Lâm Kiều im lặng một lát,  tới, “Điện thoại  chỉ lưu duy nhất  của , cũng  từng gọi cho  khác.”
Hoắc Ngập     gì, cụp mắt tiếp tục xem nhật ký, hiển nhiên  tin cô.
Lâm Kiều   nữa, về chỗ  xuống, tiếp tục  bài tập.
Trong phòng  yên tĩnh, Hoắc Ngập xem xong thả điện thoại về   bàn, dịu giọng hỏi, “Muốn uống gì ?”
“Không cần.” Lâm Kiều lắc đầu.
Hoắc Ngập xoay   khỏi phòng, xuống lầu lấy nước.
Lâm Kiều     ngoài, trong lòng càng thêm trầm, hiện tại đến việc cô  chuyện với nam sinh khác  cũng  hỏi cặn kẽ,    giống như    từng  đến khi chán thì chia tay, từ từ phiền chán, ngược  giám sát càng ngày càng nghiêm…
Cuối tuần của lớp 12 tương đương với  , chờ  về trường, Lâm Kiều cũng  hỏi  về chuyện tách .
Đã  lâu, cũng  lớp 12, cách kỳ thi đại học càng ngày càng gần,  cũng   tới chuyện , cô cũng  thể  như  .
Lâm Kiều  xuống lầu, trực tiếp   ngoài, chuẩn   thư viện mượn sách, Trần Tuyên Trùng    thấy cô khi nào, chạy vụt  từ bên cạnh sân thể dục.
“Này! Cậu chuẩn  thi đại học nào?”
“Đại học A.” Lâm Kiều nghiêm túc trả lời, “Cậu hỏi cái   gì?”
“Tùy tiện hỏi thôi,   chừng  cũng thi  đại học A đấy?”
“Cậu chắc chắn?” Lâm Kiều vô cùng thấy ngoài ý ,    tin, nhưng sự thật khách quan  cho phép cô tin tưởng.
“Nói linh tinh mà thôi,   nó căn bản    học, nếu      bắt ép, thì đến cấp ba  cũng   thi.” Trần Tuyên Trùng lông nhông mà , căn bản  thèm để ý.
“Vẫn nên nghiêm túc  học , Trần Tuyên Trùng, cấp ba  cũng  chịu đựng  mà.” Lâm Kiều  tính khuyên một câu.
Trần Tuyên Trùng    cô  hì hì, “Nói cũng đúng, nếu   học,  chừng    thể mắng c.h.ế.t  luôn.”
Hoắc Ngập cùng bạn học  về phía bên , liếc mắt một cái  thấy hai  đang  vui vẻ  bóng cây,   tại chỗ  trong chốc lát, thu hồi tầm mắt  đổi hướng rời .
…
Giữa giờ nghỉ trưa, Trần Tuyên Trùng khó  khi   ngoài quậy phá, vây cùng một đám nam sinh ở một chỗ xem video ngắn.
“Cô ả   ghê,   ngoan.” Một nam sinh khen câu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-156-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Trần Tuyên Trùng đeo tai  xem vô cùng nghiêm túc,  xong  khinh bỉ, “Mẹ nó mày nông cạn thế, cứ mặc đồng phục thì là ngoan ? Nữ sinh ngoan thật, căn bản bọn mày  từng thấy, giả vờ cũng    .”
“Nói như , chắc  Trùng cũng từng  cô bạn gái như thế  nhỉ,  cảm giác đó thế nào?”
Trần Tuyên Trùng   mà dừng một chút, một đập  mặt nam sinh, “Mày cũng xứng ?”
Có   tới, một bóng  chụp xuống, Trần Tuyên Trùng ngẩng đầu , là Hoắc Ngập.
Người trong phòng học  nhiều lắm,  giống lớp khác   khí học tập  như , đại đa  đều đang chơi trò chơi, xem phim hoặc là  chuyện, thấy Hoắc Ngập  , sôi nổi ngẩng đầu  xem.
Trần Tuyên Trùng tháo tai  xuống, “Cậu tìm ?”
Hoắc Ngập  về phía điện thoại   đang cầm trong tay, một đôi nam nữ đang vận động kịch liệt, cô gái bên trong mặc đồng phục học sinh, cột tóc đuôi ngựa, trắng nõn sạch sẽ, đôi mắt cũng  vài phần tương tự.
Mê Truyện Dịch
Anh  lướt qua, giọng  càng phai nhạt, “  từng  với ,  nên tiếp tục  tìm Lâm Kiều.”
“ đây cứ đến tìm,   thế nào?” Trần Tuyên Trùng cũng thấy bực,  lên  về phía , dây tai     dứt xuống, cũng dứt  khỏi điện thoại, âm thanh nhanh chóng phát , tất cả đều là tiếng nam nữ th* d*c □□.
Trong phòng học bỗng chốc yên tĩnh, âm thanh liền  vẻ vô cùng rõ ràng.
Trần Tuyên Trùng tùy ý ném điện thoại lên bàn, cũng  quan tâm đến âm thanh đó, “Hoắc Ngập, Lâm Kiều là bạn học của , bất cứ khi nào  cũng  thể tìm cô , chắc cũng   liên quan gì tới  nhỉ?”
“Cô  là bạn gái của ,  nhất  nên đổi sang thích  khác.” Hoắc Ngập   tâm trạng  lời vô nghĩa với  , vẻ mặt nhàn nhạt cảnh cáo một câu.
“ cứ cố tình thích cô  đấy, còn nữa, hiện tại là bạn gái của , về  thì  chắc ,   chừng ngày nào đó  thành bạn gái của .” Ý tứ của Trần Tuyên Trùng  rõ ràng, tất cả tại lời .
Hoắc Ngập  về phía  , “Cậu lặp   nữa?”
Trần Tuyên Trùng cũng nhịn  lâu, “Hoắc Ngập, đừng trách    dễ ,   nó còn   là ép buộc   ở bên  ,    thích   ,  cũng  hỏi cho rõ ràng , con  nó nhiều nữ sinh  yêu đương với  như ,  một hai cứ   chằm chằm  một ,   cảm thấy   tra  ?”
Hoắc Ngập bỗng nhấc chân đạp.
Trần Tuyên Trùng  vặn  đạp, đột nhiên đ.â.m  bàn phía , điện thoại rơi xuống đất, nhanh chóng mất tiếng.
Trong phòng học ồ lên một tiếng,  bộ đều  choáng váng, đánh  là Hoắc Ngập?!
Hoắc Ngập  lên giữ chặt lấy cổ áo của  , cứ  túm lên, “Đừng đánh chủ ý lên  cô ,   hiểu  ?”
“Con  mày!” Trần Tuyên Trùng phản ứng , lập tức  phản công.