Phía  Hoắc Ngập ngước mắt  về phía cô,  còn trêu chọc mèo, nhưng  mặt vẫn mang theo ý .
Lâm Kiều  khi ném rác xong, phía  đột nhiên   kéo đuôi tóc của cô.
Da đầu Lâm Kiều đau nhói, mấy tên nam sinh phía   phá lên.
Cô xoay   , là Mạnh Thành, còn  ba tên nam sinh cô  quen .
Mấy tên đó  khi thấy mặt Lâm Kiều đều ngạc nhiên, "Mẹ nó, đúng là  ngây thơ."
" lừa mấy   gì, so với Lưu Đồng lớp chúng  còn  hơn đúng ?" Mặt Mạnh Thành đắc ý dào dạt.
Lâm Kiều sờ lên đầu,  đau, cảm giác như  nhổ tóc xuống,  chút tức giận, "Mấy    gì?"
"Tìm em chơi đó em gái, bạn học lớp  tới đây chơi,   lên phòng xem phim cùng chúng   hả?" Mạnh Thành lớn lên   thật thà, nhưng ánh mắt   cho  khác  thoải mái.
Cũng   lời    gì buồn , mấy tên nam sinh  thấy đều  cợt, dáng vẻ lưu manh,  giống học sinh chút nào.
Lâm Kiều nhăn mày,  để ý đến bọn họ, xoay   về phía .
Mạnh Thành tiến lên ngăn cô , trừng mắt  cô, "Cô câm ? Kêu cô  xem phim cùng chúng  còn   hiểu? Ăn cơm nhà  còn ở trong nhà , thật sự coi  là đại tiểu thư ?"
"Mạnh Thành, đừng hung dữ như , dọa bạn nhỏ sợ thì   bây giờ?" Mấy tên đó vây quanh  đây, nở nụ  kỳ quái, "Em gái lớn lên quá ngọt ngào,  bạn trai  ,  hôn  ?"
Vừa   động đậy tay chân, Lâm Kiều dừng   bọn họ, trong lòng đột nhiên lo lắng, đẩy Mạnh Thành   chạy nhanh về phía .
Mạnh Thành  đẩy suýt ngã, phản ứng  liền chạy nhanh về phía , "Mẹ kiếp! Dám chạy!"
Mấy tên  theo phía  thấy   chút luống cuống, "Mạnh Thành,  thể  cáo trạng  đấy?"
"Sợ cái gì, một đứa mồ côi thì  gì  lo?"
Lâm Kiều   âm thầm nghiến răng, chạy trốn càng nhanh xông thẳng  phòng khách.
Hoắc Ngập thấy Lâm Kiều chạy  thì  giật , cô gái nhỏ còn chạy  nhanh, nhào tới  mặt  giống như Bánh Trôi nhỏ.
Cậu nhịn    ,  nhỏ, "Chạy nhanh như  ?"
"Mẹ kiếp, còn bé  chạy còn khá nhanh!" Mạnh Thành cùng mấy tên nam sinh mặt mày hung ác tiến ,  thấy Hoắc Ngập, giọng  liền lập tức biến mất.
Lâm Kiều vội vàng trốn phía  Hoắc Ngập, kéo ống tay áo của  th* d*c, "Giúp giúp ."
Mê Truyện Dịch
Hoắc Ngập giống như   rõ,   về phía Mạnh Thành,  hỏi, "Sao ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-13-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Mạnh Thành theo bản năng đè nặng hô hấp,  tại chỗ  dám động.
Hoắc Ngập cũng   ý hỏi Lâm Kiều, từ đầu đến cuối chỉ  Mạnh Thành, "Sao  đuổi theo cô  ?"
Mạnh Thành mặt mũi trắng bệch,   nên lời.
Mấy tên phía   bao giờ  thấy Mạnh Thành như thế , hình như  sợ  , nhưng  qua     hòa thuận mà, còn  với bọn họ.
"Anh , em xin , bọn em chỉ đang đùa giỡn thôi." Một nam sinh ôm bả vai Mạnh Thành,  về phía Lâm Kiều, " , em gái?"
Lâm Kiều   gì,   cũng    chơi cùng bọn họ.
Không khí  chút im lặng, nam sinh đẩy đẩy Mạnh Thành, ý bảo    vài câu, nhưng  nghĩ rằng miệng   như  khâu , một chữ cũng    .
Hoắc Ngập  còn , nhưng giọng  vẫn  dịu dàng, "Đuổi theo một cô gái là hành vi  lễ phép."
Mạnh Thành khẩn trương nuốt nước miếng, ấp úng  lời xin , "Anh, thật.. Thật xin , em  em sai ,  nên.. Quấy rầy ."
Hoắc Ngập quét mắt  mấy nam sinh phía ,  mở miệng, "Về    chạy loạn ở nơi ."
"Được.. Vậy em đưa bạn về.." Mạnh Thành    quan sát sắc mặt của Hoắc Ngập.
Bánh Trôi Nhỏ kêu lên một tiếng, duỗi móng vuốt cào  quần Hoắc Ngập  trèo lên .
Hoắc Ngập cúi đầu , nhẹ nhàng "Ừm" một tiếng,  vẻ ôn nhu và vô hại.
Mạnh Thành khi  khỏi cửa mồ hôi đều toát , "Mấy  trở về ,   chúng  tụ họp ở bên ngoài,  tới nhà  nữa."
Mấy tên đó  xong đều   nên lời, còn  bắt đầu chơi mà  kết thúc, "Mạnh Thành,  cũng dễ  thuyết phục quá ,    hiền lành như ,  chừng còn   chửi ,  còn sợ như  ?"
Mạnh Thành trừng lớn hai mắt, đột nhiên đẩy tên nam sinh đang , giống như chạm  điểm mấu chốt, "Mấy  thì  cái gì! Lúc   phát điên vô cùng kh*ng b*, cút mau lên, đừng hại ông đây!"
Lâm Kiều  bọn họ   ngoài mới thả lỏng .
Hoắc Ngập  về phía cô , giống như   coi Mạnh Thành là một đứa trẻ  hiểu chuyện, "Chị đừng để ý, Thành Thành đều luôn nghịch ngợm như ."
Cũng   nghịch ngợm đơn giản như ..
Vẻ mặt Lâm Kiều ngưng trọng, trò đùa dai  hẳn cũng là Mạnh Thành  , việc  càng  cho cô  cảm giác  an ,  phòng còn  thể  , còn  đáng sợ ?
Mạnh Thành sẽ sợ Hoắc Ngập, nhưng  đại biểu là sẽ sợ cô.
Cô     việc gì là nhờ Hoắc Ngập, nhưng nếu Hoắc Ngập  ở đây thì  thế nào?
Lâm Kiều đối với tình cảnh của   chút lo lắng, cũng   tâm tư  chuyện, "Cảm ơn ,  lên lầu ."