HOA TÀN MỘNG TAN - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-08-01 05:12:23
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Không cần."

Anh quá nhiều điều khiến Trần Nhứ tổn thương. Bây giờ cô tha thứ là điều hiển nhiên. Nếu cô trả thù, sẽ chịu.

Nhìn phụ nữ mặt gào thét điên cuồng, chỉ cảm thấy, đúng là… vẫn đổi.

Anh đè cô xuống ghế: "Tiêm thuốc an thần !"

Chuyến bay đến Milan mất 32 tiếng. Trên máy bay, Giang Hà luôn ôm cô trong lòng, như thể giữa họ từng cách.

càng như , càng gượng ép.

Trần Nhứ trói giường bằng dây đai, mỗi ngày đều những mặc áo blouse trắng đến kiểm tra tình trạng của cô.

hiểu họ gì, nhưng chỉ cần ánh mắt bác sĩ cũng , tình trạng của cô chẳng mấy khả quan.

Giang Hà mỗi ngày đều tươi , với cô:

"Em sắp khỏe ."

Trần Nhứ chuyện, nhưng thì lì lợm bám lấy, kể lể đủ thứ chuyện cũ khi hai kết hôn. Nghe đến nhức đầu.

Anh mở album ảnh trong điện thoại , chỉ từng tấm một:

"Đây là món quà kỷ niệm bốn năm kết hôn, là một cây đàn piano mà tặng em."

"Đây là ảnh chúng chụp ở núi Phú Sĩ kỷ niệm sáu năm."

"Còn đây là thuốc tặng để chúng sớm con..."

Đột nhiên, màn hình điện thoại dừng ở một tấm ảnh con mèo nhỏ với cái đầu tròn tròn thò .

Một cái tên bật khỏi miệng Trần Nhứ như phản xạ:

"Đoàn Đoàn!"

Giang Hà nên .

Một con mèo còn nhớ, còn thì ?

Anh định lướt qua, nhưng Trần Nhứ giật lấy điện thoại.

"Nó ?"

Giang Hà gãi đầu ngượng nghịu:

"Đoàn Đoàn đang nuôi."

Hồi đó, vì Trần Nhứ g.i.ế.c c.h.ế.t con ch.ó của Quý Uyển Thư, từng buông nhiều lời cay nghiệt.

Bây giờ nghĩ , chẳng trách cô giận.

Anh lập tức bước ngoài, gọi điện cho trợ lý:

"Đi tìm một con mèo y chang Đoàn Đoàn, tìm thì khỏi về luôn!"

Chỉ là một con mèo thôi mà. Miễn là khiến Trần Nhứ vui, thể kiếm hàng chục con như .

Còn khối u như quả b.o.m hẹn giờ trong đầu cô, đám bác sĩ vẫn tìm cách xử lý. Nếu cần, sẽ chuyển viện, đời chẳng thiếu bác sĩ giỏi.

Anh tự nhủ như .

bác sĩ bảo: cuộc phẫu thuật chẳng nhiều ý nghĩa, tỷ lệ sống chỉ 3%. Dù sống sót thì khả năng tái phát cũng cực cao.

Tiếng gào giận dữ của Giang Hà vang khắp hành lang bệnh viện:

"Bàn bạc bao nhiêu ngày, chỉ với kết quả thế ?! Cô hiện giờ ăn , ngủ , chỉ là một cái u thôi, mà khó đến thế?!"

Cuối cùng, sụp xuống hành lang, như một đứa trẻ.

" chỉ Trần Nhứ sống... Sao khó như ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoa-tan-mong-tan/chuong-11.html.]

Trần Nhứ thấy tiếng , cô trở , lòng đầy thắc mắc rõ ràng sắp c.h.ế.t là cô, đau lòng ?

bước an ủi một câu, nhưng khi mở cửa, Giang Hà lau nước mắt, ôm con mèo giống hệt trong ảnh tiến .

"Trần Nhứ, em xem, Đoàn Đoàn về . bây giờ chỉ chơi một chút thôi, đợi em khỏi bệnh về nhà chơi bao lâu cũng ."

Cô cúi đầu vuốt nhẹ lông mèo, đúng là y như trong ảnh.

con mèo sợ hãi rên rỉ, cô gọi tên nó cũng phản ứng, thậm chí còn cào trúng tay cô.

Giọt m.á.u rơi xuống đất.

Giang Hà vội quỳ xuống, nắm lấy tay cô kiểm tra vết thương.

"Chắc tại lâu quá gặp… Sau em về nhà , từ từ sẽ quen thôi."

Anh dám ngẩng đầu, càng dám mắt cô.

Ai cũng hiểu rõ con mèo Đoàn Đoàn.

"Vậy ?" – Trần Nhứ nhướng mày hỏi.

Giang Hà bế mèo lên, chạy trối c.h.ế.t ngoài.

Anh đỏ mắt, nên về .

Trên thế giới sẽ còn con mèo nhỏ nào giống hệt Đoàn Đoàn nữa.

Và cũng sẽ bao giờ một Trần Nhứ thứ hai.

Tất cả là tại Quý Uyển Thư.

Nếu như năm đó cô đưa ảnh Trần Nhứ và Tô Bắc ngoại tình, chẳng nổi giận mà trút lên đầu Trần Nhứ.

Đang nghĩ ngợi thì điện thoại Giang Hà reo, tên gọi đến khiến siết chặt nắm tay.

"Anh ơi, Trần Nhứ bệnh ? Em tới thăm cô nhé, cổng bệnh viện đón em một chút ."

Trong lòng Giang Hà vang lên hồi chuông cảnh báo.

Quý Uyển Thư đang ở đây chữa bệnh cho Trần Nhứ?

Anh cố gắng duy trì vẻ bình thản, mỉm :

"Ở vài hôm về , trong bệnh viện u ám lắm."

Giờ thể xử lý cô , cần trói cô ở bên cạnh .

Chờ khi Trần Nhứ khỏi bệnh, nhất định sẽ khiến cô trả giá gấp trăm .

đúng lúc đó, một giọng nữ lạnh lùng vang lên từ phía :

"Giang Hà, đúng là buồn . Rõ ràng là ép tới đây chữa bệnh, bây giờ bảo bệnh viện xui xẻo, bảo xui xẻo? Thế thì cút !"

Giang Hà há miệng, kịp giải thích, chỉ ôm lấy cô gái mắt để an ủi nỗi đau trong lòng cô.

"Trần Nhứ, ý đó..."

Chưa kịp xong, bên trái mặt cô tát một cái cháy rát.

Cô vốn định bước an ủi rằng chuyện liên quan đến con mèo, nhưng thấy bảo "bệnh viện u ám lắm".

Trên đời đàn ông mâu thuẫn đến ?

Cô mỉm , xoay rời .

ôm từ phía , hai trái tim một nữa kề sát , mà Giang Hà thì thấy sợ hãi.

Những cuộc cãi vã quá cuồng loạn, khiến bao hiểu lầm chất chồng, đến giờ giải thích cũng còn cơ hội.

Nhìn sinh mệnh của cô dần cạn kiệt, thật sự sợ viễn cảnh sẽ trở thành sự thật.

Loading...