Lâm Kiều cũng  thèm quan tâm,  về chỗ , ngây ngốc gục  bàn.
Lý Kỳ Kỳ bên cạnh dựa  gần, “Lâm Kiều,    chứ?”
Lâm Kiều lắc đầu, “Không  việc gì, chỉ do   quá phiền.”
Lý Kỳ Kỳ cũng  thể hiểu, ngày thường Lâm Kiều học tập  bài tập còn  theo kịp,    thời giờ đáu  với học sinh  vấn đề như Trần Tuyên Trùng?
Cậu    học,   bài tập, lêu lổng chơi qua ngày, nhưng Lâm Kiều   như .
“Cậu đừng để ý đến  ,   vẫn luôn như , qua một thời gian  để ý tới thì  , tớ  giúp  nhặt  sách về.”
Lâm Kiều duỗi tay giữ chặt cô ,   dậy, “Không cần , tớ sẽ tự  nhặt.”
Các bạn học trong phòng học  Lâm Kiều  nhặt sách giáo khoa, trong lòng cũng bội phục sát đất,   Trần Tuyên Trùng như ,  bình thường   mặt   chân cũng  mềm .
Không nghĩ tới cô bạn   mà còn ném cả cặp sách của   xuống lầu, thật là máy b** ch**n đ** siêu cấp, tuy rằng là mini, nhưng uy lực   hề nhỏ.
Mê Truyện Dịch
Lâm Kiều   nhanh, chậm rì rì  xuống lầu.
Từ góc độ  lầu mà đánh giá, sách hẳn là rơi ở bồn hoa.
Lâm Kiều tìm một vòng,   hề  thấy sách dính sâu lông .
Chỉ  thể  đến bên trong bồn hoa tìm lung tung khắp nơi,  bầu trời mưa phùn bay bay, sách thì   tìm , trong chốc lát  ướt  lộn xộn.
Lâm Kiều đột nhiên thấy  chút phiền, lui về phía ,   bậc thang bên cạnh bồn hoa.
Bên cạnh   đưa cuốn sách ngữ văn tới, tay cầm sách trắng nõn thon dài, ống tay áo trắng tinh sạch sẽ.
Lâm Kiều dừng một chút,  đầu  về phía   phía .
Hoắc Ngập mang giọng điệu dịu dàng, “Đã lau khô.”
Lâm Kiều cụp mắt, nhận lấy sách ngữ văn sạch sẽ,  sách   sâu như cô tưởng tượng, cũng   mưa ướt.
Là  xuống  giúp cô nhặt sách, còn giúp cô lau khô.
Cô  cuốn sách sạch sẽ,   gì.
Hoắc Ngập thấy cô  vui dừng một chút,  cúi   sang, “Sợ sâu lông ?”
Lâm Kiều   nhẹ nhàng hỏi, mũi  chua xót, cô  hỏi trong nhà   sẽ xử lý chuyện  như thế nào, chỉ là cô  ai  thể hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua/chuong-83-hoac-thieu-gia-dung-cuoi-nua.html.]
Cô nhẹ nhàng chớp mắt, lông mi  ướt.
Hoắc Ngập  cô một lúc lâu, giọng  dịu dàng đến kỳ cục, “Làm    ,   chị  ném sâu về  ?”
Lâm Kiều   chuyện, ôm sách ngữ văn trong lòng ngực, “Chỉ là   tiếp theo      gì nữa, cứ như  thành tích của  sẽ càng ngày càng kém.”
Hoắc Ngập  cô gái nhỏ ngoan ngoãn mềm mại tủi  mà  đến thành tích, nhẹ nhàng chớp mắt, duỗi tay tới, lòng bàn tay cọ qua lông mi của cô, lau sạch bọt nước bên , lông mi mảnh khảnh của cô gái ở trong lòng bàn tay  tạo  chút ngứa nhè nhẹ, mềm mại mà yếu ớt.
Anh theo bản năng chạm chạm  làn da phía  mắt cô, “Đừng lo lắng,  sẽ   với  .”
Lâm Kiều   , trong lòng  ngừng , đột nhiên cảm giác thấy ấm áp.
Tựa như lúc  ăn kẹo,   lột bỏ giấy gói  đưa kẹo sang, luôn luôn dùng sự dịu dàng mà đối xử, giống như ánh mặt trời, vĩnh viễn luôn  độ ấm.
Sau khi tan học, Trần Tuyên Trùng cũng   về, cặp sách của   cũng   ai  nhặt, cứ  mà mặc kệ ném ở  lầu.
Lâm Kiều cũng  thèm quan tâm, Cố Ngữ Chân lo lắng cô  vui, nên kéo cô  ngoài trường ăn uống.
Lâm Kiều kéo Cố Ngữ Chân cùng  xuống lầu, phía  là Hoắc Ngập cùng Lý Thiệp, hai  hình như cũng   ăn bên ngoài.
Lâm Kiều theo bản năng  theo phương hướng  ,  khỏi cổng trường,  thấy nữ sinh tóc ngắn  cách đó  xa, là     gặp ở trung tâm thương mại.
Tô Nhạn chờ ở cổng trường  lâu, thấy Hoắc Ngập  , lập tức vẫy tay lớn tiếng gọi, “A Ngập!”
Cô   tính cách cởi mở, ngũ quan tinh tế, tóc ngắn lưu loát mang vẻ gọn gàng, học sinh  qua ai cũng đều  sang,    về phía Hoắc Ngập.
Hoắc Ngập thấy cô , liền  về hướng đó, hai   đùa vài câu,  vẻ  rời  cùng .
Cố Ngữ Chân thấy Hoắc Ngập rời  cùng nữ sinh ,  chút khó hiểu, “Lớp trưởng  giờ   cùng với nữ sinh khác ?”
Lâm Kiều  Hoắc Ngập cùng nữ sinh tóc ngắn đồng hành rời ,  mở miệng , tất cả lực chú ý đều dừng  điếu thuốc  nữ sinh đó kẹp trong tay.
Cố Ngữ Chân thấy cô ngây ngốc như ,  lên vài bước, hỏi Lý Thiệp ở phía , “Nữ sinh bên cạnh lớp trưởng là ai ?”
“Thanh mai trúc mã, hai đứa nhỏ vô tư,  là nữ sinh, đương nhiên là  hẹn hò .” Lý Thiệp duỗi tay gối lên  đầu,  về phía đường phố bên ngoài, hiển nhiên đang cân nhắc nên ăn món gì.
Cố Ngữ Chân     ngây ngẩn cả , “Lớp trưởng    yêu đương ,     thể  hẹn hò với  khác  cơ chứ!”
Lý Thiệp: “Nói đùa ,   là thanh mai trúc mã, lớn lên với  từ nhỏ, giao tình  bình thường, tính cách rộng rãi  hợp , yêu đương cũng  thể  bạn bè ?”
Cố Ngữ Chân thật sự tức giận, “Chỉ là nếu như yêu đương, thì nên bảo trì  cách với bạn nữ bên cạnh,   hai    thể đơn độc   ngoài chơi?”