Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hóa Ra Thần Tượng Tôi Thích Cũng Thích Tôi - Chương 57: Hóa Ra Thần Tượng Tôi Thích Cũng Thích Tôi

Cập nhật lúc: 2025-07-04 02:23:29
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô nàng nhịn không được mở miệng hỏi: “Chị Tinh, có đáng giá không ạ?”

Câu nói này lấp lửng, không đầu không đuôi nhưng Nguyễn Tinh Trầm hiểu. Tay đang gõ chữ khựng lại. Không bao lâu sau, cô ngẩng lên nhìn Lâm Hạ. Dưới ánh đèn, khuôn mặt ấy trở nên xinh đẹp rung động lòng người, đôi môi đỏ mọng mấp máy liên tục. Giọng nói dịu dàng thốt ra từ đó: “Đáng giá.”

Mê Truyện Dịch

“Anh ấy đáng giá để chị làm thế.”

Giọng nói kiên định, chẳng hề do dự.

Với cô mà nói, Cố Húc là người mà cô đã thích mười năm, là hi vọng mà cô gửi gắm khi thời niên thiếu chẳng chỗ nương tựa, là người mà sở hữu tất cả những gì tốt đẹp trong lòng cô.

Khi cô rơi vào giai đoạn đen tối nhất trong cuộc đời, Cố Húc là người đã đánh thức cô, là anh nói cho cô biết: “Có lẽ, thế giới này không tốt đẹp nhưng phải đi tiếp em mới có thể thấy được hi vọng.”

Anh đã nói với cô rằng: “Cô gái nhỏ, em phải tin vào bản thân, cũng như phải tin rằng trên cõi đời này có thứ đáng giá để em sống tiếp.”

Lúc ấy, cô như một cái xác không hồn sinh hoạt trong bóng tối, ngày nào cũng vậy. Còn anh thì sao? Anh đã nổi tiếng, là ảnh đế trẻ tuổi nhất trong nước.

Ban đầu, khi gửi bức thư đó đi, cô đã chuẩn bị tinh thần rằng nó sẽ như đá chìm trong đáy biển.

Nhưng người đàn ông đó không chỉ nhận được mà còn trả lời lại cô. Nếu không có lá thư hồi âm của Cố Húc, rất có khả năng, cô chẳng còn trên cõi đời này nữa.

Tất cả mọi người đều cảm thấy anh cậy tài khinh người, tính tình lạnh nhạt trời sinh, rất khó ở chung nhưng cô biết, nội tâm anh dịu dàng hơn bất kỳ ai khác.

Người tốt như vậy, cô làm thế là đáng giá.

Nguyễn Tinh Trầm quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe. Xe đi rất nhanh, khiến cô chỉ có thể thấy được bóng dáng mơ hồ của cảnh vật lướt qua. Vừa nhìn cô vừa chậm rãi nói: “Trên đời này, không phải tất cả những gì mình bỏ ra đều được đền đáp. Huống hồ, chuyện thích anh ấy lại là chuyện của một mình chị.”

Cô thích anh đã mười năm.

Cô vì anh mà xông vào trong giới giải trí.

Cô tranh đấu với công ty một mình, tất cả dịu dàng đều dành cho anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-57-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]

Cô làm tất cả những việc này, không phải là muốn lấy được chút gì đó từ trên người anh mà là muốn đến gần hơn chàng trai mình đã thích cả thời niên thiếu. Đương nhiên, nếu một ngày nào đó, khoảng cách ấy khiến anh thấy phiền phức, cô sẽ đi thật xa.

Lâm Hạ không biết tình cảm chị Tinh dành cho Cố Húc là như thế nào.

Tuy trước kia cô nàng cũng từng hâm mộ thần tượng nhưng những người đó, chỉ cần qua một khoảng thời gian là cô nàng chẳng còn chút cảm giác gì nữa, không giống như chị Tinh, có thể kéo dài được như vậy. Dù là bản thân hay người bên cạnh, cô nàng cũng chưa từng thấy qua kiểu đó.

Thật ra, cái cảm tình này có chút không hiểu nổi.

Nhưng không thể không thừa nhận, cái tình cảm thuần khiết không bị tạp chất vấy bẩn này cần được bảo vệ.

Cô nàng hít sâu một hơi, không nhiều lời mà chỉ nói: “Chị Tinh, em lúc nào cũng sẽ đứng về phía chị.”

Nguyễn Tinh Trầm nghe vậy, quay đầu cười với cô nàng một cái. Cô không nhiều lời nữa, tiếp tục mở di động lên gõ nốt đoạn tin nhắn dang dở. Nhưng còn chưa viết xong, cô đã nhận được tin nhắn mới từ Cố Húc: [“Không cần để ý tới mấy thứ trên weibo. Em về nhà rồi thì đi nghỉ ngơi sớm đi. Ngủ ngon.”]

Tay đánh chữ khựng lại. Ý của Cố Húc là gì?

Lâm Hạ cũng nghe thấy tiếng thông báo wechat. Cô nàng nghiêng người sang, hỏi: “Chị Tinh, Cố ảnh đế gửi cái gì sang thế ạ?” Nội dung trong wechat làm cô nàng thở phào nhẹ nhõm. Tuy vừa rồi đã quyết định mình sẽ đứng về phía chị Tinh dù chị ấy ra quyết định nào đi chăng nữa, nhưng bớt được chút phiền toái gì thì bớt đi vẫn tốt hơn.

“Em biết mà, Cố ảnh đế sao nhỏ mọn như thế được. Nếu tức giận thật thì anh ấy đã để phòng làm việc đăng thông cáo.”

Nói xong, cô nàng vội vàng khuyên nhủ: “Chị Tinh, nếu Cố ảnh đế đã nói vậy thì chị đừng liên lạc nữa.” Biết cô để ý cái gì nên Lâm Hạ bổ sung thêm: “Vất vả lắm nhiệt độ của chuyện này mới hạ xuống, giờ mà chị đăng cái gì lên có khi lại lên thẳng hot search đấy. Đến lúc ấy, có khi Cố ảnh đế lại nghĩ chị muốn tạo tai tiếng.”

Từ trước tới nay, Nguyễn Tinh Trầm luôn nghe lời Cố Húc.Anh đã bảo cô không cần xen vào thì cô sẽ không xen vào nữa.

Nhưng mà…

Cô cảm thấy rõ là Cố Húc đang tức giận. Thích Cố Húc đã mười năm, có thể nói, anh tức giận hay vui vẻ cô đều có thể suy đoán ra. Mặc dù đây là đánh chữ nhưng cô cảm nhận được cảm xúc của anh toát ra con chữ.

Dù sao thì tiếp theo vẫn còn phải hợp tác.

Nếu giờ mà đăng thông cáo lên thì sau này ở đoàn làm phim, hai người ở chung sẽ thấy mất tự nhiên.

Loading...