Chẳng những ghi âm   xóa, còn  xem một ít thứ lung tung rối loạn.
Cô nhịn   cắn môi, trong lòng  ngại  mắc cỡ,  tại chỗ một lúc lâu,  dậy cầm quần áo  phòng tắm,   sợ tới mức đổ cả mồ hôi,   đều dính nhớp.
Cô   phòng tắm, Hoắc Ngập  cầm di động của cô đẩy cửa  ,  thấy tiếng nước trong phòng tắm truyền .
Anh  nhướng mày, cũng   gì, đặt di động của cô ở  bàn, yên tĩnh  xuống sô pha nhỏ bên cạnh, tùy ý cầm sách  bàn,  để ý xem.
Điện thoại  bàn bỗng nhiên  rung.
Anh nâng mắt  , tầm mắt dừng  dãy   một lát, duỗi tay ấn nhận, bên trong quả nhiên truyền  giọng của Trần Tuyên Trùng, “Lâm Kiều,     nhận điện thoại?”
“Cô  đang tắm.” Hoắc Ngập thong thả ung dung trả lời một câu.
Bên   nghẹn một chút,  vẻ    lời, tạm dừng thật lâu mới tiếp tục mở miệng, “Vậy lát nữa nhắn cô  gọi  cho .”
Hoắc Ngập  cụp mắt, giọng điệu hờ hững, “Cậu   hiểu ý  , còn   đánh?”
Trần Tuyên Trùng    sợ, hỏi  một câu, “Cậu lo lắng cái gì, sợ  cướp cô   , đến điện thoại cũng  cho nhận? Lúc cuối cấp  cũng    , xúc động như ,    giống ,  chính là sợ, bởi vì  cũng  cô  căn bản  thích .”
Hoắc Ngập     gì, duỗi tay lấy thuốc lá, nhẹ nhàng bật lửa, ánh lửa sáng ngời thoảng qua.
Anh cắn điếu thuốc, cụp mắt lẳng lặng    .
“Hoắc Ngập,   cần phòng  , sớm muộn gì hai  cũng sẽ tách ,   cấp ba từng tách  một  ?”
Hoắc Ngập tươi  nhạt dần, “Trần Tuyên Trùng, chúng  sẽ kết hôn,   như    .”
Trần Tuyên Trùng    tin,  tự tin mà  một câu, “Nói  chừng  kết hôn cùng cô  chính là  đấy?”
Trần Tuyên Trùng  ngắt điện thoại.
Hoắc Ngập  màn hình đen  một lúc lâu, so với ôn nhu dịu dàng mà , tính cách nhiệt liệt như Trần Tuyên Trùng cũng  nhiều cô gái thích,   hoan nghênh, đặc biệt là những cô gái ngoan ngoãn mềm mại.
Anh im lặng  lên tiếng hút thuốc trong chốc lát, tùy tay ấn diệt điếu thuốc, cầm điện thoại di động trực tiếp ném  bình hoa thủy tinh bên cạnh.
Nước trong bình hoa  đủ,  nhiều  ít, nhanh chóng nhấn chìm điện thoại.
Lâm Kiều  , thấy Hoắc Ngập đang   sô pha, hoảng sợ, còn  phản ứng ,  thấy điện thoại chìm trong bình hoa.
“Cậu  gì ?” Cô vội vàng chạy tới, vớt điện thoại từ trong bình hoa ,  ướt đẫm, màn hình đen xì, căn bản  mở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-201-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Lâm Kiều  về phía , cũng  chút  thể tin , “Cậu  sẽ trả  điện thoại cho , chính là trả như ?”
Hoắc Ngập  về phía chữ  ghi trong sách lúc cấp bacủa cô, chữ bên  nhỏ nhắn đáng yêu, cảm giác mềm mại, đặc biệt giống cô.
Anh  chút để ý  một câu, “Đổi sang  khác ,  mua  cho chị, đừng nghĩ chạy,    nhiều cách để tìm  chị.”
Lâm Kiều rốt cuộc nhịn  , giọng điệu cũng  thể khống chế , “Cậu rốt cuộc  thế nào, chẳng lẽ còn  giống như   ?”
Hoắc Ngập tùy ý ném bỏ sách, ngẩng đầu , lịch sự  khẽ, “Chính chị tự .”
Lâm Kiều  hoảng hốt.
Anh  dậy  tới, cô theo bản năng lui về ,   vặn   ôm, “Chị   yêu , vì  còn  với , đang cố ý quyến rũ em trai hả?” Lời  của   ngừng , “Hay là , chị chỉ  lừa   chỗ dựa cho chị ở Hoắc gia?”
Lâm Kiều   nên lời.
Hoắc Ngập cũng  để ý,   cúi đầu  cô, “Vừa  học xong ,  cùng  thử   ?”
Lâm Kiều tùy ý để  ôm, “Cậu hiện tại  ép buộc  ,    khi  loại chuyện  xong,   thể sẽ  còn xuất hiện ở  mặt ?”
Hoắc Ngập  dừng, cụp mắt   gì.
Trong phòng  yên tĩnh,  khí quá áp lực,   khó  thể thở, cạnh cửa truyền đến một tiếng mèo kêu to, Bánh Trôi nhỏ từ ngoài cửa chui .
Mê Truyện Dịch
Chuyển động vây quanh bọn họ, rõ ràng đói bụng.
Hoắc Ngập chậm rãi buông cô ,   ngoài, thuận tiện đóng cửa, “Nghỉ ngơi sớm .”
Lâm Kiều  Bánh Trôi nhỏ di chuyển ở bên chân, hốc mắt ửng đỏ, nhịn   thấy tủi  ở trong lòng.
Âm thanh trong quán bar nhẹ nhàng chậm chạp, ánh đèn đặc hiệu chiếu xuống cực hạn, còn  tới thời gian buôn bán buổi tối,   nhiều  ít,  thanh tịnh.
Lý Thiệp uống ngụm rượu,  Hoắc Ngập   lời nào,  lát    nguyên nhân, “Kẹo Sữa  đồng ý ở bên ?”
Hoắc Ngập   gì, gạt tàn bên cạnh  đầy thuốc.
Lý Thiệp  thấy liền     ,  đổi đề tài, “Tống Phục Hành tuần  sẽ về,  chừng là   kí©h thí©ɧ,       tìm    .”
Hoắc Ngập nhẹ , “Cậu  chờ  lâu, sẽ   vấn đề gì.”
Lý Thiệp nghĩ, duỗi chân dựa  một bên sô pha, “Cậu cũng   lâu , thật   cần thiết  như . Mối tình đầu thì luôn nhớ sâu hơn, nhưng cũng  cần nhớ lâu như  chứ,  cũng  rõ  với Tống Phục Hành vì   đều cố chấp như ,  đến mối tình đầu cũng  nhớ rõ là trông như thế nào nữa?”