Ta do dự một lát,  đó nắm tay Ngân Bình  gần bậc thang cao.
 
Không xa Tiêu Tịch, nhưng cũng  gần.
 
Ánh sáng trong mắt Tiêu Tịch mờ ,  đó khẽ cụp mắt xuống.
 
Bộ tăng bào màu đen huyền khiến cả   càng thêm tái nhợt, lông mày và mắt  dịu dàng, khi cúi đầu  lộ  vài phần đáng thương.
 
Ta cảm thấy  chút áy náy, đang định xích  gần , thì  thấy Ngân Bình hét lên một tiếng.
 
"Nương nương cẩn thận!"
 
Trong khoảnh khắc,  rơi  một vòng tay ấm áp thoảng mùi đàn hương, tiếng d.a.o găm đ.â.m  da thịt khiến   sởn tóc gáy, mùi m.á.u nhàn nhạt lan tỏa, tim  đột nhiên thắt .
 
"Ôn Phất Y! Tiêu Minh! Các  đều đáng c.h.ế.t! Các  đều c.h.ế.t !"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Giọng Lâm Uyển Uyển chói tai, nhưng lọt  tai   biến thành một chuỗi tiếng ù ù.
 
Ta thậm chí  dám  đầu : "Tiêu Tịch...   ?"
 
Hắn khẽ đặt đầu lên vai , thì thầm: "Không , chỉ  đau thôi."
 
Ta dường như sắp : "Chàng,  đau chỗ nào?"
 
"Đau tim."
 
Tiêu Tịch yếu ớt : "Y Y, nàng  thể trả lời  một câu hỏi ?"
 
Đầu óc  lúc  hỗn loạn, chỉ cảm thấy Tiêu Tịch sắp c.h.ế.t, đương nhiên sẽ  từ chối .
 
"Được."
 
"Nàng  bao nhiêu phần chân tình đối với ?"
 
"Chín phần."
 
Ta run rẩy : "Ở Quốc An Tự,    thích  ."
 
Người phía  đột nhiên  còn động tĩnh,  lo lắng đến mức sắp , đang định  đầu , thì cơ thể đột nhiên  ôm lên.
 
Ta ngơ ngác ôm lấy cổ Tiêu Tịch: "Chàng  ... sắp c.h.ế.t ?"
 
Tiêu Tịch ôm    ngoài,   khẽ : "Vẫn còn thê hiền con nhỏ  đời,  dám dễ dàng xuống suối vàng."
 
Ta nhận , đỏ mặt đ.á.n.h : "Chàng lừa !"
 
"Y Y   cũng lừa  một  ?"
 
Hắn đặt    giường, lấy khăn tay sạch lau vết m.á.u  mặt : "Hại  mất cả  lẫn tâm."
 
Ta sững sờ: "Chàng đều  hết ?"
 
Hắn khẽ xoa đầu : "Khoảnh khắc nàng bước  phòng ,   đoán  ."
 
Hoá  Tiêu Tịch luôn   đang tính kế .
 
Khi Tiêu Minh  ám sát trong cuộc săn bắn,  nhận thấy  nguy hiểm đến tính mạng, liền sớm tính toán cho bản .
 
Ta   còn gì,  thì tự  kiếm lấy một con bài.
 
Ta đến Quốc An Tự, tìm thấy Trường Bình Vương,  dụ dỗ ,  m.a.n.g t.h.a.i con của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoa-thuong-ta-du-do-la-hoang-thuc-duong-trieu/chuong-12.html.]
 
Hậu cung của Tiêu Minh  ba ngàn giai lệ, nhưng    con, là vì Lý Thanh Mẫn  hạ t.h.u.ố.c tuyệt tử cho ,  còn từng giúp nàng  một tay.
 
Nếu thành công, đứa trẻ  sẽ là  thừa kế duy nhất của hoàng tộc họ Tiêu.
 
Tiêu Minh c.h.ế.t yểu, Tiêu Tịch ẩn dật  , chỉ  đứa trẻ trong bụng  mới  thể kế thừa đại thống.
 
Nếu  thành công, Tiêu Minh c.h.ế.t, thì Tiêu Tịch buộc  xuất sơn kế vị,  và    da thịt  mật,  thì  sẽ tùy tiện tìm một đứa trẻ để nhận .
 
Tất cả kế hoạch của  đều dựa  cơ sở Tiêu Minh c.h.ế.t, kết quả    c.h.ế.t.
 
Nghĩ đến đây,  nghi ngờ  Tiêu Tịch một cái: "Tiêu Minh   là do  chữa khỏi ?"
 
Tiêu Tịch khựng ,  chút chột  gật đầu.
 
Ta đá  một cái: "Kế hoạch của  đều   phá hỏng !"
 
Hắn nắm lấy chân , khẽ : "Lúc đó  còn  thể  khỏi chùa, nếu Tiêu Minh c.h.ế.t sẽ   nhiều rắc rối."
 
"Chàng vì   thể  khỏi chùa?"
 
Hắn kê một cái gối  lưng , nhàn nhạt : "Vì tỷ tỷ ."
 
"Ta tự tay b.ắ.n c.h.ế.t tỷ , mẫu phi lệnh  ở trong chùa tụng kinh cho tỷ  năm năm."
 
Thần sắc  vẫn ôn hòa, dường như những chuyện cũ đó  còn ảnh hưởng gì đến .
 
"Ta  thích giải thích nhiều về hành động của ."
 
Hắn ngước mắt  , khẽ : "   nàng ,    là  lạnh lùng vô tình như ."
 
"Năm đó tỷ tỷ   c.h.ế.t,   b.ắ.n  chỗ hiểm của tỷ . Sau khi thu phục Lâm An, tỷ     về cung  chim trong lồng   khác sắp đặt,  liền thuận theo,   cho  khác sự thật."
 
Hắn khẽ nắm lấy tay , thì thầm: "Nàng đừng sợ ."
 
Tim  mềm nhũn, ôm lấy eo : "Sao   thể sợ , năm đó  cứu  một mạng,  vẫn luôn coi  là ân nhân cứu mạng."
 
Hắn buông  , lông mày  chút sững sờ: "Ta  cứu nàng ?"
 
"Năm tám tuổi, hoàng thành   phá,   nhân lúc hỗn loạn chạy  khỏi thành, nhưng  gặp  dân lưu tán gây rối ở ngoại ô, là   bế  lên ngựa, đưa  đến nơi an ."
 
Lúc đó  khoác chiến giáp uy phong lẫm liệt, khuôn mặt tràn đầy khí phách của một thiếu niên, khiến  nhớ mãi khuôn mặt .
 
Ta thấy sự mơ hồ trong mắt , liền    nhớ: "Đã  nhiều năm ,   nhớ cũng là chuyện bình thường."
 
"Ta xin  Y Y."
 
Mắt  dịu dàng, khẽ hôn lên khóe môi , dụ dỗ : "Ta lấy  đền bù cho Y Y  ?"
 
Ta đỏ mặt đẩy : "Trên   còn  vết thương,  bôi t.h.u.ố.c  ."
 
Những nụ hôn vụn vặt rơi xuống  tai ,  thở  nóng bỏng: "Y Y giúp ."
 
...
 
Thuốc  bôi xong, mặt  cũng đỏ bừng.
 
Tiêu Tịch quấn băng   , lộ  vòng eo săn chắc thon gọn. Bên cổ   một vết răng nhỏ ửng đỏ.
 
Ta vội vàng dời mắt , mặt càng lúc càng nóng.