Tấm thứ ba, ‘Lúc nghỉ trưa    hôn trộm, suýt chút nữa   khác thấy, dọa  sợ ,   thật sự quá , nhưng vì   rộ lên   như ?’
Tấm thứ tư, tấm thứ năm, phía  đều   nghiêm túc, ảnh chụp giống như là thường xuyên lật xem, góc ảnh   chút mài mòn.
Cô nghiêm túc  về phía , “Anh cho rằng em  giữ  ảnh, nhưng thật  mỗi một  em đều trộm giữ , lúc  em cảm thấy chúng  sớm muộn gì cũng sẽ chia tay, nhưng ảnh chụp  do em tư tâm  cất giấu, em thật cẩn thận thích,  dám để  phát hiện,  dám cho  khác phát hiện, thích đến mỗi một  ở bên  đều nghĩ sẽ trở thành một  gặp mặt cuối.”
Hoắc Ngập  ảnh chụp thật lâu, hình như đang thất thần.
Lâm Kiều  chút ngượng ngùng,  đó đều là chuyện giấu kín, cô cho rằng sẽ là bí mật cả đời, nhưng hiện tại cô nên  cho .
“Hoắc Ngập, thật  em vẫn luôn  yêu ,   bởi vì cảm động, là bởi vì  đó là , em yêu .”
Hoắc Ngập   bật ,  đầu tiên giống như một đứa trẻ  ăn kẹo, ngọt như , ngọt đến trong lòng.
Anh duỗi tay ôm cô, trong mắt  ướŧ áŧ, hóa  cô gái của  nhớ rõ nhiều thứ như , hóa  cô  cũng yêu  như .
Hoắc Ngập , “Chị, em gạt  nhiều năm như , buổi tối   dùng cách xử phạt về thể xác với em.”
Lâm Kiều  dừng, nhịn   véo eo ,  mặt nóng rát, “Hoắc Ngập,   thể đừng suốt ngày nghĩ mấy thứ đó  .”
Hoắc Ngập bật ,  ôm cô càng chặt, “Anh  nhịn .”
Khóe miệng Lâm Kiều áp  ,   thật đúng là “Họa”  thể tránh.
Hôn lễ  Hoắc Ngập chuẩn   lâu, còn mời  của Tống Phục Hành giúp bọn họ thiết kế nhẫn kim cương.
Nhẫn kim cương thiết kế  , lúc Lâm Kiều  thấy còn  thể rời mắt, cho tới bây giờ cô đối với trang sức   cảm giác hứng thú mấy, đây còn là  đầu tiên cảm thấy linh hồn và vẻ  ở trong đó.
Váy cưới  Hoắc Ngập xác nhận qua vài bản thảo,  từ nước ngoài vận chuyển về, lúc Lâm Kiều mặc  còn trợn tròn mắt,  nghĩ rằng sẽ  như .
Hoắc Ngập chỉ  qua bản vẽ của váy cưới, còn   thấy dáng vẻ Lâm Kiều mặc , chờ tới lúc đón cô, ánh mắt đầu tiên rơi    cô,  từng rời .
Người bên cạnh chứng kiến cũng nhịn   mà   ngừng.
Lâm Kiều  chút ngượng ngùng, nháy mắt về phía , ám chỉ   nên , còn Hoắc Ngập dường như   thấy.
Chờ bọn họ cùng  thăm mộ ba  cô,  tới nơi tổ chức hôn lễ.
Lâm Kiều cùng  lên xe,  nhịn  , “Vừa   vẫn luôn  em,  khác đều  chúng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-233-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Hoắc Ngập để sát   về phía cô, “Anh  vợ  cũng   ?”
Tóc của Hoắc Ngập  dài hơn,  còn tính công kích như đầu đinh  , một  nữa đeo lên cặp kính tơ vàng,  dịu dàng lịch sự, nhưng ai  thể nghĩ đến đêm qua  vẫn quá phận như thế!
Lâm Kiều nghĩ mà  chút hối hận, đêm qua  nên   lừa gạt   ngoài, còn  là mua kẹo cho cô ăn, kết quả  coi cô là kẹo mà ăn, đúng là tiền mất tật mang.
Lâm Kiều  mặt  mà u oán, cô là  khuôn mặt  mê hoặc, nhịn   đưa tay đẩy mặt của , “Đều do , còn gạt em   kẹo ăn,  hôm nay em dậy muộn.”
Hoắc Ngập cầm tay cô, hiếm  khi ngượng ngùng, “Lúc đầu chỉ là  gặp em,  chuyện với em một chút,  ngờ rằng  biến thành như .”
“Anh còn .”
Lâm Kiều vô cùng ngại, ngày hôm qua tuy  là đêm khuya, thế nhưng ngoài xe vẫn  thể   động tĩnh, cũng      khác    !
Hoắc Ngập kéo tay cô tới hôn một cái, vươn tay ôm cô, nhẹ nhàng hôn xuống môi cô, “Còn   do  đây nhịn quá lâu?”
Mê Truyện Dịch
Cũng may bên trong xe  tấm ngăn,   mặt cũng   thấy, nếu … Lâm Kiều thực sự  còn mặt mũi gặp ,  là ngày kết hôn  mà vẫn dính như , chắc    khác chê .
Cô  chút  hổ, “Anh đừng  rối tóc em.”
“Ừm.”
Hoắc ngập  ,  hôn một cái xuống bờ môi cô, “Hôm nay chị  quá,  mắt   dời  .”
Thân thể Lâm Kiều theo thói quen dựa  trong n.g.ự.c , “Cũng  khác  đây,  luôn thích  chăm chú…”
Hoắc Ngập   đang ngoan ngoãn tựa trong ngực, tim hóa mềm, “Anh cũng   ánh mắt  vẫn luôn chạy theo em, em  đây là vì ?”
Nét mặt Lâm Kiều  đè ép  tươi , cố ý trả lời, “Em  .”
“Em  ?”
Hoắc Ngập cúi đầu  cô ,  thở nóng  cô vội vàng  lui về .
Xe phía   đỗ  lâu, bọn họ   phía ngoài, xe  đỗ một hàng dài, xem tình huống  chắc  đợi  lâu, cứ như  nữa nhất định sẽ muộn.
Hoắc Ngập lấy điện thoại  chuẩn  sắp xếp trực thăng, mặc dù   tin  giờ lành, nhưng chỉ cần liên quan đến Lâm Kiều,  sẽ đặc biệt để ý,  hy vọng sẽ xảy  vấn đề.
Lâm Kiều      Hoắc Ngập sẽ lựa chọn phương án khoa trương như , cô  từng  đạp xe đạp  ngang qua, linh quang chợt lóe, kéo tay áo của , “Chỗ  cách đó  xa, em đạp xe đưa  ! Nếu … Cứ chờ ở đây nhất định sẽ muộn.”