Hoắc Ngập hiển nhiên  nhớ ,  mỉm , “Xin chào.”
Linh Linh  thấy  liền nhớ tới  , bộ dáng , thật là  cả đời cô nàng cũng  quên ,  qua sáu năm, nhưng vẫn lóa mắt như .
Cô nàng do dự một lúc, mở miệng thử hỏi, “Cậu với Lâm Kiều vẫn còn ở bên  ?”
Lâm Kiều cùng nhóm Tiết Bối mới đến gần, liền   một câu như .
Cô  về phía Linh Linh, nhanh chóng nhận  ngay, còn  kịp mở miệng  chuyện.
Linh Linh  thấy cô,   về phía Hoắc Ngập, vẻ mặt kinh ngạc, “Hai  vẫn còn ở bên  á, đúng là  nghĩ rằng hai    thể bên  lâu như , tên bạn trai cũ  của  còn  hai  chỉ là chơi đùa bên ,  nghĩ rằng chúng  cũng  chia tay,  mà hai  vẫn còn ở bên .”
Không khí bên  chớp mắt   đình trệ.
Bước chân của ba  bên cạnh Lâm Kiều dừng , vẻ mặt kinh ngạc  về phía cô, rõ ràng   rành mạch.
Cô  chút  hổ, “Cậu hiểu lầm , chúng  chỉ là bạn học.”
Linh Linh thấy bộ dáng lạ lẫm của bọn họ, nhanh chóng hiểu , “Vậy là  chia tay hả?”
Tiết Bối  về phía Lâm Kiều, “Hóa  cô từng yêu đương với Hoắc ,       thế?”
Cả  Lâm Kiều cứng ,      mở miệng  .
Hoắc Ngập  đầu thoáng  cô,  lắc đầu, lấy bút ký tên.
Anh hiển nhiên  thèm để ý chuyện , ký tên xong liền  tới, “ đưa   xuống núi.”
Chương Giản  bên cạnh, nhiều ít  chút khó chịu, khó trách Lâm Kiều đối với   điều kiện  như     tỏ vẻ chút nào, hóa  là  bên cao hơn.
Sắc mặt của     ,   năng gì, lập tức   ngoài.
Tiết Bối cùng Lưu Văn lên tiếng đồng ý,  thoáng qua Lâm Kiều, mới  về phía .
Lâm Kiều đột nhiên thấy  đau đầu,   chỉ sợ là nhảy  Hoàng Hà cũng  rửa sạch, quả nhiên   công ty, ngày hôm  tiếng gió  truyền khắp.
Bởi vì  duyên cớ cô từng yêu đương với Hoắc Ngập, An tổng đặc biệt tìm cô  chuyện, lời  cực kỳ thành khẩn,  rõ là hạng mục   cô chắc chắn   mặt, cho dù mỗi ngày chi  đến ngắm cũng   hết.
Lâm Kiều uyển chuyển từ chối,  tránh nghi ngờ, nhưng    đồng ý, cô nghĩ tới nghĩ lui chỉ  thể gọi điện cho Hoắc Ngập, hy vọng   thể giải thích giúp tình huống với An tổng.
Ngón tay Lâm Kiều do dự  lâu, ôm thử tâm thái gọi  một dãy , cô còn nhớ    của , cũng     đổi  .
Sau khi gọi , đợi trong chốc lát thế nhưng  nhận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-179-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Mê Truyện Dịch
Bên  một lát  mới nhận máy, nhưng   gì.
Lâm Kiều đột nhiên thấy  khẩn trương, “… Là Hoắc Ngập đúng ,  là Lâm Kiều.”
Bên  yên tĩnh một lát, mới  thấy giọng của , “Ừ, chuyện gì?”
Giọng   chút khàn khàn, hình như  mới tỉnh ngủ.
Lâm Kiều châm chước tìm lời , “  chuyện   với , là về công việc bên khu du lịch…”
Anh đột nhiên ho nhẹ,  vẻ  khó chịu, ho một lát, mới mở miệng trả lời cô,  chuyện vẫn  dịu dàng, “Xin ,   chút  thoải mái,     rõ,    gì ?”
Anh chắc hẳn   bệnh, giọng   khá suy yếu.
Lâm Kiều im lặng một lát, nhận thấy rằng  đang quấy rầy đến , cũng  thể bàn tiếp công việc, “ chờ  khỏe    ,  cứ nghỉ ngơi thật .”
“Được.” Hoắc Ngập nhẹ nhàng lên tiếng,  ho nhẹ, hình như càng ngày càng khó chịu, “… Chị.”
Lông mi Lâm Kiều khẽ run,   gì.
Hoắc Ngập rõ ràng  còn cách nào, hướng về phía cô xin giúp đỡ, “Cậu  thể mua giúp  một ít thuốc  ,   thoải mái,    trong nhà .”
Tay Lâm Kiều nắm điện thoại chậm rãi căng thẳng, c*n m** d***, “Xin  ,  đang  ,  thể nào tới,  vẫn nên gọi bạn gái  tới .”
Hoắc Ngập ho khan vài tiếng,  , “Cô   cần .”
Lâm Kiều   choáng váng, “Ngày hôm qua gọi điện thoại,   còn   ?”
“ cũng   vì , vốn đang ,  còn mua kẹo cho cô  ăn…” Hoắc Ngập bên  im lặng một lát, nhẹ nhàng , “Có  do tính cách của  thật sự  , cho nên mới   ai thích .”
Tim Lâm Kiều đột nhiên giống như   hung hăng nhéo, “Không  như thế, Hoắc Ngập…”
“Vậy vì  cô    thích ,  đối  với cô  như , mỗi ngày đều nhớ cô , cô   đầu   chia tay…” Hoắc Ngập   nhẹ, thương cảm tràn đầy.
Lâm Kiều nhớ tới bộ dáng ngày hôm qua của , nhất thời  chút    yên, “Bây giờ  sẽ mang thuốc tới cho ,  gửi địa chỉ cho .”
Hoắc Ngập bên  vẫn  suy sút,   lễ phép đồng ý, “Được,  phiền chị .”
Lâm Kiều treo điện thoại liền  tìm Ava xin nghỉ, Ava cũng sớm    lời đồn trong công ty,   cô một cái,  hỏi gì  đồng ý.
Dù  Lâm Kiều đến công ty hơn nửa năm  từng xin nghỉ  nào, bạn trai cũ  mới về nước  xin nghỉ, hai   nếu   liên quan đến , đánh c.h.ế.t chị  cũng  tin.
Ava  ký giấy xin nghỉ cho cô, duỗi tay  thủ thế cố lên, “Cô gái nhỏ, cố lên!”