Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hóa Ra Thần Tượng Tôi Thích Cũng Thích Tôi - Chương 183: Hóa Ra Thần Tượng Tôi Thích Cũng Thích Tôi

Cập nhật lúc: 2025-07-04 02:28:31
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quen chơi chơi thì được.

Lúc trước ở đoàn làm phim, đúng là cô ta thấy Cố Húc đối xử với Nguyễn Tinh Trầm khác biệt, không thì đã chẳng nói thế. Cô ta không ngại việc anh quen cho vui với mấy người phụ nữ khác, đàn ông mà… làm gì có ai không thích phụ nữ xinh đẹp? Hơn nữa, Cố Húc tốt hơn nhiều mấy người trong giới.

Xinh đẹp đâu mài thành cơm ăn được.

Đợi Cố Húc chơi chán rồi, tất nhiên sẽ quay đầu.

Cho nên, cô ta rộng lượng gửi thiệp mời cho Nguyễn Tinh Trầm. Chờ người tới, có khi cô ta còn lấy được chút thể diện trước mặt Cố Húc. Cô ta sẽ giới thiệu cho Nguyễn Tinh Trầm vài tài nguyên, coi như là phí vất vả.

Nhưng giờ,…

Sao Cố Húc lại đến cùng Nguyễn Tinh Trầm? Sao anh lại cười dịu dàng như thế? Dịu dàng, để ý từng li từng tí một, hoàn toàn không giống với kiểu coi đó là tình nhân.

Hệt như đang nâng niu một báu vật vô giá.

Rốt cuộc là sao đây?

Mê Truyện Dịch

Giang Thanh hoảng loạn. Đây là lần đầu tiên cô ta có cảm giác mình không nắm được thứ mình muốn. Có lẽ, Cố Húc không hề muốn quen cho vui với Nguyễn Tinh Trầm. Nhưng nếu không thế, vì sao anh không chịu công khai? Với tính tình của anh, nếu thật sự thích ai đó, sao có thể không công khai?

“Chẳng lẽ, Cố ảnh đế với Nguyễn Tinh Trầm yêu nhau thật?”

“Ôi trời! Thế thì nay tới đây hời to. Chụp mấy tấm đăng lên mạng, đảm bảo bùng nổ dữ dội luôn.”

“Ừ đúng, nhanh lên, chúng ta phải chụp nhiều vào, chờ vào bên trong rồi thì không chụp được nữa đâu…”

Nhóm người bên cạnh xôn xao bàn tán, Giang Thanh nhìn theo hai người đang dạo bước càng lúc càng gần, sắc mặt thay đổi mấy lượt, cơ mà cuối cùng vẫn khôi phục vẻ bình tĩnh. Hai người họ yêu nhau thì đã sao? Cố Húc thích Nguyễn Tinh Trầm thật cũng đã sao?

Cô ta vững tin vào việc, người nhà họ Cố không chấp nhận người không có gia thể hiển hách như Nguyễn Tinh Trầm.

Nếu người nhà họ Cố có cho phép người trong giới giải trí bước vào cửa nhà họ, thì người đó chỉ có thể là cô ta. Cô ta và Nguyễn Tinh Trầm không giống nhau, sau lưng cô ta còn có nhà họ Giang làm chỗ dựa, tuy không thể so với nhà họ Cố nhưng so với Nguyễn Tinh Trầm, hay thậm chí là phần lớn người trong giới, thì tốt hơn rất nhiều.

Nghĩ vậy, vẻ tươi cười quay lại trên gương mặt Giang Thanh.

“Cố Húc, Tinh Trầm, hai người tới rồi.” Giang Thanh mỉm cười, đi lên vài bước đón bọn họ.

“Chị Giang.” Nguyễn Tinh Trầm lịch sự gật nhẹ với Giang Thanh, chào hỏi rất khách sáo. Giang Thanh để lại ấn tượng khá tốt với cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-183-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]

Cố Húc luôn rất tùy hứng, thấy Giang Thanh rồi cũng chỉ gật một cái như có như không thay lời chào, sau lại chú ý bậc cầu thang, dịu dàng lên tiếng nhắc nhở Nguyễn Tinh Trầm: “Chú ý bậc cầu thang.”

Cái vẻ không coi ai ra gì của anh tương phản hoàn toàn với sự ân cần kia, Giang Thanh thoáng biến sắc.

Có điều, lúc này mọi người đang dồn hết sự chú ý lên Cố Húc và Nguyễn Tinh Trầm nên không ai nhận ra sự d.a.o động cảm xúc của cô ta.

Nguyễn Tinh Trầm không quen nổi việc thân mật kề sát Cố Húc giữa chốn đông người, đặc biệt là khi bên truyền thông còn chưa người cầm điện thoại chụp ảnh. Khuôn mặt cô ửng đỏ, tay lại không né được, đành ngoan ngoãn để Cố Húc, nhẹ giọng đáp: “Em biết rồi.”

Giọng nhỏ nhẹ, nghe nũng nịu vô cùng.

Giang Thanh nhìn hai người thân mật kề sát nhau, siết chặt tay. Nhưng không bao lâu sau, cô ta buông lỏng, khôi phục hình tượng dịu dàng, cười nói: “Được rồi, chúng ta vào thôi, sắp đến giờ rồi.”

Giờ tuy đã giữa tháng Ba nhưng đến tối thành phố A vẫn se se lạnh. Váy hôm nay Nguyễn Tinh Trầm mặc không hợp để khoác áo, Cố Húc lo cô đứng thêm chút nữa sẽ cảm lạnh, không phản đối: “Vào thôi.”

Ba người cùng nhau đi vào bên trong.

Đèn bên trong biệt thự tư nhân sáng rực rỡ, người người quần là áo lượt, tóc tai xinh đẹp, nhân viên phục vụ thì bưng đồ đi khắp nơi. Có kha khá những người khoác lên mình những trang phục đẹp đẽ đắt tiền đang đứng cụng ly với nhau, cười cười nói nói.

Nghe có tiếng bước chân vọng từ bên ngoài vào, mọi người đều tò mò hướng mắt sang nhìn, thế trận này chẳng khác nào cảnh bên ngoài ban nãy. Thấy Cố Húc và Nguyễn Tinh Trầm xuất hiện cùng lúc, họ ngẩn ra, ngay sau đó thì không nhịn được mà bàn tán.

“Cố Húc với cô ấy yêu nhau thật hả?”

“Trước kia Cố Húc làm gì có bạn nữ nào dự tiệc cùng, đảm bảo 100% yêu.”

“Cô ấy may mắn ghê, được Cố Húc thương yêu. Chưa cần nói đến thực lực nhà họ Cố, chỉ mình tài nguyên của Cố Húc thôi cũng đủ để cô ấy ăn cả đời.”

“Thế Giang Thanh…”

“Dự tiệc Cố Húc cũng dẫn Nguyễn Tinh Trầm đi cùng, Giang Thanh làm gì có cửa mà chen vào? Tôi thấy Giang Thanh rõ là tự mình đa tình, Cố Húc người ta đâu thích cô ta, hôm nay…”

“Có kịch hay để xem rồi.”

Mọi người ai nấy đều đè thấp giọng bàn tán, nhưng nhiều người nói quá, thành ra phản tác dụng.

Loading...