“ cho rằng   thích  khác chạm  quần áo của , hơn nữa lúc   còn  bẩn…”
“Làm  sẽ như , đồng phục chị giặt  vẫn luôn mặc.” Hoắc Ngập  rộ lên, duỗi tay  gần, giơ ống tay áo trắng tinh cho cô xem, “ còn nhớ  đó mặc quần áo ướt, chị còn mua cho  sữa bò nóng, hiện tại nghĩ , nếu như   hộp sữa bò , chắc là  sẽ  cảm.”
Lâm Kiều   , đột nhiên nhớ tới lúc   luôn giúp , đặc biệt là việc liên quan đến Hứa Niệm Cao Tự  đó.
Cô đột nhiên thấy áy náy, thế nhưng ngay từ đầu cô  từ góc độ hoài nghi phỏng đoán  là  như thế nào, thật sự quá .
Trần Thi Nam vốn dĩ   thù oán với , chị em của cô  ngầm   bậy cũng  bình thường, cũng  thể  căn cứ để tham khảo, dù  cũng là  đáng ghét,  cái gì  thể ?
Người vẫn  ở chung lâu mới  , khả năng Hoắc Ngập là ngoại lệ,  chính là   mỹ.
Lâm Kiều gật đầu thật mạnh, “Về   nhất định sẽ  suy nghĩ linh tinh.”
Hoắc Ngập nhịn   mà , duỗi tay sang, nhéo nhéo lỗ tai của cô, “Lỗ tai nhỏ của chị thật đáng yêu.”
Lâm Kiều cảm giác  nhẹ nhàng nhéo vành tai của ,  mặt  chút nóng lên, cũng   vì    đột nhiên niết lỗ tai của cô, là cảm thấy cô cả tin ?
Buổi sáng, Lâm Kiều nhẩm  từ đơn,  cùng mấy  Cố Ngữ Chân tới nhà ăn ăn sáng.
Mới đến lầu hai,   thấy tiếng ồn ào phía .
Một nam sinh đang  gọi món ở  cửa sổ, “ bảo bà đổi món khác mà   hiểu hả? Còn ở đó lẩm bẩm cái rắm?”
Dì trong nhà ăn cũng  tức giận, cầm muỗng ăn chỉ  , “Đến đây lấy đồ ăn,  còn luôn đổi  đổi , nào  nhiều thời gian để cho  chọn như .”
“Bà còn dám chỉ tay, chỉ là một  bán đồ ăn cũng dám chỉ !” Tên nam sinh  đột nhiên bưng khay cơm trong tay lên, đập về phía mặt cửa sổ đằng .
Mê Truyện Dịch
“Phanh” một tiếng vang lớn, học sinh trong nhà ăn sợ tới mức  dám  gì, đều  về phía nơi đó.
Bếp trưởng trong nhà ăn  nam sinh, vội vàng  ngoài xin   .
Nam sinh vẫn  chịu buông tha, bên cạnh   tới khuyên, đều  mắng cút về, cái loại khí thế kiêu ngạo    trong nhà  bình thường dạy  .
Bạn học xung quanh đều đang ,   ai dám  gì.
“Cậu  là ai ?” Lâm Kiều  chút kinh ngạc, ngái ngủ    đánh tan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-100-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Lục Y Y ở một bên nhỏ giọng , “Kha Kiến Thông của lớp một, quặng nhị đại*, trong nhà   tiền, chỉ là tính cách  .”
*Quặng nhị đại: Thế hệ giàu  đời thứ hai nhà  về quặng mỏ.
Đây  chỉ là , quả thực là   trời  đất …
Kha Kiến Thông đập của kính nhà ăn, mãi mới ngừng nghỉ, hiển nhiên cũng  còn hứng thú ăn sáng, xoay   về, khí thế kiêu ngạo  còn  dọa .
Có học sinh  gần cửa, chắn đường của  , còn  kịp phản ứng     giơ chân đạp, gân cổ : “Cút ngay, đồ chó   mắt dám chặn đường tao!”
Nam sinh  đá mặt nghẹn đỏ, nuốt tức giận , cũng  dám  gì.
Kha Kiến Thông  xuống lầu, mấy  Lục Y Y đều im ắng   lời nào, lập tức mở miệng : “Các  yên tâm,   ở lớp một,  bay cũng  đến  lớp bảy chúng .” Cô   về chỗ hỗn độn phía bên , phỏng chừng trong chốc lát sẽ   ăn , “Chúng  xuống lầu  ăn , bên  chắc   ăn .”
Lâm Kiều bên  còn đang đàm luận, nhóm Hoắc Ngập    lầu một,  lúc nghênh diện gặp  Kha Kiến Thông.
Kha Kiến Thông  tới, thấy Tống Phục Hành thì hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt khinh thường   ngoài.
Hoắc Ngập thấy, vẫn mang giọng điệu bình thản như cũ, “Có  gần đây nhà   vẫn luôn gây sự với nhà   ?”
Lý Thiệp nhíu mi, ngón tay cái chỉ về hướng Kha Kiến Thông, “Còn đang tìm  gây phiền toái hả, thằng đấy    bệnh  ,  đến dạy dỗ  một chút, cho thằng ch.ó đấy dứt điểm luôn?”
Tống Phục Hành đến mắt cũng  thèm  Kha Kiến Thông,    như gió thoảng bên tai, vẻ mặt nhàn nhạt, “Không cần quan tâm.”
Nếu Tống Phục Hành    việc gì,  khẳng định   việc gì, bọn họ cũng  cần hỏi .
Hoắc Ngập lấy bữa sáng xong  , liền thấy  ở  lầu đang  xuống, nhịn    lên một tiếng, cô gái nhỏ cũng     còn  tỉnh  ,  chậm rì rì.
Lâm Kiều thoáng cảm giác  hình bóng quen thuộc, khi  sang  đối diện với tầm mắt của Hoắc Ngập đang.
Cô vội vàng thu tầm mắt về,   bắt đầu từ khi nào, cô càng ngày càng  dám đối diện với . Mỗi   thấy , liền  loại vui mừng khẩn trương, dù hoảng loạn nhưng vẫn nhịn   mà  .
Hoắc Ngập nở nụ , hiển nhiên là   cô  dám  .
Lâm Kiều đột nhiên   thấu tâm sự, càng thêm ngượng ngùng  .
Hoắc Ngập bưng đồ đến vị trí trống  xuống, Lý Thiệp nhanh chân vượt tới  xuống phía , “Thu phục  Kẹo Sữa Nhỏ  đúng ? Về  xem  mỗi ngày đều sẽ rắc cơm chó cho chúng .”