Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hóa Ra Thần Tượng Tôi Thích Cũng Thích Tôi - Chương 24: Hóa Ra Thần Tượng Tôi Thích Cũng Thích Tôi

Cập nhật lúc: 2025-07-04 02:22:09
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm sau.

Tại phim trường.

Hôm nay quay ngoại cảnh.

Lúc Nguyễn Tinh Trầm tới phim trường, thư ký trường quay và nhân viên công tác vẫn còn đang chỉnh sửa lại đồ dùng để quay. Cô hóa trang xong đành tìm một góc có ghế để ngồi, vừa day ấn đường vừa xem kịch bản.

Lâm Hạ thấy cô mệt mỏi liền biết hôm qua cô ngủ muộn. Xong nghĩ tới nguyên nhân cô ngủ muộn, cô nàng vừa thấy bất đắc dĩ vừa thấy buồn cười, biết khuyên Nguyễn Tinh Trầm không có tác dụng, cô nàng đành đắp chăn lên người cô, nhẹ giọng nói: “Một lúc nữa mới phải quay, để em đi mua café cho chị.”

Bình thường Nguyễn Tinh Trầm không thích uống café.

Có điều tình huống hôm nay cần phải tỉnh táo nên cô gật đầu, nói “Được” rồi tiếp tục lật kịch bản ra xem.

Mê Truyện Dịch

Phần quay phim hôm nay vẫn thế, cô và Cố Húc diễn với nhau.

Mỗi lần diễn với Cố Húc, cô đều phải dốc hết sức mình, không muốn kéo chân người ta, thế nên cô luôn phải dành thời gian như những lúc này để luyện tập. Nhưng không đợi cô xem được mấy trang, phía xa đã truyền tới tiếng chào “Thầy Cố” “Anh Cố”… Tay đang giở kịch bản khựng lại, Nguyễn Tinh Trầm ngẩng mặt nhìn về phía nơi phát ra âm thanh.

Cố Húc đang đứng cách đây không xa, đã hóa trang xong.

Hôm nay quay cảnh bọn họ cưỡi ngựa nên trang phục trông nhẹ nhàng hơn.

Cô mặc một thân trang phục cưỡi ngựa màu trắng, Cố Húc mặc đồ thường ngày màu đen. Tay áo bó, phần eo được chiết, so với trang phục của triều đình hôm qua thì bộ trang phục này càng tôn lên dáng vẻ cao lớn, vai rộng eo thon của anh.

Anh vẫn giống như trước kia, khóe miệng nở nụ cười nhạt, đi đường cũng như đang đi tản bộ trong sân. Trong hoàn cảnh cả phim trường lộn xộn, anh cứ như thiên thần đang dẫm lên mây hạ phàm. Mỗi một bước đều lộ ra dáng vẻ không để tâm, chính khí chất hiển nhiên đó khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Mãi cho tới khi liếc mắt nhìn thấy Nguyễn Tinh Trầm ngồi trong góc, nụ cười bên khóe miệng của Cố Húc sâu hơn chút. Anh không nói gì, quay người đi qua đó.

“Lại đang xem kịch bản?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-24-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]

Cố Húc cầm cốc café Ngô Nguyệt mang tới, lúc ngồi xuống còn nghiêng người ngó vào kịch bản. Vốn dĩ chỉ là tùy tiện nhìn lướt qua nhưng lại thấy trên giấy có nhiều dấu vết của những chiếc bút nhớ dòng màu sắc khác nhau, anh sửng sốt.

Từ lúc anh tiến vào làng giải trí tới nay đã là người có tài năng trời ban, sau vì quay phim nhiều nên kỹ thuật diễn được dày công tôi luyện.

Mấy cái kịch bản này anh chỉ cần nhìn qua là biết phải diễn như thế nào.

Ở vòng luẩn quẩn này mười năm, anh gặp được không ít diễn viên nghiêm túc, nhưng nhiều lắm thì họ chỉ viết lời nhận xét ở bên cạnh. Đây là lần đầu tiên anh thấy một cô gái nhỏ nghiêm túc nhường này. Không chỉ nhận xét nội dung mình diễn mà ngay cả phần diễn của anh cũng trích đoạn ghi chú thần thái và giọng điệu.

Thấy thú vị.

Anh dựa sát vào, nghiêm túc nhìn.

Ban đầu ghế dựa của hai người có khoảng cách nhưng vì Cố Húc ngồi sát vào nên khoảng cách đó được kéo gần. Nguyễn Tinh Trầm chỉ cần hơi cúi đầu là có thể nhìn thấy đầu Cố Húc và phần cằm đẹp đẽ của anh. Tay đang cầm kịch bản khẩn trương nắm chặt lại, hô hấp cũng trở nên nhẹ bẫng như thể sợ quấy rầy người khác, lại sợ chỉ cần hơi thở nặng hơn một chút sẽ làm lộ ra ý nghĩ thật sự trong lòng mình.

Tầm mắt khó khăn rời sang chỗ khác, cô hạ thấp giọng: “Tôi viết không ổn lắm, anh đừng cười.”

Cố Húc ngẩng đầu, cười nhìn cô: “Em phê bình khá tốt, thần thái hay giọng điệu được dùng đúng chỗ. Ngay cả phần phê bình tôi…” Anh uống một ngụm café rồi nhìn kịch bản, tiếp tục nói: “Em cũng viết rất đúng ý.”

Từ trước tới nay, những phim anh đóng, người bình thường rất khó có thể bắt chước được thần thái và giọng điệu đó. Nhưng suy nghĩ của cô gái nhỏ này lại không khác anh là bao. Anh nhướn mày, đang định trêu con gái nhà người ta vài câu thì bỗng nhíu mày lại khi nhìn vào đôi mắt cô.

Tay nghề chuyên viên trang điểm rất tốt, trang điểm cho cô gái nhỏ này nhìn như chẳng khác gì trạng thái bình thường nhưng anh cẩn thận vẫn thấy được đôi mắt cô hơi mệt mỏi.

“Sao thế?” Cố Húc hỏi: “Hôm qua không nghỉ ngơi đủ hả?”

“Hả?” Nguyễn Tinh Trầm sờ mặt mình. Lúc nãy trang điểm xong cô còn nhìn gương một lúc, thấy mình không khác gì với lúc thường mà, sao Cố Húc có thể nhìn ra?

Đúng là hôm qua cô không ngủ đủ. Ngoại trừ việc sắp xếp lại kịch bản thì cô còn trả lời bình luận trên weibo nữa. Sức chiến đấu của nhóm fans “Con gái của Nhật Tân” và fans cô quá mạnh, cô lăn lộn mãi tới tận ba giờ sáng mà không có chút hiệu quả nào. Ngược lại còn bị người ta mắng cho m.á.u chó phun đầy đầu. Nghĩ tới mấy cái hot search ngày hôm qua, Nguyễn Tinh Trầm nhìn người kia, bỗng nhiên trong lòng khẩn trương.

Cố Húc…anh có biết mấy chuyện trên weibo ngày hôm qua không?

Loading...