Mặt Lâm Kiều  đỏ, “Không  mỗi ngày đều gọi video ?”
“Anh  ôm em.”
“Rất nhanh sẽ  ôm.”
Lâm Kiều ôm Bánh Trôi trong tay nhỏ giọng , trong lòng cũng nghĩ như , đây là tuần thứ hai   công tác
Cô cũng  chút nhớ .
Coi như mỗi ngày đều gọi video, nhưng    ở bên,  tối ngủ cũng  quen.
Cô chỉ  để điện thoại xuống, Cố Ngữ Chân  gọi tới, “Kiều Kiều, tớ gặp  nhóm Lục Y Y, năm nay   đều đông đủ ở đây,   bọn tớ sang đón sinh nhật với  ?”
Lâm Kiều chợt nghĩ đến chuyện  đồng ý với Hoắc Ngập, “Tớ  đồng ý sẽ đón sinh nhật cùng Hoắc Ngập .”
Cố Ngữ Chân   nở nụ , Lục Y Y trực tiếp đoạt lấy điện thoại, “Hai  mỗi ngày đều ở cạnh , còn sợ   gặp  mấy ngày thôi hả?”
Lâm Kiều cũng  ngại, vài ngày cũng  ,  mới cúp điện thoại xong.
Lục Y Y xông đến bên cạnh Cố Ngữ Chân  chớp mắt, cố ý đùa Lâm Kiều, “Trước đây chúng  đều cùng  ăn sinh nhật, bây giờ khó lắm mới  lúc nam thần họ Hoắc nhà   ở bên cạnh,  sinh nhật  chúng tớ  tới cướp.”
Tay Lâm Kiều vuốt Bánh Trôi đang  ngủ ở trong lòng, rơi  thế khó xử.
Nếu như  ,  khi nào  sẽ thất vọng  ?
…
Giữa hai hàng cây phong yên tĩnh chỉ  tiếng gió thổi, cuốn theo lá bay đầy xuống đất.
Giáo sư tóc vàng mắt xanh  ,  mở miệng, “Thật sự  nghĩ đến chuyện ở  ? Cậu   thiên phú về kiến trúc, hơn nữa tuổi còn trẻ, ở  phát triển sẽ  hơn.”
Hoắc Ngập  nâng tay,  ngón tay  đeo một chiếc nhẫn, “Phu nhân của  ở Trung Quốc.”
“Thì  là thế.”
Giáo sư bừng tỉnh đại ngộ,   thở dài, “Một  là , một  là Phục Hành, còn là  đầu tiên  giữ  ai cũng  giữ .”
Hoắc Ngập  lắc đầu,   gì.
Giáo sư liếc mắt quan sát ,  ngờ vực, “Hoắc,  cảm thấy  khi  trở về Trung Quốc,   còn giống như  đây nữa,  bây giờ  ôn nhu hơn  nhiều,  đây luôn  một loại cảm xúc bi quan chán đời.”
Hoắc Ngập sờ lên khuôn mặt ,  , “Có lẽ đại khái do phu nhân của ! Cô  là một   dịu dàng.”
Giáo sư vươn tay vỗ vai , “Rất , hy vọng  cơ hội cũng  thể gặp cô gái đó, cô   cho   gặp một mặt khác của .”
“Được thôi, mấy ngày nữa, cô  sẽ tới,  nhất định sẽ đưa cô  tới gặp ngài.”
Phía   vài học sinh  qua bên ,  thấy Hoắc Ngập ở phía , một nữ sinh tóc đai trong đó mở miệng hỏi, “Đó chính là Hoắc Ngập đúng  , đại thần mà nhận  giải thưởng về kiến trúc ý.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-250-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
“ ,     về đây là  cùng giáo sư  nhận giải thưởng, đáng tiếc đã kết hôn rồi.”
Nữ sinh tóc dài  về phía cô , “Sao      kết hôn ?”
“Cậu  phát hiện    đeo nhẫn ?”
“Đeo nhẫn thì thế nào,   chừng vẫn chỉ là  yêu,  cũng  tin   còn trẻ như  mà  kết hôn ,   tới hỏi mới .”
Nữ sinh tóc dài   hai lời   qua.
Nữ sinh bên cạnh  chút kinh ngạc, “Đã đeo cả nhẫn, còn  cái gì mà hỏi, nhất định là  kết hôn .”
“Cậu cảm thấy cô  sẽ để ý những thứ   , đàn ông dù  kết hôn thì cho tới bây giờ cô  cũng  ngại.”
Nữ sinh bĩu môi, cô gái   chạy tới  mặt Hoắc Ngập, xông qua bạn học bên cạnh Hoắc Ngập để chào hỏi,  về phía Hoắc Ngập, “Đại thần chào , em cũng học ngành kiến trúc, luôn  thấy tên của ,  thật lợi hại, em   những  nhận  giải thưởng , tất cả cũng  hơn bốn mươi tuổi,  còn trẻ như  mà  nhận  .”
Hoắc Ngập lễ phép  trả lời, “Không  một  , là của cả một đội.”
“ nếu như   ý tưởng của , cả đội dù  lợi hại hơn nữa, cũng  chiếm  phần giải thưởng .”
Nữ sinh   chớp mắt về phía , mang theo vẻ  quyến rũ, “Không  em  vinh hạnh   ,  thỉnh giáo tiền bối một chút vấn đề về kiến trúc.”
Hoắc Ngập đương nhiên  , lễ phép trả lời một câu, “Thật ngại quá, thời gian của   còn nhiều lắm, còn   đón phu nhân của .”
Nữ sinh tóc dài sửng sốt, “Anh thật sự  kết hôn ,  mới chỉ tân hôn?”
“Hai năm .”
Hoắc Ngập nhớ đến Lâm Kiều, mặt mày cong lên,  giấu  ngọt ngào.
Nữ sinh tóc dài  nghĩ tới, cô  lấy  tinh thần mở miệng chúc mừng.
Bạn học bên cạnh  thấy, tất cả đều mở miệng chúc mừng.
Hoắc Ngập    đáp lời, điện thoại  cầm trong tay  vang lên, màn hình phát sáng, nữ sinh tóc dài   thấy bức ảnh chụp.
Là một tấm hình ở  sân bóng rổ, nam sinh hôn lên gương mặt nữ sinh.
Mê Truyện Dịch
Nam sinh trong hình hôn lên gương mặt nữ sinh, mặt nữ sinh đỏ bừng, vô cùng  hổ.
Nữ sinh tóc dài  lướt qua  đoán  đó là phu nhân của Hoắc Ngập.
Hoắc Ngập thấy Lâm Kiều gọi điện thoại tới, gật đầu chào với nhóm sinh viên, nhận điện thoại  về phía , “Em  ngủ  ?”
“Hoắc Ngập, em  việc   với .”
Lâm kiều ấp úng, giọng  mềm nhũn, hình như  khó , chỉ  mà   ôm cô một cái.