Cô nghiêm túc lau cửa kính, vô tình thấy  một bóng  mơ hồ đang tiến về phía cô qua lớp kính sạch sẽ.
Là Trần Tuyên Trùng!
Lâm Kiều còn  kịp  đầu , Trần Tuyên Trùng  nhấc chân đá  cái bàn cô đang dẫm.
"A! Cẩn thận!" Nữ sinh bên cạnh thấy thế liền thét chói tai.
Bàn đột nhiên lay động một chút, Lâm Kiều đang   mặt bàn cũng theo đó mà lung lay, mất  trong tâm liền trực tiếp ngã xuống, rơi  vòng tay của một ..
Hoắc Ngập thuận tay tiếp  cô gái nhỏ, lùi về phía  đụng  cái bàn, bàn liên tiếp đập  , trực tiếp đổ một loạt.
Một tiếng "Rầm" vang lên,   đều hoảng sợ  qua.
Hoắc Ngập cảm nhận  sự mềm mại của cô gái  đang ôm trong lòng, mùi hương kẹo ngọt trực diện đánh tới.
Thích ăn kẹo  ,    là mùi kẹo?
Trần Tuyên Trùng  một bên  tiếng huýt sáo,  đầy ẩn ý, "Không tồi nha lớp trưởng, phản ứng nhanh đấy, ngã cao như  mà cũng  thể tiếp ."
Lý Thiệp đang ở ngoài hành lang cầm chổi lau nhà nhàm chán mà vẽ bùa, mở cửa sổ  chui cả nửa  , "Sao đấy,   bỏ lỡ cái gì ?"
Lâm Kiều ngã xuống  đỡ lấy, sợ tới mức trái tim cũng bay  ngoài, bây giờ  định , phát hiện cả   đều đang treo   Hoắc Ngập, vội vội vàng vàng giữ lấy cánh tay  mà  lên.
Hoắc Ngập duỗi tay đỡ cô, nắm lấy cánh tay mịn màng trơn trượt, "Không  chứ?"
"Không  việc gì." Lâm Kiều lắc đầu,  Trần Tuyên Trùng đang  bên cạnh, đối phương cà lơ phất phơ, giống như chính      đá  bàn.
Lý Kỳ Kỳ một bên đang lau kín vội vàng chạy đến, "Lâm Kiều,    thương chỗ nào  đấy?"
Lưu Hữu Dung ở bên ngoài   âm thanh,    thoáng qua, "Sao  thế ?"
Bạn nữ  phía  trả lời, "Thưa cô, Lâm Kiều  ngã."
Lưu Hữu Dung  xong,  thấy Trần Tuyên Trùng  ở bên cạnh Lâm Kiều, lập tức lấy tốc độ gió quét mà  đến, "Trần Tuyên Trùng, em  gây  cái gì?"
"Cô , em đang quét rác,   cái gì hết! Cậu  tự  ngã xuống,    liên quan tới em." Trần Tuyên Trùng rung rung chân, cầm cây chổi trong tay  qua nữ sinh vóc dáng nhỏ bên cạnh, "Cậu thấy đúng ,    chứng cho ,    vẫn luôn nghiêm túc quét rác, còn  chạm    ."
Nữ sinh vóc dáng nhỏ chính là    nhắc nhở Lâm Kiều, cô   thấy tận mắt Trần Tuyên Trùng đá  bàn Lâm Kiều đang , nhưng   dám , ngược   Trần Tuyên Trùng uy h**p sắp dọa .
Lâm Kiều  thoáng qua  thu hồi tầm mắt, xoa xoa bàn tay  đập  bàn, "Thưa cô, là em  cẩn thận  ngã, lớp trưởng đỡ  em,   việc gì hết."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-32-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Lưu Hữu Dung  qua trong lòng liền hiểu rõ, cứ tiếp tục  Trần Tuyên Trùng cũng   cách , cô  về phía Lâm Kiều, ngữ khí ôn hòa   nhiều, "Vậy em theo cô  những việc khác , lau kính để cho những bạn học khác."
Sau khi Lưu Hữu Dung mang theo Lâm Kiều rời , Trần Tuyên Trùng  về phía Hoắc Ngập   ý tứ, "Thế nào, ôm thấy thích chứ?"
Ngón tay Hoắc Ngập xoa xoa, tựa hồ còn lưu  xúc cảm mềm ấm  .
Anh  về phía Trần Tuyên Trùng, trong lòng đều hiểu rõ, lắc đầu , xoay   nâng bàn  đổ.
Lâm Kiều  Lưu Hữu Dung đưa  bên ngoài lau gạch men sứ, cách xa nơi Trần Tuyên Trùng đang quét sàn.
Tiếng bàn đổ cũng  gây nhiều phản ứng cho bên ,   đều đang  việc của .
Lâm Kiều  đầu  về phía phòng học, Trần Tuyên Trùng vẫn cầm cây chổi trong tay, cà lơ phất phơ   việc, ngược  còn  chuyện cùng Hoắc Ngập.
Lâm Kiều  sang  chút khó hiểu.
Vì  một nam sinh dịu dàng như Hoắc Ngập   quan hệ  với Trần Tuyên Trùng như ?
Nữ sinh bên cạnh cùng lau gạch men sứ bỗng nhiên hạ giọng  một câu, "Cậu   qua , lớp bên cạnh    lớp trưởng lớp chúng  hút thuốc."
Nữ sinh đang lau phía  căn bản  tin, "Nói bậy gì đấy,   thể? Có  Trần Thi Nam lớp ba   đúng ?"
"Cũng gần đúng, chính là mấy nữ sinh chơi quen với Trần Thi Nam  ,  là tai  mắt thấy,  chỉ sẽ hút thuốc, hơn nữa còn  dễ chọc, mấy nhóm bất lương  gọi tới đều sợ  ."
Nữ sinh    , "Trần Thi Nam  lẽ là theo đuổi   lớp trưởng nên phát điên ,  bậy  lưng lớp trưởng, còn nghĩ rằng  theo đuổi  thì phá hủy, bịa đặt cũng  dùng não  chứ?"
Mê Truyện Dịch
"Tớ cũng cảm thấy , bọn họ còn   cặn kẽ."
"Kệ bọn họ  , dù  cũng  ai tin họ."
Lâm Kiều  xong cũng  tin,   dựa gần   Hoắc Ngập như  nhưng cũng  hề ngửi thấy mùi thuốc lá, chỉ  sự sạch sẽ tươi mát, thậm chí còn  hương vị của ánh mặt trời.
Lâm Kiều vẫn cảm thấy thắc mắc, vì  quần áo của  co thể luôn sạch sẽ như , chắc   đều giặt mỗi ngày  nhỉ?
Cô chỉ đơn giản là tò mò, cũng  hề để nó ở trong lòng, cầm khăn lau  về hướng nhà vệ sinh.
Cách phòng học càng xa tiếng ồn ào càng nhỏ, đến khi tới nhà vệ sinh    yên tĩnh.
Lâm Kiều mở vòi nước giặt khăn lau, tay cô vẫn   , miệng vết thương  thể động  nước.