Kỳ thật  đối với  khá , trừ bỏ lúc bắt đầu và kết thúc    , cái khác đều  thể bắt bẻ.
Anh đến thi đại học cũng  thi, cô cũng  thật sự sẽ  bao giờ  thêm một  nào giống như , thích cô như .
Cho nên   cô cũng nên dũng cảm một chút, mà   ngay từ đầu   thành kiến về tương lai của bọn họ?
Họp mặt khá nhàm chán, đều là    chuyện phiếm với , chơi ít trò chơi, muộn chút nữa còn  chuyển địa điểm.
Lâm Kiều   tâm tư  chuyện phiếm chơi trò chơi, một   khỏi phòng, tính  dạo trong trường một lát, tự hỏi  nên gọi điện thoại cho Hoắc Ngập  .
“Học tỷ Lâm Kiều?”
Lâm Kiều  đầu  , là một nữ sinh  khuôn mặt tròn tròn.
Cô gái thấy cô  sang, nháy mắt , “Chào học tỷ, em tên Viện Viện, là em họ của  Hoắc Ngập, nhỏ hơn hai  một tuổi,   hôm nay bên chị họp lớp, em cùng bạn học thuận đường cũng tới chơi.”
Lâm Kiều  đáp , “Xin chào.”
Viện Viện liếc mắt  kỹ cô một cái, ánh mắt  sạch sẽ, cho dù  xã hội, cũng trong sáng như thủy tinh   tạp chất,  một cái khiến cho   thích.
Cô  nhịn    một câu, “Em cảm thấy chị xin  hơn nhiều so với Triệu Ánh Kỳ lớp em, cũng   về    Hoắc Ngập   yêu đương với  ?”
Lâm Kiều  thấy tên của Triệu Ánh Kỳ cũng  chút hoảng hốt, thời gian trôi qua  lâu,  thấy cái tên  cũng thấy  xa lạ, nhưng may cô vẫn còn nhớ rõ nàng.
Viện Viện vẫn còn đang , “Lúc Triệu Ánh Kỳ yêu đương với  Hoắc Ngập chân dẫm hai thuyền, còn cùng bạn nam trong lớp  đủ việc ái , em  quen  nữ sinh như  , vốn dĩ cho rằng  Hoắc Ngập  đặt   ở trong lòng,  nghĩ rằng bởi vì  , chuyện lớn như thi đại học, cũng bắt đầu từ Triệu Ánh Kỳ.”
Lâm Kiều   ngẩn , “Em    thích Triệu Ánh Kỳ?”
“Vốn dĩ em cũng  chắc chắn, em vẫn luôn cho rằng    thích chính là chị, dù    cũng quá xa cách với Triệu Ánh Kỳ, còn  bằng  xa lạ, nhưng  mấy ngày thi đại học   còn tới hỏi Triệu Ánh Kỳ như thế nào, còn tới riêng quan tâm vài câu.”
Suy nghĩ của Lâm Kiều loạn , loáng thoáng nhận thấy   đúng, “Trước mấy ngày thi đại học   tìm em hỏi Triệu Ánh Kỳ?”
“ ,  khi    còn ở bên một  bạn trai khác, hình như  khổ sở,  đó liền xuất hiện chuyện thi đại học , ài.”
Lâm Kiều  chút hỗn độn,     bởi vì cô mới   tâm tư thi đại học ,   biến thành Triệu Ánh Kỳ ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-195-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Cô quá hiểu  Hoắc Ngập, lấy tính cách của , nếu như thật sự thích Triệu Ánh Kỳ, căn bản   khả năng đến tìm cô  mấy lời đó, cũng   khả năng  tìm  khác hỏi tình huống của Triệu Ánh Kỳ, mà  sẽ trực tiếp  tìm cô .
Tựa như  tìm cô,  quyền chủ động đều  chặt chẽ nắm trong tay.
Vậy vì   khi thi đại học mấy ngày    tìm Viện Viện cơ chứ?
Viện Viện  xong cũng thấy  chút may mắn, “ ít nhiều  Hoắc Ngập cũng chỉ tới hỏi một câu, nếu  em thật sự cho rằng   là bởi vì chị mới  thi đại học, lúc dì tới hỏi, suýt chút nữa   thành chị. Còn may chị   Triệu Ánh Kỳ đội cái nồi , bằng  lấy tình cảnh ngay lúc đó của chị, chắc hẳn sẽ  gian nan.”
Suy nghĩ của Lâm Kiều cứng , đột nhiên nghĩ tới cái gì.
 cô   tin, ở tuổi đó mà    lòng  sâu như .
Sắc mặt cô  chút tái nhợt, qua thật lâu mới nhẹ nhàng hỏi, “Em  cách liên lạc với Triệu Ánh Kỳ ?”
Viện Viện    của Triệu Ánh Kỳ, nhưng  bộ dáng hoảng hốt của cô, nên  giúp cô gọi bạn học xin  của Triệu Ánh Kỳ.
Lâm Kiều cảm ơn mãi, lập tức gọi .
Điện thoại vang lên bao lâu, tâm cô liền thấp thỏm bấy lâu.
Cho đến khi Triệu Ánh Kỳ  máy, cô mới   giọng  của , “Xin chào, là Triệu Ánh Kỳ ,  là Lâm Kiều từng học cùng trường cao trung với cô, còn nhớ rõ ?”
Triệu Ánh Kỳ bên  dừng  một chút, rõ ràng còn nhớ cô, “Cô gọi điện thoại cho   gì?”
Lâm Kiều thả nhẹ giọng, “Ngại quá,   hỏi một chút, lúc cô yêu đương cùng Hoắc Ngập cảm tình   chứ?”
Triệu Ánh Kỳ chỉ tạm dừng hai giây, “Đương nhiên , so với lúc hai  ở bên  còn  hon nhiều,   đối với   gì  nấy,  một sẽ   hai.”
Mê Truyện Dịch
Không , với tính cách  của , yêu đương tuyệt đối   khả năng  gì  nấy, mặc dù  dịu dàng, nhưng cũng  ý riêng của chính , thậm chí  thể  là  bá đạo.
Đầu óc của Lâm Kiều bắt đầu rối loạn, cô  lời Triệu Ánh Kỳ  là giả, nhưng cô  nghĩ tin, “  hỏi khi cô đồng thời yêu hai ,    phản ứng gì  ,  là , cô   cùng   ở bên  ?”
Triệu Ánh Kỳ  nghẹn một chút,  chút  dẫm đến đau chân, “Cô cố ý hả, Hoắc Ngập  với cô đúng  , hai    nhục nhã  ?  chỉ  danh mà cũng  tội? Đã qua lâu như , còn  gọi điện thoại tới khoe khoang,    bệnh  !” Cô    đến câu , giận sôi máu, “Đừng  gọi điện thoại tới  gì,    bạn trai, sẽ  nhớ thương  của cô!”