Hoắc Ngập  lướt qua  phụ nữ , “Kéo cô   gì?”
Người phụ nữ   lời nào,  hiệu cho tên côn đồ  xuống xe cùng  chạy về Minibus, Hoắc Ngập lập tức tiến lên phía .
Lâm Kiều sợ tới mức  nhẹ, bắt lấy tay , “Bọn họ còn  .”
“Không  việc gì,  sợ.” Giọng  của Hoắc Ngập  bình tĩnh, nắm lấy tay cô, trấn an.
Lâm Kiều miễn cưỡng vững vàng ,   vì  đột nhiên  cảm giác như gặp   tin tưởng, cũng  còn sợ nữa.
Hoắc Ngập  tới bên cạnh chiếc Minibus,  phụ nữ  ở phía , tên côn đồ   ghế lái, cũng  tính lái xe ,  kiêu ngạo mà  ở bên trong, căn bản  hề sợ.
Hoắc Ngập  bọn họ đang  ở bên trong, bình tĩnh : “Đi xuống  chuyện.”
Người phụ nữ  để ý đến, đến mắt cũng  thèm liếc, thật giống như      mạnh mẽ kéo   .
Hoắc Ngập đột nhiên nhấc chân đá cửa xe, quát một tiếng chói tai, “Cút xuống!”
Lâm Kiều  bên cạnh   hoảng sợ, da đầu căng lên.
Người phụ nữ bên trong cũng thấy sợ run.
“Con  nó!” Tên côn đồ đột nhiên   dọa, thấy cửa cũng  đá lõm , lấy ống thép  chỗ điều khiển, mở cửa xuống xe   dạy dỗ.
Hoắc Ngập nhấc chân đạp  chân của  , trực tiếp nắm lấy đầu của , đột nhiên đập về phía cửa kính xe, “Phanh” một tiếng vang lớn, cửa kính xe trực tiếp  đập vỡ nát.
Người phụ nữ bên trong thét chói tai, “A! Má ơi!”
Tên côn đồ k** r*n một tiếng, mặt đầy máu.
Hoắc Ngập vô cảm lấy  ống thép trong tay , túm tóc tên côn đồ kéo  phía  xe.
Đầy đất là thủy tinh cùng máu.
Lâm Kiều   vững, dựa  mặt tường mà  xuống, chân cũng mềm.
Lâm Kiều   xuống,  phụ nữ  xe sợ tới mức cuống quít mở cửa xe bên  , xuống   bò  chạy, căn bản  dám ở  xem.
Hoắc Ngập kéo    xe, phía    hung hăng phun  một ngụm đờm, từ  xa  truyền đến giọng , “Con  nó, thật đen đủi, bắt một con bé mà cũng mệt như !”
Mắt Lâm Kiều nháy mắt trợn to, là  đàn ông  mới ở cửa siêu thị  kéo cô .
Tim cô vọt lên tới cổ họng, vội vàng  dậy bò đến phía  xe, “Người   kéo   tới, chúng  chạy mau!”
Hoắc Ngập vươn ngón trỏ để ở bên môi,  một động tác “Suỵt”.
Tên côn đồ  đất còn đang nhỏ giọng k** r*n, hình như  mở miệng gọi ,  đột nhiên nhấc chân đá  miệng tên côn đồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-143-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Tên côn đồ kêu lên một tiếng, trong miệng đầy máu,   đau ngất .
Lâm Kiều ở gần đó, cảm giác hàm răng của tên   lẽ   đá nát, cả   còn sức lực  lên.
Mê Truyện Dịch
“Tiểu Kim, em gái học sinh   bắt   ,  kiếp, mệt nhọc như ,  lôi  chơi mấy cái !” Người đàn ông một đường mắng, trực tiếp  về phía bên , thấy nơi  hỗn độn, dừng một chút, lập tức lấy  con d.a.o giắt ở  lưng,  về bên .
Lâm Kiều  bên  đột nhiên  còn động tĩnh, tim đập như sấm tránh ở bên cạnh Hoắc Ngập, vô cùng khẩn trương.
Hoắc Ngập cầm ống thép trong tay, cúi đầu  đuôi xe, nhanh chóng đổi chỗ với cô, tay che ở bên cạnh cô, bảo vệ cô ở trong .
Lâm Kiều trong mơ hồ  thấy  tường  ánh sáng phản quang, hình như là dao.
Cả  cô đều cứng đờ, cắn răng sợ  sẽ phát  tiếng.
Tên đó thử thăm dò đến gần,  đến  xe, cúi đầu  về phía đuôi xe, Hoắc Ngập trực tiếp xách theo ống thép  tới, giơ tay đập.
Lâm Kiều chỉ  thấy tiếng gió của ống thép vυ"t qua, “Phanh” một tiếng, tên đàn ông theo tiếng ngã xuống đất, “Con  nó!”
Lâm Kiều vội vàng chui , Hoắc Ngập   việc gì, cô cũng  một  mồ hôi lạnh.
Hoắc Ngập một chân đá văng d.a.o trong tay ông , ông thép trong tay đột nhiên nâng lên, mặt mũi tên đó trắng bệch, che đầu đầy máu, duỗi tay  chắn ống thép của , “Đừng! Đừng đừng đừng…!”
Hoắc Ngập đến mắt cũng  chớp, nâng ống thép lên đập xuống, ống thép cứng rắn nện lên một tiếng trầm đυ.c, bên  truyền đến tiếng k** r*n.
Từ góc độ của Lâm Kiều, chỉ  thể thấy đôi chân giật giật của ông    đất.
Người đàn ông ăn một ống,    còn sức lực đánh trả, m.á.u từ trán chảy ròng ròng, khó khăn mở miệng, “Đừng… Đừng đánh, xin …”
Hoắc Ngập cầm ống thép trong tay, nắm lấy đầu ông  kéo lên, “Bọn mày bắt cô   gì?”
Người đàn ông đến lời  cũng mơ hồ  rõ, “Nó đạp đổ bát cơm của chúng …  chỉ  kéo  dạy dỗ một chút…”
Trên tay Hoắc Ngập dùng sức, “Bát cơm gì?”
Tên đàn ông đau đến nhe răng, “Chúng … Chúng  chỉ  kiếm chút tiền mà thôi, nó  báo cảnh sát…”
“Ông từ  , tên là gì?”
Tên đàn ông  khuôn mặt vô cảm của , vẻ mặt lấy lòng, thành thật trả lời, “… Ở khu thành Tây, đều… Đều gọi  là  Mã,  đều hoạt động ở vùng đó,    em đây là ở khu nào…”
Hoắc Ngập  cụp mắt, lẳng lặng  nhưng   gì,  một lúc lâu mới mở miệng, “Ông đánh cô ?”
Tên đàn ông nuốt m.á.u trong miệng xuống, gương mặt đông cứng cố gắng bày  vẻ tươi , “Không  …”
“Không  ông?” Giọng điệu của Hoắc Ngập bình tĩnh, buông lỏng tóc của ông  ,  lên.