Lâm Kiều theo bản năng  hai nữ sinh ở cách đó  xa, các cô  cúi đầu   nơi , chắc là   thấy.
Lâm Kiều  đầu , đối diện với ánh mắt của Hoắc Ngập,  chút hoảng loạn, “  …”
Khuôn mặt Hoắc Ngập mang ý , buông sách bài tập của cô , “Vậy vì  hôm đó    với giáo viên?”
Lâm Kiều   nên lời, lấy sách bài tập về đặt ở  mấy cuốn sách của .
Lời  của Hoắc Ngập vẫn nhẹ nhàng bâng quơ, “Bởi vì do chị thích , nên mới  thể bao che  như , rõ ràng  là sai, còn  giúp  lừa giáo viên…”
Lâm Kiều nhíu mi, trong lòng phức tạp  thể , “Hoắc Ngập… Cậu đừng  nữa.”
“Vậy thì chị sẽ  bạn gái của  chứ,  cũng  thích chị, chúng   thể thử xem.”
Lâm Kiều chớp mắt   mấy ,  vẫn mang vẻ mặt bình tĩnh giống như đang hỏi cô  ăn kem  là chocolate?
Cô nắm chặt sách trong tay, “Chúng   hợp.”
Hoắc Ngập cũng  thấy ngoài ý , nhẹ nhàng  rộ, “Chỗ nào  hợp, chị  thích   thẳng , mà chỉ  thích âm thầm  lưng như  ?”
Lâm Kiều  thấy mà     , cô     nên đối mặt với  như thế nào, mỗi một câu đều như đùa giỡn,  kiêng nể gì.
“Hoắc Ngập,  thôi.” Tiêu Dương ở ngoài cửa thư viện gọi một tiếng, trong tay ôm một đống tài liệu.
Hóa  là tới đây lấy tài liệu,   cố ý tới nơi  tìm cô.
Lâm Kiều đột nhiên thở phào nhẹ nhõm một , Hoắc Ngập duỗi tay xoa đầu cô, “Yêu đương với  sẽ  chị vui vẻ, suy xét cẩn thận, buổi tối chúng  cùng   ăn cơm.”
Lâm Kiều bởi vì nắm sách quá chặt, tay cũng  chút run, Hoắc Ngập    ngoài.
Tiêu Dương thấy Hoắc Ngập  , trêu chọc hỏi một câu, “Đang yêu đương?” Anh      bộ dáng cúi đầu  để ý tới  khác của Lâm Kiều, theo bản năng não bổ  chuyện nữ sinh đó đang theo đuổi Hoắc Ngập, “Việc trong Hội học sinh sẽ  chậm trễ việc yêu đương, cô gái   cố ý tới thư viện tìm , còn   đuổi ,   sẽ giận   ?”
Hoắc Ngập  đầu  , cô gái nhỏ cuống quít thu hồi tầm mắt,  thẳng tắp, ngoan  chịu ,   mỉm , “Không  hết, buổi tối cùng  ăn cơm với cô  là .”
Mê Truyện Dịch
Tiêu Dương cũng , nhưng  nhớ tới một chuyện, tươi   mặt cũng mất ,   thật  là ngại , mà giờ Hoắc Ngập cũng   bạn gái,  như thế nữa cũng   lắm.
 chung quy cũng    nhờ, cũng chỉ  thể giúp đỡ  một câu, “Tuần     thăm Hứa Niệm, trạng thái của     hơn  nhiều, chỉ là…” Tiêu Dương  tới đây liền dừng ,   nên mở miệng  tiếp như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-111-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Hoắc Ngập cầm tài liệu cùng   rời , “Đàn    gì thì cứ việc  thẳng.”
“Lúc  là  nghĩ sai , xác thật là    nghĩa vụ   thăm, hiện tại     hơn  nhiều, nghĩ về  việc chắc sẽ thoáng hơn.” Tiêu Dương  chút ngượng ngùng, “Chỉ là cô   nhờ   với  một câu, cô   mời  ăn cơm, vì việc   nên  xin  , lúc đó là do cô  quá xúc động nên mới  .”
Hoắc Ngập    nhẹ, “Đàn chị   chỗ nào cần  xin  cả, phiền đàn   với đàn chị một câu, chúc đàn chị sớm ngày khỏe .”
Tiêu Dương  dừng bước chân, Hoắc Ngập cũng  để ý, tiếp tục  về phía .
Ý của câu     rõ, Hứa Niệm  lẽ là  hết hy vọng , Hoắc Ngập thật sự   cái ý đó với cô .
Sau khi Hoắc Ngập rời , Lâm Kiều cũng  ở nổi trong thư viện nữa, hai nữ sinh   thường thường đánh giá cô,  cô căn bản  tập trung chú ý .
Cô chỉ  thể ôm sách vở  về phòng học.
Trong phòng học cãi cọ ồn ào, khác hẳn với sự yên tĩnh lúc nghỉ trưa ngày thường.
Cô  mới  , liền  thấy Vương Trạch Hào lớn tiếng ồn ào, “Triệu Giai Ấu thích Lý Thiệp, há há há!”
Lâm Kiều cũng   chuyện náo loạn  từ  ,  về chỗ   xuống, bạn học xung quanh đều đang xem náo nhiệt.
Trong lớp đủ các tiếng ồn ào, “Ở bên ! Ở bên !”
Lý Thiệp    về phía Triệu Giai Ấu, Triệu Giai Ấu mang một khuôn mặt đỏ bừng  đánh Vương Trạch Hào đang lớn tiếng ồn ào, “Cậu  bậy cái gì đó, Vương Trạch Hào?”
Lý Thiệp duỗi tay đập một phát  Vương Trạch Hào, “Nghe thấy , đừng  bậy,    thích loại hình như .”
Lời    ,  hiểu đều  hiểu, Lý Thiệp khẳng định   ý đó, bằng    trong lớp   thể nhiều thêm một đôi yêu .
Triệu Giai Ấu   dừng một chút, nháy mắt  to, “ ,  đa tình như  thì ai sẽ thích chứ?”
“Ơ kìa,   đỡ giúp , trái   còn mắng , đồ con gái   lương tâm!”
“  cũng là lời thật,  chính là  tâm địa gian giảo, ai  thích  chứ?” Triệu Giai Ấu cũng   đánh , thoải mái hào phóng  về chỗ .
Lý Thiệp lông nhông  giỡn, đảo mắt  bắt đầu  chơi trò chơi, căn bản  đặt chuyện  ở trong lòng.
Cố Ngữ Chân    sự  xót trong lời  của Triệu Giai Ấu, bởi vì cô cũng từng nghĩ như thế, chỉ là cho dù    thể thích , nhưng trong lòng    cách nào nghĩ như .