Trẻ con bình thường đến hơn một tuổi đều chuyện, còn con trai cô ba tuổi vẫn gọi cha, , bởi trong thôn đều cô sinh một đứa ngốc.
Hiện giờ, con trai cô sắp ném xuống biển mà vẫn phản ứng như , chứng minh lời là đúng, nó đúng là đứa ngốc thật.
Ngao Khả Tâm đang nghĩ xem nên dùng cách gì mới thể đoạt con trai an từ tay chú em, thì chú em trượt tay, để con trai cô thực sự rơi xuống biển.
"A ——" các thôn dân sợ hãi hét lên, lập tức nhảy xuống nước để cứu đứa nhỏ.
Trăm triệu ngờ là, đứa nhỏ rơi xuống biển vẫy còn thể nổi lên vui vẻ, còn mang theo một cái đuôi cá mà con tuyệt đối .
"Là cá!"
"Là cá thể trường sinh bất lão!"
Không là ai reo lên , ánh mắt của các thôn dân về phía Ngao Khả Tâm và con trai của cô trở nên tham lam và ác độc.
Đứa bé gái Ngao Khả Tâm cứu phản ứng cực nhanh, nó nhặt một cục đá lớn từ đất, dùng hết lực mà đập gáy của Ngao Khả Tâm.
Một cái đập giống như là tín hiệu bắt đầu.
Những dân trong thôn chen chúc xông lên, hợp lực bắt giữ Ngao Khả Tâm , cũng một lao xuống bắt con trai cô .
Ngao Khả Tâm một chút pháp thuật, cũng phản kháng mấy , nhưng con trai trở thành con tin trong tay đám , cô thể từ bỏ chống cự.
Con trai của cô tuy phản ứng chậm, nhưng cũng một đầu đầy m.á.u tươi của dọa sợ.
Nó , nước mắt rơi , nhưng thứ rơi xuống chính là những viên ngọc trai nhỏ.
Tai họa cứ thế nối tiếp .
Những dân tham lam dùng lửa đốt, dùng kim chọc hai con bọn họ, ép bọn họ để ngọc trai rơi xuống.
Ngao Khả Tâm trưởng thành từ sớm, nhiều một chút cũng , nhưng con trai cô là con lai giữ và cá, sức lực vốn yếu, nếu thì nó đợi đến lúc ba tuổi mới biến đuôi cá đầu tiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoan-doi-thien-kim/chuong-1057.html.]
Mới vài , tiếng của con trai cô yếu , nước mắt thể ép nữa.
Ngao Khả Tâm thích học, mà từ nhỏ chẳng ai dám chọc cô , cho nên cô cũng nếu trẻ con quá nhiều ngọc trai sẽ tổn hại cơ thể.
Hơn nữa, con họ còn giam riêng, cô chỉ thể tiếng của con trai càng ngày càng yếu.
Chờ đến khi chồng tới hỏi cô vì con trai còn nữa, kỳ thật lúc thở của đứa nhỏ mỏng manh , Ngao Khả Tâm nóng lòng gặp con trai nhưng phép, cô sợ nếu phản kháng thì các thôn dân hại con trai cô , ném chuột sợ vỡ bình, cho dù trong lòng nôn nóng cũng dám hành động thiếu suy nghĩ.
"Đến ngày nay vẫn hối hận vì đó học tập thuật pháp cho cẩn thận." Cô tiên cá trong quan tài ngọc trắng ngừng rơi ngọc trai, nhưng kỳ lạ là cô chỉ một bên mắt, còn bên mắt còn vẫn luôn động tĩnh.
" hận bản , vốn điều kiện yêu thương mà hiểu, quý trọng, hại con đám ác độc hại chết!"
Khi Ngao Khả Tâm phát hiện , dù đang thương nhưng vẫn cố chạy tìm con, thì con trai cô còn thở nữa, mà tay chú em đang cầm một con dao, cắt một miếng thịt cánh tay trắng trẻo, mềm mại và mũm mĩm của con trai cô .
"Chú đang cái gì ?!" Ngao Khả Tâm kinh hoàng đến nỗi gan mật vỡ .
Chú em mặt trả lời, đưa miếng thịt chảy m.á.u đầm đìa trong miệng, gã mở to chiếc mồm máu, nhai nuốt m.á.u thịt của chính , còn lên một cách quỷ dị: "Còn hỏi ? Đương nhiên là ăn thịt cá, trường sinh bất lão!"
**
Tô Vân Thiều là thật sự tò mò: "Ăn thịt của cá thật sự thể trường sinh bất lão ?"
Nói đến cùng, cá cũng là một loại yêu quái mà.
Nếu ăn thịt cá thể khiến trường sinh bất lão, thì bản cá sống càng lâu, càng chậm lão hoá ?
mà thế giới , tộc yêu quái sống lâu nhất chỉ tộc rùa chứ cá, thể thấy bản tin đồn ăn thịt cá để trường sinh hoang đường và vô lý tới mức nào.
"Sao thể chứ?!" Ngao Khả Tâm lập tức đưa đáp án phủ định.
Tô Vân Thiều: "Theo , hiện tại trưởng thôn của thôn Trường Thọ, nguyên là Cố gia thôn - Cố Linh Hoa năm nay sắp ba trăm tuổi ."
Một bình thường thể sống đến tuổi , nhất định dùng một thủ đoạn dị thường nào đó.
Nghĩ tới nghĩ lui, vẻ như chỉ lý do ăn thịt cá mới phù hợp mà thôi, mặc dù bản cô cũng cảm thấy lý do quá mức hoang đường.