Cho nên   động tĩnh cô  vệ sinh bọn họ đều  thấy ?
Lâm Kiều mở to mắt tròn ngơ ngác  về phía Hoắc Ngập, thấy trong mắt  như  như  ý ,   chứng minh     thấy .
"Hoắc Ngập, giáo viên tìm !" Phía xa lối  nhỏ cạnh cửa văn phòng, một nam sinh vẫy tay  đây.
"Được, lập tức đến." Trong tay Hoắc Ngập còn cầm bài thi, xoay  rời khỏi hiện trường.
Chỉ để  Lâm Kiều  hổ  còn gì để .
Trần Thi Nam thấy cô trong lòng liền tức giận, còn  một loại thẹn quá thành giận  thể miêu tả, "Tại  ở chỗ nào cũng đều  ! Cậu ở chỗ   gì,  lén chúng   chuyện ,    thể    hổ như !"
Lâm Kiều  khuôn mặt đỏ bừng của cô , nhịn   thở dài, "Cậu  thể   lý một chút  ,  đến nhà vệ sinh , ai    sẽ ở đây mà thổ lộ?"
"Giảng đạo lý em gái !" Trần Thi Nam  tiến lên đánh cô, xong  nghĩ đến thủ thuật bẻ cánh tay của cô, trong lòng càng nghẹn phát hỏa, hung tợn  cô  một câu, "Cứ chờ đấy cho , sớm muộn gì cũng cho   mặt!"
Quá là hung dữ,    còn hình ảnh    còn  lóc thương tâm, Lâm Kiều cũng    gì cho , miễn cưỡng đáp  một từ, "À."
Mẹ nó, còn !
Trần Thi Nam sắp  chọc giận đến thăng thiên, xoay  thô bạo bước xuống cầu thang.
Cầu thang truyền đến một tiếng thét chói tai ngắn ngủi, "..."
Giống như đang chút giận lên thứ gì.
Lâm Kiều cũng  vì chuyện  hổ   mà phát tiết một chút, nhưng chính cô    , chỉ  thể chạy thật nhanh về phòng học, coi như cái gì cũng  xảy .
Giờ  chơi vẫn  kết thúc, phòng học náo nhiệt như chợ bán thức ăn, bạn học vẽ báo bảng* đặt phấn   mặt đất.
*Báo bảng: Dùng phấn  hoặc thuốc màu để vẽ lên loại bảng đen cố định hoặc di động,  tính tuyên truyền, dễ lau, dễ sửa, thuận tiện, thường  ứng dụng trong các trường tiểu học và trung học.
Hai ban nam sinh đùa giỡn chạy  khỏi phòng học, căn bản  chú ý đến  mặt đất đầy phấn .
Lâm Kiều  xổm xuống nhặt từng viên phấn lên.
Mới nhặt  một nửa, cửa  đột nhiên    , đem đồ trong tay ném lên bàn học,  xổm xuống cùng cô nhặt phấn , ngón tay thon dài trắng nõn, khớp xương rõ rệt, tay áo đồng phục sạch sẽ   một chút bẩn nào.
Tất cả đều quen thuộc, Lâm Kiều ngẩng đầu   phía , khuôn mặt trời sinh mang nét  đến diễm lệ, lịch sự văn nhã,  thể bắt bẻ.
Lâm Kiều nhớ tới sự việc  , cũng  mở miệng  chuyện, duỗi tay nhặt viên phấn rơi  mặt, đầu ngón tay hồng phấn dính chút bụi phấn, ngón tay nhỏ nhắn trắng nõn mời gọi.
Lâm Kiều nhặt phấn lên,  nghĩ rằng Hoắc Ngập cũng duỗi tay nhặt lấy, đầu ngón tay vô tình nắm lấy ngón tay của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-31-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Tay cô vẫn luôn  lạnh,  ấm từ ngón tay  chạm   quá rõ ràng.
Lâm Kiều rút tay về, nhặt  viên phấn  rơi về hộp.
Hoắc Ngập giống như  để ý, nhặt viên phấn rơi trở   mặt đất bỏ  hộp phấn,   cô, "Chạy nhanh như   gì?"
Vừa  đúng là Lâm Kiều chạy trốn  nhanh, tóc đều  loạn hết, tán loạn rơi bên gương mặt cô,  chút ngứa.
"Tiết học sắp bắt đầu,  sợ  lớp muộn." Mắt Lâm Kiều  về hướng khác, khó khăn tìm lấy cái cớ.
Hoắc Ngập mím môi ,  lời  của cô nở nụ  như  như , "Khó trách  đuổi  kịp."
Lâm Kiều   nên  cái gì để lảng sang chuyện khác, Hoắc Ngập đột nhiên đưa tay đến gần  một câu, "Động tác   của chị quá nhanh,    thể đuổi kịp."
Giọng  của  đè thấp giống như đang  thầm,  thở ấm áp mát lạnh phun ở  lỗ tai của cô, cô nhịn   rụt .
"Đinh đinh đinh!" Chuông  học đột nhiên vang lên.
Lâm Kiều  về phía Hoắc Ngập,  là đang nghiêm túc giải thích.
Chuông vang lên, các bạn học bên ngoài lục đục tiến , về  phòng học, trở về chỗ .
Hoắc Ngập lấy hộp phấn bên chân cô để  chỗ cũ,  nhẹ với cô,  dậy trở về chỗ .
Tiết  là tiết của Lưu Hữu Dung, những điểm kiến thức quan trọng Lâm Kiều đều   , nhớ tới  , lỗ tai nháy mắt đỏ lên.
Cô   chỉ là để tâm đến cảm xúc của cô,  thể để  khác  thấy, nhưng chính cô  hoảng sợ.
Thế cho nên cả một tiết học lỗ tai cô đều đỏ rực, giống như đang ở bên bếp lò nướng, nóng lạnh, nóng càng nóng.
*
Nhất Trung gần đây đang đua thứ hạng về đức trí thể mỹ, việc vệ sinh cũng sẽ   bỏ qua.
Tuần  nhà trường bố trí  nhiều nhiệm vụ, buổi chiều còn sắp xếp tổng vệ sinh, trừ bỏ lớp mười hai, lớp mười lớp mười một đều  thực hiện dọn dẹp phòng học cùng hành lang.
 cũng chỉ cần   học, đối với họ đều chính là ngày nghỉ.
Tiết cuối cùng của buổi chiều, trong lớp bắt đầu dọn bàn thu ghế dựa, quét rác lau cửa kính, mỗi một khu vực đều   phụ trách, Lâm Kiều   bàn học, cầm trong tay khăn lau kính.
Việc lau kính đều do nữ sinh phụ trách, việc  tương đối nhẹ nhàng, hơn nữa còn yêu cầu cẩn thận.
Mê Truyện Dịch
Phòng học  lộn xộn, bàn ghế ngổn ngang,   đều bận rộn.