩnh.
Ban đầu, cô khá là không thích dáng vẻ ngoan ngoãn không tranh giành gì của Nguyễn Tinh Trầm.
Sau đó…
Nguyễn Tinh Trầm cứ trước sau như một mãi, cô lười quản.
Còn bây giờ, cô khá là thích cái tính cách này.
Nhịp sống xã hội hiện tại quá nhanh. Giới giải trí ngày nào cũng có người mới nổi lên nhưng họ nổi lên quá nhanh, chưa kịp hưởng thụ chút đãi ngộ nào của việc nổi tiếng đã bị người khác vì lợi ích mà lôi một đống lịch sử đen tối ra. Vì thế, họ bước vào thời bị đóng băng hoạt động, bị mọi người quên lãng.
Mấy năm nay chưa cần nói đến giới giải trí, nói riêng trong công ty thôi đã có không ít trường hợp như vậy.
Nhưng, người con gái trước mặt cô sau khi nổi lại tiến bước bay lên, bước nào bước nấy đều cực kỳ vững chắc.
Ban nãy cô bận rộn cũng là do người tìm đến hợp tác với Nguyễn Tinh Trầm quá nhiều. Kịch bản truyền hình nổi tiếng có kha khá lại thêm mấy chương trình thực tế với một hợp đồng quảng cáo. Nếu là trước kia, Maggie khi gặp nghệ sĩ chỉ nói chuyện công việc, vào luôn vấn đề chính nhưng nay nhìn thấy Nguyễn Tinh Trầm lại dịu dàng hỏi một câu: “Tết năm nay thế nào?”
Nguyễn Tinh Trầm buông cốc nước, cười: “Khá vui ạ.”
Tết năm nay là cái Tết trọn vẹn nhất mà cô đón trong mười mấy năm qua. Giao thừa cùng Cố Húc đón năm mới, sáng mùng một được ăn sáng với anh… Thậm chí, còn được cùng Cố Húc ở lại viện phúc lợi hai ngày. Nụ cười trên gương mặt cô không quá tươi tắn nhưng đủ để người ta nhìn ra tâm trạng cô đang rất tốt.
Maggie khá sửng sốt khi thấy dáng vẻ ấy của Nguyễn Tinh Trầm. Cô đã quen Nguyễn Tinh Trầm hơn ba năm nhưng chưa từng thấy cô ấy cười tươi như vậy bao giờ. Một ý nghĩ chợt nảy ra trong đầu, cô nhỏ giọng hỏi: “Tinh Trầm, có phải em yêu rồi không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-125-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]
Tay cầm cốc nước của Nguyễn Tinh Trầm khựng lại.
Đúng là cô muốn nghiêm túc yêu đương với Cố Húc, cũng biết công ty sẽ không cấm cản mình nhưng cô không tính đến việc công khai. Cho dù cô đã thông suốt thì cũng không thể đảm bảo được mình và Cố Húc đi cùng nhau bao xa… Nếu không thể xác định, chi bằng không nói.
Càng ít người biết thì về sau càng đỡ phiền toái.
Cô không sợ phiền phức, chỉ sợ phiền phức ấy làm liên lụy đến Cố Húc.
Nói đến lãnh đạo của công ty…
Mê Truyện Dịch
Nếu để bọn họ biết cô với Cố Húc ở bên nhau thì không biết sẽ làm phiền anh đến độ nào nữa. Dù không bóc thêm một lớp da thì cần lợi dụng cái gì đều lợi dụng hết.
Cô không muốn Cố Húc bị khó xử vì mình.
“Gần đây em bận lắm, làm gì có thời gian yêu đương chứ?” Nguyễn Tinh Trầm cười đầy bắt đắc dĩ. Cô thu lại cánh tay đang cầm cốc nước, đặt hai bàn tay đan vào nhau trên đầu gối, không nói chuyện lung tung nữa, vào thẳng vấn đề: “Chị Chu, hôm nay chị gọi em đến đây còn có việc gì khác ngoài vụ kịch bản kia không?”
Tuy Maggie cảm thấy Nguyễn Tinh Trầm có chỗ nào đó khác thường nhưng không nói thành lời được.
Hơn nữa, đúng là cô không có thời gian yêu đương thật.
Vì vậy, Maggie không nghĩ nhiều nữa, uống một ngụm café rồi bắt đầu bàn chuyện công việc: “Kịch bản em đã xem, chị cũng nói chuyện với đạo diễn Lâm rồi. Ông ấy rất hài lòng về em. Nhưng phía hậu kỳ cần chỉnh sửa thêm nên chắc một thời gian nữa mới quay.”
“Vừa hay, chương trình thực tế lần trước chị nhắc đến với em đang trong thời gian quyết định cuối cùng. Em xem thử kịch bản đi.”
Nguyễn Tinh Trầm nhận lấy kịch bản, xem qua. Chương trình này được quay theo kiểu mọi người cùng chung sống dưới một mái nhà. Giờ có khá nhiều chương trình cùng thể loại cạnh tranh với nhau, đến mấy show như yêu đương cũng có ba, bốn cái. Còn kiểu sống chung như thế này thì chưa có cái nào.
Ánh mắt của Maggie quá chuẩn. Lần trước, mới xem qua kịch bản thôi đã nhận định rằng nó sẽ nổi. Giờ thấy cô cúi đầu lật xem, cô ấy dựa cả người vào ghế, nói: “Khách mời cố định của chương trình có cả thảy sáu người. Mặc dù chưa chốt ai sẽ là khách mời cuối cùng nhưng chị thử thám thính rồi, mấy người được nhắm tới ấy chưa ai nổi hơn em.”
Tại sao Maggie lại suy xét đến chương trình này? Lý do là vì các nghệ sĩ đang nổi khác đều đang tham gia với vai trò MC cố định. Nếu Tinh Trầm đến thì chỉ có thể làm nền hoặc làm khách mời một ngày mà thôi.