Có điều cô cũng  cần trốn, bởi vì biểu hiện của  , rõ ràng đều   chuyện của bọn họ .
Mê Truyện Dịch
Thi đấu sắp bắt đầu, Lý Thiệp   sân  tới, “Có xuống  , lớp năm  mấy thằng thiếu đánh.”
“Được thôi.”
Hoắc Ngập cầm áo khoác  đùi đưa cho Lâm Kiều,  dậy  xuống.
Lâm Kiều  bận tâm về tay , “Tay của  sẽ   chứ?”
Hoắc Ngập   qua, “  việc gì,  chỉ giúp họ phòng thủ.”
Hoắc Ngập xuống bậc thang,   giữa sân cùng Lý Thiệp, nhóm  trong nháy mắt hô lên.
Lý Thiệp  Hoắc Ngập ăn kem, “Bây giờ  còn thích ăn kem ?”
“Cô   ăn kem, nhưng  thể ăn nhiều.”
Hoắc Ngập  cắn một miếng kem, hiển nhiên  ít khi ăn đồ ngọt như .
“Cho nên  ăn đồ còn thừa  của  ?”
Lý Thiệp  chút  tin.
“Bạn gái  tính là thừa .”
Hoắc Ngập ăn xong kem, nhàn nhạt  đáp một câu.
Lý Thiệp   vô, “Biết  là bạn trai của   .”
Lâm Kiều ôm áo của Hoắc Ngập, vẫn còn  chút lo lắng  sẽ  tay  thương.
Trận đấu bóng rổ chơi  kịch liệt, Lâm Kiều xem  hiểu, thế nhưng cô vẫn  thể   bên Hoắc Ngập sắp thắng,   là nắm chắc phần thắng.
Bên phía bọn họ tiếng cổ vũ liên tiếp, bên lớp năm     còn âm thanh gì.
Một nam sinh bên lớp năm đột nhiên chơi , cố ý  đập  tay Hoắc Ngập.
Chân mày của Lâm Kiều nhíu , tức giận  dậy kêu to, “Cố ý đυ.ng  tay  thương của    gì!”
Lý Thiệp trực tiếp  tới đẩy nam sinh một cái, “Không chịu thua nổi hả,  chơi .”
Nam sinh    , im lặng   gì tiếp tục cướp bóng.
Trên khán đài  một nam sinh huýt sáo,  với Hoắc Ngập, “Ai ui, cô bạn gái  của  tính khí nóng ghê nhỉ?”
Hoắc Ngập thấy cô gái nhỏ nổi giận đùng đùng, bật .
Bóng rổ truyền tới, Hoắc Ngập chạy lên nhận lấy, chạy ba bước ném bóng, trực tiếp ném  rổ,  trường  tiếng hoan hô,   là áp đảo để thắng.
Lâm Kiều cũng  nhịn  kích động.
Hoắc Ngập  khỏi sân trực tiếp chạy qua bên , cô còn  phản ứng kịp,   vươn tay ôm chầm lấy cô, cúi đầu hôn lên gò má của cô, điện thoại  sớm lấy  nhanh chóng chụp một bứa ảnh chụp chung đầu tiên của bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-243-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Người bên cạnh trong nháy mắt lặng im,   đó là ồn ào tiếng, âm thanh đều truyền khắp  bộ sân thể dục.
Tóc của Hoắc Ngập  chút ẩm ướt do mồ hôi, khí nóng    cũng truyền tới  cô, nụ hôn  mang theo nhiệt độ nóng rực của ,  cô  còn tâm tư để nghĩ gì khác.
“Chị, bức ảnh đầu tiên của chúng , nhớ  giữ kỹ.”
Hoắc Ngập thấp giọng .
Cô  ảnh chụp chung trong điện thoại,   rộ lên  mắt như ,  cô  còn  thấy gì nữa, chỉ  thể   âm thanh của , chỉ  thể cảm giác  sự hiện hữu của , cực nóng mà mạnh mẽ.
Giống như là ban ân, hoặc như là cướp,  thể từ chối,   cách nào tách .
Đây là  duy nhất cô  phóng túng như thế , dù cho cô sợ, dù cho cô  tỉnh táo, nhưng bây giờ, chuyện gì cô cũng   quan tâm, chỉ thầm nghĩ thích .
Buổi sáng tan học, trong phòng học   một bóng , chỉ  gió ngoài cửa sổ thỉnh thoảng thổi tới, lật  mấy trang sách  bàn.
Hoắc Ngập sắp xếp xong nhiệm vụ giáo viên giao, trở  chỗ cầm điện thoại, chuẩn  tìm Lâm Kiều  ăn.
Trong điện thoại  sớm nhận  một tin nhắn, “Hôm nay   đến ăn cơm trưa ?”
Hoắc Ngập  tin nhắn , cũng  thể tưởng tượng   cô  ở trong phòng học chờ gặp , thường thường liếc   bên ngoài.
Mặt mày  khẽ cong, đang chuẩn  gọi điện thoại, di động  nhận thêm một tin nhắn mới, “Sao   nhận điện thoại,    việc gì  ?”
Một lát , cô hiển nhiên  chút bận tâm, “ tới tìm ,  vẫn ở trong phòng học chứ?”
Hoắc Ngập  tin ,  nhướng mi.
Mỗi  đều là   tìm cô, khó  khi cô tự tới một .
Anh liếc  bên ngoài, tâm tính thiếu niên khó  khi nổi lên, đem điện thoại bỏ  trong ngăn bàn,  về chỗ  xuống, tựa lên sách giả bộ ngủ.
Cũng  lâu lắm, chỉ  thấy bên ngoài   chạy tới nơi , tiếng bước chân vang lên bên ngoài hành lang, chạy khá nhanh,    là cô.
Nghe khá vội vàng.
Khóe môi của   nhịn  cong lên.
Âm thanh từ xa đến gần  tới phòng học, cước bộ của cô gái rõ ràng  nhẹ .
Cô  cạnh cửa  một hồi, chậm rãi đến gần, tới gần bên cạnh  vẫn  lên tiếng.
Hoắc Ngập  mở mắt,   xem cô lúc nào sẽ gọi .
Lâm Kiều  bên cạnh   thật lâu, bỗng nhiên nhẹ nhàng gọi một tiếng, “Hoắc Ngập?”
Nghe giống như đang thăm dò   đang ngủ  , Hoắc Ngập vẫn bất động như , trong lòng   nhịn   .
Một lát , một  thở ngọt ngào mang mùi kẹo kéo tới, cánh môi mềm mại nhẹ nhàng hôn lên gương mặt  một cái.
Rất nhẹ, giống như  cẩn thận nhẹ nhàng chạm qua một cái,   hầu như cho rằng  đang  mơ.
Hô hấp của  dừng ,  mở mắt, cửa liền truyền đến tiếng  chuyện, cô gái nhỏ như kẻ gian liếc  bên ngoài, thừa dịp  khác  chú ý, nhanh chóng chạy .