HOA VĂN QUỶ DỊ ( Thuật Xăm Sinh Tử) - Chương 1214: Ngươi không lên thì ai lên

Cập nhật lúc: 2025-12-15 02:40:58
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sơ Vụ cũng ngờ Tiền Manh Manh thể nhận . Hắn sững một chút, lập tức khà khà.

“Người ba hồn bảy phách. Năm xưa để một hồn một phách ở nhà họ Tiền, đó là sự tín nhiệm với họ Tiền, hơn nữa và họ Tiền giao tình sâu. Ngươi là của họ Tiền, cần gì so đo.” Sơ Vụ giải thích.

“Một hồn một phách? Có thể như ?” Tiền Manh Manh nửa tin nửa ngờ Sơ Vụ, bộ xương của trông cũng chẳng khác chúng là mấy.

Người ba hồn bảy phách, thiếu một cũng . Nếu Sơ Vụ hiện tại chỉ còn một hồn một phách, thể đáng lẽ khác chúng chứ.

“Chỉ là bí thuật của nhà họ Sơ thôi. Có vài thứ giống như ảo thuật, thì cũng .” Sơ Vụ chịu tiết lộ tình trạng của , khiến Tiền Manh Manh càng thêm nghi ngờ. Dù từng lợi dụng ả một , ả tin nữa gần như là thể.

Thật chỉ Tiền Manh Manh, ngay cả cũng nghi vấn. Sơ Vụ trông nửa sống nửa c.h.ế.t, chẳng lẽ là vì chỉ còn một hồn một phách?

vẫn từng hỏi . Giờ Tiền Manh Manh nêu nghi vấn, vẫn trả lời, rõ ràng là né tránh. Cũng dễ hiểu, bí thuật truyền ngoài, với ngoài là chuyện bình thường.

“Được , bây giờ lúc chuyện đó. Vừa ngươi cách là thế nào?” Ta vội kéo chủ đề . Đây mới là việc cấp bách. Những chuyện khác tạm gác sang bên. Giờ chúng là xương khô, pháp lực; nếu đoạt xác thì cả đời kẹt ở đây, thứ xương khô nửa nửa quỷ vô dụng. Ta nghĩ chẳng ai cam tâm.

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Vì thế, việc quan trọng nhất lúc nhanh chóng đoạt huyết nhục.

“Chuyện nam nữ, hiện tại ai hơn . Chỉ là nữ quỷ thôi, nhất định nắm .” Tiền Manh Manh sang Tu La, “nhưng cần ngươi phối hợp, hiểu chứ?”

Tu La ngây . Hắn chỉ đưa cách, ngờ chúng thật sự “lên” con nữ quỷ đó.

“Phối… phối hợp cái gì? Không thật sự bắt chứ? Ta sẽ !” Tu La lùi mấy bước, như bỏ chạy. chúng nhanh chóng vây , phát từng tràng dâm đãng.

“Không ngươi thì ai ? Bọn giờ là xương khô, ngủ với nữ quỷ cũng vô dụng, mà lấy cái gì để ngủ? Dùng cả đống xương trắng ?” Ta chỉ háng của , nơi đó trống trơn gì, cũng thấy buồn thảm.

“Tu La lão , chuyện mà thành, tất cả chúng đều thể bình an vô sự. Ngươi chịu thì bọn đành g.i.ế.c ngươi. Ngươi xem, vì cùng thắng?” Bành Tổ kiên nhẫn khuyên nhủ, giọng điệu chẳng khác gì bán hàng đa cấp.

“Nữ quỷ đó lúc còn sống là hoàng hậu, c.h.ế.t mạnh như , cũng chẳng khó ngươi .” Sơ Vụ cũng lên tiếng khuyên.

mặc kệ thế nào, Tu La vẫn kiên quyết đồng ý. Chúng cũng bỏ cuộc, đó tới lui, lấy tình cảm cảm hóa, lấy đạo lý thuyết phục, cuối cùng mới khiến gật đầu. Lúc mới mỉm nhẹ nhõm, chậm rãi hạ thanh kiếm tiền đồng đang kề cổ xuống.

Chỉ cần đồng ý là , chuyện rốt cuộc cũng chút chuyển cơ. Tiếp theo trông Tiền Manh Manh thôi. Với trạng thái hiện tại của Tu La, thể khống chế một nữ quỷ siêu cấp như ? Tiền Manh Manh thật sự cách ?

