Hoắc Ngập còn cố ý nhẹ nhàng niết ngón tay của cô, giống như đang thưởng thức.
Hoắc Hưng Quốc đột nhiên dừng  chuyện mà  sang, Lâm Kiều nắm chặt đũa trong tay, tim cũng sắp nhảy  khỏi cổ họng.
Hoắc Hưng Quốc  về phía Hoắc Ngập, “Hiện tại con cũng  lớp 11 , về  tính thế nào, ông ngoại con  với ba  nhiều ,  con phát triển theo hướng âm nhạc, ông   xem trọng con, con nghĩ như thế nào?”
Đề tài   nghiêm túc, xung quanh đều yên tĩnh, Hoắc Ngập   sợ chút nào, tay còn đang thong thả ung dung mà vuốt tay cô, “Con còn  suy xét đến, chờ con suy xét kỹ sẽ  cho ông.”
“Nhanh chóng suy xét , nếu  thì  ngoan ngoãn học cùng ông ngoại con, còn nếu   thì từ chối ông  luôn, đỡ  lâu lâu  tới  chuyện  với ba.”
Bên cạnh Hoắc Ngập như đang nghiêm túc  giảng,  mặt    một chút manh mối nào, tay   mở ,  đan ngón tay với cô.
Cả  Lâm Kiều đều  chút cứng đờ, khẩn trương đến tim cũng đập mạnh, bang bang đập,  nắm c.h.ặ.t t.a.y , nhưng  thắng nổi,   chặt chẽ ép đan mười ngón tay  .
Lòng bàn tay mềm ấm dán  tay cô,   lưng cô đổ một tầng mồ hôi, cả  bắt đầu khẩn trương cao độ.
Cô sợ cực kỳ, sợ  chú dì phát hiện, thậm chí khẩn trương đến  .
Triệu Bích Quận ở một bên dịu dàng mở miệng, “Con vẫn còn nhỏ,   thể quyết định nhanh như  , chờ thi đại học xong thì nghĩ cũng  muộn.”
Mê Truyện Dịch
“Không còn sớm nữa , nhanh suy xét rõ ràng, Lâm Kiều cũng , về    theo ngành nghề gì, cũng  suy xét  ,   chờ đến lúc đó mới quyết định.”
Triệu Bích Quận    về phía bọn họ, , “Được ,   cái  nữa,  Lâm Kiều khẩn trương  kìa.” Nói xong gắp đồ ăn, đặt  trong bát của Lâm Kiều, “Trán đổ nhiều mồ hôi như ,   nóng quá  ,   dì mở điều hòa cho cháu ?”
Lâm Kiều vội vàng , “Không cần mở  ạ, cũng  nóng lắm, cảm ơn dì.”
Triệu Bích Quận ,  gắp đồ ăn cho cô.
Lâm Kiều cúi đầu ăn cơm,   gì nữa, Hoắc Ngập thong thả ung dung ăn,  hoảng hốt chút nào.
Ăn xong một bữa cơm, cô đổ một tầng mồ hôi, vội vã  về phòng của , cũng  quan tâm ngọn nguồn bộc phát.
Đi đến nơi  thấy Hoắc Ngập đang   cửa, trong tay bưng bát sứ trắng, “Đi nhanh như   gì, đến đồ ngọt cũng  ăn?”
Lâm Kiều  thật sự tức giận, “Cậu rốt cuộc   gì?”
Hoắc Ngập   trong, đặt bát đồ ngọt ở trong tay lên  bàn của cô, vẻ mặt nhàn nhã, “Hôn cũng  hôn , chỉ nắm tay thì   ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-134-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Lâm Kiều miễn cưỡng đè nén giọng điệu  , vẻ mặt nghiêm túc, “   chơi trò chơi gì đó với ,  tìm  khác chơi  ?”
Hoắc Ngập đột nhiên duỗi tay đẩy cô một chút, Lâm Kiều  đẩy đến ngã về , trực tiếp ngã lên giường.
Cô vội vàng   dậy, Hoắc Ngập  duỗi tay bắt  cổ tay của cô, chân dài vượt qua, trực tiếp     cô.
Lâm Kiều thấy  trực tiếp khóa  lên  , cô dùng sức cũng  thể tránh , sức lực của  mạnh đến dọa ,   từng luyện qua ?
Cô thật sự  chút luống cuống, sợ tới mức tim cũng sắp ngừng đập, “Cậu   gì…!”
Hoắc Ngập giữ tay cô, từ  cao  xuống, lời   vẫn dịu dàng như cũ, “Chị yêu đương với  ,  thật sự sợ sẽ  một ngày  còn chút kiên nhẫn nào, ở  mặt ba  hôn chị đó.”
Anh cụp mắt vẻ mặt nhàn nhạt mà  những lời ,  thật vớ vẩn, nhưng trăm phần trăm   thể   .
Bị ba  phát hiện, với  mà  cũng   tổn thất gì, nhiều nhất chỉ là  vài câu, mà cô thì  giống , cô chỉ   sẽ  coi thành hồ ly tinh mà mắng, chú dì tuyệt đối sẽ  tha thứ cho cô.
Anh  kiêng nể gì như , sớm muộn gì cũng sẽ  phát hiện.
Lâm Kiều khẩn trương đến    lời, hô hấp cũng  chút dồn dập, n.g.ự.c từng cái phập phồng,  Hoắc Ngập  ở     kinh  sợ, động tác  thích hợp, địa điểm  thích hợp đều  cô kinh hoảng thất thố.
“Chị ,  đang đợi quyết định của chị đó, chị  nghĩ kỹ ?” Hoắc Ngập cụp mắt  cô, lực tay   buông lỏng chút nào.
Lâm Kiều giống như cá   thớt,  thể giãy giụa, “…  đồng ý với ,   xuống   ?”
Hoắc Ngập lẳng lặng  cô một cái, cũng  sợ cô  dối,  buông lỏng cô ,   dậy  xuống.
Lâm Kiều vội vàng bò dậy,  lui về  vài bước, cách  thật xa.
Hoắc Ngập cũng  thèm để ý,  cô  mỉm , “Vậy chúng  hiện tại là đang bắt đầu yêu đương đúng ?”
Lâm Kiều cụp mắt, nhẹ giọng , “Đừng để chú dì .”
“Được,  chị  đây hôn  .” Hoắc Ngập duỗi tay chỉ  môi của , thấp giọng , “Hôn nơi .”
Lâm Kiều im lặng thật lâu,   dậy,   nghiêng về , ở  môi mỏng của  hôn nhanh một cái, Hoắc Ngập trực tiếp duỗi tay ôm lấy cô, thơm tho mềm mại ôm  trong ngực,    chút mất kiểm soát.
Hoắc Ngập ôm thật sự chặt, gần như  cũng  thể cảm giác  nhiệt độ cơ thể của   nóng, Lâm Kiều  chút  thoải mái mà  động đậy,  nhẹ nhàng , dường như  vui vẻ, “Bạn gái,  sẽ đối với em thật .”