Tay Lâm Kiều run rẩy,  loại  thể tin , cô bước nhanh xuống lầu,  xuống , giọng của chú Hoắc  truyền đến từ phía xa.
“Mày đúng là coi trời bằng vung, chuyện như  cũng   ,   mày  điên   !”
Lâm Kiều nhanh chân chạy ,  mặt đất   nhiều mảnh vỡ của đồ vật.
Hoắc Hưng Quốc đang lửa giận ngập trời   mặt Hoắc Ngập, Triệu Bích Quận ở bên cạnh ch** n**c mắt, tức giận    lời.
Thật sự  ngờ rằng Hoắc Ngập sẽ gây  vấn đề lớn như   thời điểm quan trọng.
Ba năm cấp ba, cho dù  một  thành tích rơi khỏi top mười, cũng   gì đáng , nhưng  rõ ràng  thực lực  nhất, nhưng  cố tình nộp giấy trắng, còn một hai  nộp đầu tiên, hiện tại  nhập  hồ sơ, đó   là   sống sờ sờ  chọc tức chết!
Hoắc Ngập giống như  quan tâm, “Cũng  như , hiện tại  còn  ý nghĩa gì?”
Hoắc Hưng Quốc trực tiếp giơ tay cho  một cái tát, “Súc sinh!”
“Anh!” Hoắc Quỳ cũng hoảng sợ.
“Hưng Quốc!” Triệu Bích Quận cũng tức giận, nhưng khi đánh  đau lòng.
Hoắc Hưng Quốc chỉ về phía cửa, mặt tức giận đỏ lên, “Cút! Mày cút cho tao, tao   đứa con như mày!”
Hoắc Ngập ăn một cái tát cũng   phản ứng gì, xoay  rời , khi  qua bên cạnh cô, cũng   đầu  mà   ngoài.
Đến liếc mắt cũng  , thật giống như cô chỉ là  chị ở nhờ nhà  mà thôi.
Lâm Kiều      bây giờ,   lâu cô  gặp ,   hề  đổi, vẫn sạch sẽ lịch sự như cũ, chỉ là bất luận thế nào, cô cũng  thể ngờ ,  đến thi đại học cũng  thi.
“A Ngập!” Triệu Bích Quận  dậy đuổi theo, bóng dáng Hoắc Ngập   thấy.
Hoắc Hưng Quốc thấy    đầu mà   ngoài, tức giận đập gạt tàn  bàn , “Phanh” một tiếng, bàn  cũng  nứt , “Cho nó ! Kiên cường như , thi đại học  thi còn  lý!” Ông     gọi điện thoại, nổi trận lôi đình  lên lầu, “Con  ở trường mấy  rốt cuộc  xảy  chuyện gì,  khi thi đại học nó xuất hiện vấn đề lớn như , các  vì    phát hiện, tiêu nhiều tiền cho các  như  xây một đống nhà,  quyên  quyên , kết quả   với  nó  thi nộp giấy trắng, bây giờ   là gian lận, mặt mũi Hoắc gia  vứt ở nơi nào!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-167-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Triệu Bích Quận thấy gọi mà Hoắc Ngập cũng   ,  lóc  về sô pha, thấy Lâm Kiều, vội vàng vẫy tay về phía cô, “Lâm Kiều, cháu  đây, dì  hỏi cháu mấy câu.”
Lâm Kiều hô hấp  ngừng, lông mi khẽ run,  đến  mặt bà .
Triệu Bích Quận kéo tay cô, “Cháu  cho dì , A Ngập ở trong trường đến cùng là  xảy  chuyện gì,   biến thành như ?”
Lâm Kiều    lời,  cách chuyện của bọn họ  qua  vài tháng, cô     bởi vì   , nhưng ngay lúc đó ánh mắt  thật sự  thất vọng, hiện tại ngẫm  còn cảm thấy n.g.ự.c khó chịu…
Hoắc Quỳ ở bên cạnh cũng nóng nảy, “Mau  ,    chút tác dụng nào, cô ở trong trường cũng   A Ngập  xảy  chuyện gì hả?”
Mê Truyện Dịch
Lâm Kiều  dừng, lắc đầu, “Xin  dì, cháu thật sự  .”
Hoắc Quỳ càng thêm ghê tởm cô,  thẳng vô dụng.
Triệu Bích Quận  còn quan tâm  nhiều như , rơi nước mắt gọi cho em họ của Hoắc Ngập, “Viện Viện, là dì, cháu còn nhớ dì chứ?” Bà  điều chỉnh  giọng điệu, miễn cưỡng khắc chế, “Dì  hỏi một chút,  họ cháu ở trong trường gần đây  gặp  chuyện gì ?”
Viện Viện cũng mới  chuyện , trong nhà cũng đang thảo luận,  nghĩ rằng Hoắc Ngập sẽ   chuyện lớn như .
Cô  suy nghĩ một chút,  lẽ nhớ tới gì đó, “Gần đây   việc gì, nhưng  thể là bởi vì bạn gái   của   nɠɵạı ŧìиɧ.”
“Bạn gái nào?” Triệu Bích Quận thấp giọng hỏi.
“Chính là Triệu Ánh Kỳ lớp chúng cháu, dáng vẻ xinh ,  nhiều nam sinh đều thích  , hình như là  đoạn thời gian  họ chia tay  , tâm trạng càng ngày càng tụt dốc. Lúc  Triệu Ánh Kỳ ở trong trường  yêu đương với  nhiều nam sinh, lúc   khi yêu đương với  Hoắc Ngập, còn  một  bạn trai, trong lớp chúng cháu đều , khả năng chắc là bởi vì chuyện  mà chia tay,    khi  họ chia tay, một đoạn thời gian dài cũng  mở miệng  chuyện, cũng     bởi vì chuyện   .”
Triệu Bích Quận cúp điện thoại liền xoa huyệt Thái Dương, rõ ràng  nữ sinh như  thủ đoạn lợi hại bao nhiêu.
Bà   Lâm Kiều ngoan ngoãn   mặt, ngay thơ  lời, nhất thời hối hận vô cùng, sớm   nên để Lâm Kiều yêu đường với nó ,   gì khi yêu đương với con bé, Hoắc Ngập cũng   ảnh hưởng lớn như , thành tích chẳng những  giảm xuống, còn luôn tăng lên.
Hiện tại khen ngược,  một hồ ly tinh nhỏ bắt  tay,  đứa con ngoan ngoãn biến thành một đứa phản nghịch, đến thi đại học cũng dám  xằng bậy!
Hoắc gia rối loạn, tâm trạng của Lâm Kiều cũng càng thêm trầm, Hoắc Ngập vẫn  hề  về, cô dùng điện thoại trong phòng tiếp tục gọi cho ,  vẫn  hề nhận.