Ta sợ Tiền Manh Manh dối, bởi vì cô  cũng lợi ích ràng buộc trong đó. Tu La thất bại thì thể của cô  cũng lấy , lừa bọn tức là lừa chính , cô   ngu đến .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoa-van-quy-di-thuat-xam-sinh-tu/chuong-1214-nguoi-khong-len-thi-ai-len.html.]

“Yên tâm, mị thuật của thiên hạ vô song. Quỷ thì ? Dù là hồn thể, cũng vẫn thất tình lục dục.” Tiền Manh Manh đầy tự tin, phất tay với chúng : “Các ngươi ngoài , dạy mị thuật.”

“Ra ngoài? Các ngươi định…” Lông mày Bành Tổ nhíu , Tiền Manh Manh và Tu La. Đừng nghĩ lệch , chỉ sợ Tu La chạy mất thôi. Với dáng vẻ của Tiền Manh Manh bây giờ, mà  chuyện gì ?

“Yên tâm, chạy , cũng là âm nhân!” Tiền Manh Manh quyến rũ, rút một lá hoàng phù ngậm trong miệng. Không hiểu vì , cô  chỉ là một bộ xương trắng, cảm thấy chút mê . Chẳng lẽ đây chính là cái gọi là phong tình?

Tu La thấy hoàng phù thì thể run lên, chút sợ hãi. Đường đường là ác quỷ Thập điện, ngờ rơi cảnh . Trước hoàng phù mặt chỉ là giấy vụn, giờ như đại sát khí.

Hổ lạc đồng bằng, ch.ó khinh! Câu Bành Tổ mới bao lâu, coi như hai kẻ cùng cảnh ngộ. Chỉ là Bành Tổ còn thể bắt nạt một chút, xả cơn giận thì cũng đỡ ấm ức hơn.

“Đại thù báo, nhất định nhẫn nhục chịu đựng!” Tu La nắm chặt nắm đấm, lẩm bẩm tự , như đang tự cổ vũ , chỉ đành để mặc chúng khống chế.

“Thôi thôi, chúng ngoài . Thằng nhóc rõ ràng là hưởng diễm phúc, mà như đưa thiến . Không nó thích đàn ông chứ?” Bành Tổ ngoài , tiếng đầy ẩn ý.

Như chỉ khiến Tu La càng thêm nhục nhã! giờ chẳng gì, chỉ thể nhịn.

Ba chúng khỏi sào huyệt. Không lâu , trong sào huyệt vang lên những âm thanh kỳ quái, cũng là vui đau khổ, dù thì âm thanh đó… thật khiến ngứa ngáy trong lòng.

Ta cũng Tiền Manh Manh học mị thuật từ khi nào, hình như cô   . Thứ thời cổ đại , kỹ nữ cao cấp trong thanh lâu dùng, tức là những hoa khôi đầu bảng, thể mê hoặc vô đàn ông đến thần hồn điên đảo, kể cả quan to quyền quý, công t.ử nhà giàu. Nếu danh tiếng lớn, thậm chí còn dẫn tới cả vương gia.

Loại hoa khôi thường luyện từ nhỏ, nhất cử nhất động đều trăm mị sinh hoa, xinh , thể hương cực nồng, chỉ cần ngửi một cái cũng đủ khiến mê mẩn.

Còn một loại nữa cũng , đó là thích khách thời cổ đại. Dùng mị thuật để hành thích là một phương pháp cực kỳ hiệu quả, thậm chí từng dùng cách ám sát hoàng đế. Vì hoàng đế cẩn thận, khi sủng hạnh phi tần thì cho mặc quần áo, mà để thái giám dùng chiếu quấn thể đưa tới, giấu thứ gì, hung khí thì ám sát sẽ khó hơn.

Đến thời hiện đại thì còn loại thuật nữa, bởi vì địa vị phụ nữ nâng cao, cần đặc biệt lấy lòng đàn ông.

Không khi học mị thuật, với tư chất như , thể thu hết thiên hạ phú bà tay nhỉ?

Tiền Manh Manh mà học thứ thì còn ghê gớm đến mức nào nữa. Bản   chẳng chim lành gì, sẽ bao nhiêu đàn ông c.h.ế.t váy lựu của cô .

Đến khi kéo suy nghĩ trở , phát hiện Bành Tổ đang lén . Ta vỗ một cái lưng , giật nảy .

Tên vội giải thích, chỉ là chằm chằm Tu La, sợ chạy trốn, chứ lén thật.

Ta tin , chúng đều là chính nhân quân tử, ai chuyện bẩn thỉu đó. Ta còn sợ bên trong tình huống gì, nên đặc biệt hỏi Bành Tổ xem rốt cuộc bên trong xảy chuyện gì.

Loading...