Lâm Kiều im lặng một lát, cô đúng là   các bạn học , cũng    khác thảo luận về cô.
"Cảm ơn." Lâm Kiều   khí phía , thấp giọng  một câu.
Hoắc Ngập   , "Không cần khách khí."
Trong xe an tĩnh , chỉ  gió ngoài xe phất qua.
Anh yên tĩnh   xe,  chơi điện thoại, mặc dù   lời nào nhưng trong mắt vẫn mang theo ý , là một nam sinh dịu dàng, trời sinh đại diện cho lòng .
Lâm Kiều nhớ tới lời Lục Y Y từng ,  Khôn thúc ở phía , mở cặp lấy  vở và bút,  ở  vở một câu  đưa tới  mặt Hoắc Ngập.
Hoắc Ngập  bàn tay nhỏ tinh tế đưa vở qua, chữ  vở khá tinh xảo,    là nỗ lực  to, nhưng vẫn vướng thói quen cho nên  lớn.
"Cậu thích nữ sinh  ?"
Hoắc Ngập  duỗi tay nhận, tầm mắt từ vở chuyển lên  cô, "Là ai?"
Là ai?
Còn   nhiều  ?
Lâm Kiều nghĩ nghĩ, đúng là   nhiều nữ sinh thích .
Cô đối diện với   cái khẩu hình.
Hoắc Ngập  cánh môi khẽ nhếch của cô,  cô  , "Trần Thi Nam?"
Lâm Kiều theo bản năng  sang Khôn thúc, ông  nghiêm túc lái xe,  vẻ như   thấy.
Cậu   sợ trưởng bối trong nhà  ? Yêu sớm chính là một vấn đề  nghiêm túc, ít nhất đối với học sinh  như  là  nghiêm trọng.
Ý  trong mắt Hoắc Ngập từ từ hiện lên, khiến   khó hiểu, "Không thích."
Lâm Kiều an tâm gật đầu, khép  vở cất  cặp sách.
"Chỉ là.." Giọng  Hoắc Ngập  chút thấp.
Lâm Kiều ngẩng đầu  về phía ,  mặt khó  khi  , ngoài cửa sổ ánh sáng chiếu lên khuôn mặt sạch sẽ trắng nõn,  rũ mắt, cả  hiện lên vẻ vô hại, "Cậu  cứ quấn lấy   bỏ."
Lâm Kiều  chút khó chịu, nam sinh  vẻ bất lực hướng cô cầu xin giúp đỡ, cô   thể bỏ qua.
Trường học   của cô, tuy rằng cũng  học sinh   lời, nhưng  nay  từng gặp qua trường hợp .
Cô vốn còn cảm thấy Hoắc Ngập sẽ   Trần Thi Nam tóm , dù  ngày hôm qua  cũng chỉ  một câu   thể  nữ sinh     câu nào, nghĩ đến ai tóm ai còn  chắc, nhưng hiện giờ xem   chút khác..
Hoắc Ngập  trong nhà bảo vệ  như , tính cách  dịu dàng, nếu như thật sự  dạy hư thì sẽ biến thành bộ dáng gì chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-12-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Cô chú  thể tiếp thu  ?
Đây tuy rằng là một cái tai họa ngầm,  phát sinh sự việc gì sẽ khó mà , càng   việc một  ăn nhờ ở đậu như cô  thể quản.
*
Lâm Kiều ghé   bàn học  bài nhiều giờ, nhưng  sách bài tập vẫn còn nhiều chỗ trống.
Cô  về phía bài tập  chút đau đầu, học sinh cơ sở   các kỹ năng cơ bản, những câu hỏi đều chỉ gói gọn trong một câu, chỉ  về những điểm chính.
Cái  đối với cô quá là khó khăn.
Lâm Kiều dịch chân động tới một vật, cúi đầu  xuống mà giật , là một con chuột chết.
Cô đột ngột  dậy cách xa bàn vài bước.
Con chuột  là  bẫy kẹp chết, xem  là   cố ý bỏ .
Lâm Kiều  quanh phòng,    tới,  còn bày  trò đùa như  để trêu chọc cô?
Cô đắc tội đến  của Hoắc gia ?
 cô mấy ngày nay đều ở  trường, căn bản  tiếp xúc nhiều với  của Hoắc gia,    thể đắc tội  khác?
Lâm Kiều đoán  , chỉ  thể lấy túi đựng rác bỏ xác chuột  , mang theo túi  khỏi phòng.
Khi xuống lầu thấy  Hoắc Ngập đang uống nước,  đeo kính gọng mỏng, rũ mắt thấy  đám tóc nhỏ bay bay.
Lâm Kiều là  đầu tiên thấy  đeo kính, khí chất  , chỉ là khi    mang theo loại cảm giác lạnh nhạt, đeo kính lên thêm một chút lạnh lùng, phá lệ  đẽ.
Hoắc Ngập cầm ly nước trong tay, giương mắt  sang, thấy  túi rác trong tay cô, "Vứt rác ?"
"Ừ." Lâm Kiều cầm theo túi rác màu đen  xuống , "Trong phòng  chuột chết."
Hoắc Ngập  vẻ  ngạc nhiên, "Trong phòng của chị tại    chuột?"
" cũng  ." Lâm Kiều cúi đầu, cô  chút dáng vẻ của trẻ con, khi cúi đầu như   làn da chiếu  ánh mặt trời như trong suốt, vô cùng mịn màng bóng loáng.
Hoắc Ngập  mặt cô, buông ly nước,  xổm xuống sờ Bánh Trôi Nhỏ  chạy tới, "Trong nhà  từng  chuột, đây là  đầu tiên xuất hiện, lát nữa để dì Tôn dọn dẹp phòng cho chị, miễn cho   nữa."
"Được." Lâm Kiều gật đầu,  Bánh Trôi Nhỏ đang chơi đùa với Hoắc Ngập  ánh mặt trời, còn mèo béo  còn  to bằng tay , mỗi  sờ đến nó đều là xoa xoa,  cho tiểu gia hỏa lông tóc đều loạn hết.
 tính tình của tiểu gia hỏa  đặc biệt , còn thường vươn bàn chân nhỏ  để nắm lấy ngón tay của .
Hoắc Ngập dùng ngón tay trêu nó, mặt mày nở nụ  xinh .
Mê Truyện Dịch
Hình ảnh quá mực  đẽ  Lâm Kiều  chút hâm mộ,  một   thật sự may mắn,  bao giờ  trải qua loại cảm xúc bất an nào, thậm chí  nên  những điều tiêu cực đối với , tránh  hỏng  sự sạch sẽ và thuần khiết.
Lâm Kiều khẽ thở dài, cầm theo túi đựng rác   ngoài.