Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hóa Ra Thần Tượng Tôi Thích Cũng Thích Tôi - Chương 82: Hóa Ra Thần Tượng Tôi Thích Cũng Thích Tôi

Cập nhật lúc: 2025-07-04 02:24:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có câu nhờ vả phía trước làm bước đệm nên giờ Nguyễn Tinh Trầm chẳng do dự chút nào. Cô đẩy hết đồ cần rửa cho anh còn bản thân đi cán vỏ sủi cảo.

Hai người mỗi bên một việc, dù động tác không nhanh lắm nhưng bầu không khí rất hài hòa.

Cố Húc rửa đồ xong nhìn sang thấy cô đang làm sủi cảo. Anh nổi hứng thú, đặc biệt là khi thấy bên cạnh đặt một đồng xu được rửa sạch, tò mò hỏi: “Cái này để làm gì thế?”

“Quê em có phong tục gói sủi cảo sẽ thả đồng xu vào. Ai là người ăn trúng thì thể hiện cho việc năm đó người ấy vạn sự như ý, bình an khỏe mạnh.” Nguyễn Tinh Trầm vừa gói sủi cảo, vừa cười kể chuyện: “Trước kia em…” Vốn chỉ vô tình nhắc đến nhưng nói tới đây, sắc mặt cô khẽ biến, khựng lại.

Cố Húc nhìn biểu cảm là biết cô đang nghĩ cái gì, không hỏi nhiều, cười nói: “Em đi nấu món khác đi, để tôi gói sủi cảo cho.”

“Hả?”

“Vâng.”

Nguyễn Tinh Trầm nói xong lập tức di chuyển, đứng chống hai tay vào bồn tắm, sắc mặt hơi khó coi. Thật ra, cô đã lâu rồi không nhớ đến những chuyện đó. Vừa rồi là do bầu không khí quá tốt, làm cho cô bất giác nhớ về ngày tết năm đó, khi mẹ vẫn còn.

May thay…

Cố Húc không nhìn ra sự không thích hợp đó.

Cố Húc nhìn theo bóng cô, cảm xúc cũng bất ổn. Có điều, anh không nói nhiều, chỉ cúi đầu gói sủi cảo. Anh nhớ kỹ lời cô nói nên lẳng lặng đánh dấu vào miếng sủi cảo mình nhét xu.

Bởi vì có chuyện trước đó nên hai người không còn gì để nói. Dù vậy, trong phòng bếp vẫn vang lên tiếng nấu nướng nên không cũng không đến mức quá quạnh quẽ, có chút hương vị của đời sống.

Bữa cơm tối của hai người chính thức bắt đầu vào khoảng tám giờ.

Mì Ý sốt cà chua, thịt băm xào cà tím, có cả bát thịt kho tàu nhỏ, vị trí trung tâm là bát sủi cảo lớn. Do đều mới được mang ra từ phòng bếp nên hơi nóng nghi ngút bốc lên liên tục.

Cố Húc muốn ăn.

Mấy món đồ ăn trên bàn làm anh thèm đến chảy nước miếng. Thừa dịp cô gái nhỏ còn ở phòng bếp, anh chụp ảnh rồi đăng lên vòng bạn bè với dòng: [“Bữa cơm cuối cùng của năm cũ.”]. Khi chụp ảnh, anh còn âm mưu chụp cả bát đũa dành cho hai người.

Mê Truyện Dịch

Wechat của Cố Húc là tài khoản cá nhân. Anh không thêm ai khác ngoài một số người thân và bạn bè.

Khác với weibo nửa năm chỉ chạm một lần, anh đăng khá nhiều thứ lên vòng bạn bè trên wechat. Nhưng, trước có đăng cũng chẳng được nhiều bình luận lắm. Ấy vậy mà hôm nay vừa đăng xong, khu bình luận đã nổ tung. Có vẻ anh sớm đoán ra phản ứng của mọi người nên rất thong dong ngồi lướt từng bình luận một.

[Trang Chu: “Mẹ nó chứ?”]

[Quý Siêu: “Hình như tôi đoán ra cái gì đó.”]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi/chuong-82-hoa-ra-than-tuong-toi-thich-cung-thich-toi.html.]

[Chu Đông: “Xin hỏi, giờ tôi đến ăn chực còn kịp không?”]

[Trang Kỳ: “…Tôi cảm thấy mình cần một lời giải thích hoàn hảo.”]

[Ngô Nguyệt: “…Anh Cố, đêm giao thừa rồi, anh rụt rè chút có được không? Thông cảm cho việc nhà chúng em có người đang muốn đuổi cẩu độc thân ra ngoài đi.”]

Cố Húc ôm tâm trạng hết sức vui sướng đọc bình luận. Nếu không phải cô gái nhỏ cũng có wechat của anh, anh đã đăng với dòng trạng thái là [Vợ làm cho tôi đấy], để cho đám cẩu độc thân kia hâm mộ c.h.ế.t đi.

Chậc.

Đầu lưỡi ma sát với hàm răng.

Tiếc ghê.

“Thầy Cố, anh đang xem gì đó?” Nguyễn Tinh Trầm bưng đĩa giấm đi ra đúng lúc Cố Húc đang cúi đầu lướt điện thoại. Tuy đứng ở góc độ này, cô không thấy được rõ biểu cảm của anh nhưng vẫn cảm nhận được khóe môi anh nhếch lên, tâm trạng vô cùng sung sướng.

Sao Cố Húc vui thế? Nguyễn Tinh Trầm hơi tò mò.

Mới nãy, Cố Húc mải mê lướt đọc bình luận nên không phát hiện ra Nguyễn Tinh Trầm đi tới. Nghe thấy giọng cô, anh hắng giọng, tắt di động đi và nhìn cô, nói: “Không có gì.” Da mặt cô gái nhỏ rất mỏng, mấy bình luận đó trước không nên cho cô xem thì hơn.

Đỡ cho việc tí nữa cô ngại đến mức không dám ngẩng đầu.

Anh nói vậy, Nguyễn Tinh Trầm cũng không gặng hỏi nữa.

Chuyện ban nãy đã trôi qua được một lúc, cảm xúc của cô đã khôi phục như bình thường.

Cô ngồi xuống đối diện Cố Húc, cười đặt hai đĩa giấm lên mặt bàn, nhìn anh nói: “Đây là cách pha em học được từ một tiền bối trước đóng phim cùng mình. Pha nước giấm cho thêm chút hành, tỏi, rau thơm. Thầy Cố, anh nếm thử xem?”

Thật ra, Cố Húc không thích ăn giấm từ bé, luôn cảm thấy hương vị của nó quá chua, ăn ê hết cả răng.

Nhưng, đôi mắt đào hoa của cô gái nhỏ lại toát lên vẻ trông mong làm Cố Húc thấy mình có thể uống luôn giấm… Anh dùng đũa gắp một miếng sủi cảo lên, chấm vào đĩa giấm, đưa đến bên miệng còn chưa kịp cho vào đã ngửi thấy mùi chua.

Anh cắn một miếng.

Vỏ sủi cảo tự làm có độ dai vừa phải, rau thịt dùng làm nhân khá thơm quyện cùng chút giấm được pha tạo nên hương vị rất tuyệt.

Loading...