Nó là yêu quái từ nghìn năm , từ lâu quen với việc tu luyện bằng linh khí, nhưng linh khí thế giới loãng, nó càng tu luyện thì tu vi càng thụt lùi, càng dễ chìm giấc ngủ sâu.
Dần dần, những ngày tháng mà nó ngủ say càng lúc càng dài, một ký ức và hận thù ghi lòng tạc cũng dần phai nhạt, nó chỉ nhớ đến những ngày tháng vui vẻ khi ở bên Vân đế.
Trúc Thanh còn nhiều thời gian nữa, nhưng nó còn cách nào khác, chỉ thể bình tĩnh chấp nhận kết cục của .
"Vân Vân, em sắp tới tìm chị ."
Có lẽ trời tuyệt đường của yêu quái, khi Tô Vân Thiều núi để bắt quỷ, cô tìm thấy nó khi theo chút linh khí nhàn nhạt tản .
Kiếp , Tô Vân Thiều khôi phục ký ức khi là Vân đế, và Trúc Thanh cũng thể nhận Vân đế khi đầu thai. Họ gặp nhưng quen , đều cho rằng đối phương là một xa lạ tình cờ chạm mặt.
Tô Vân Thiều thấy nó linh trí, thế là cô dấy lên lòng thương xót: "Thời thế bên ngoài loạn lạc, em như thế cũng thể chạy , là chị đặt một cái tên cho em nha? Coi như là cho em một cơ hội."
Trúc Thanh tên , nhưng nó yếu ớt đến thể lên tiếng phản ứng với điều .
Tô Vân Thiều nhận điểm đặc biệt của nó, cô tưởng rằng nó chỉ là một cây trúc bình thường linh trí, thế là vắt óc suy nghĩ một cái tên để đặt cho nó.
Một cái tên , dễ nhớ ý nghĩa , nhưng chuyện thật khó với năng khiếu chọn tên. Tô Vân Thiều cau mày suy nghĩ hồi lâu: "Em tên là Trúc Thanh , trong trẻo, thanh tịnh, vô cùng thích hợp cho cây trúc, nam nữ đều dùng ."
Trúc Thanh ngây .
Vân đế từng : "Sau em sẽ gọi là Trúc Thanh, thanh nghĩa là yên tĩnh thanh tịnh, hợp với cây trúc, , một xinh trong sáng như em mới ."... Lẽ nào tình cờ đến ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoan-doi-thien-kim/chuong-1298.html.]
Trúc Thanh thể từ chối đặt tên , nhưng nó nếu nắm lấy cơ hội , nhận nguyên khí do Tô Vân Thiều ban cho thì lâu sẽ c.h.ế.t dần c.h.ế.t mòn, biến thành một cây trúc thật sự linh trí.
Cái c.h.ế.t đáng sợ, điều đáng sợ là những ký ức càng trân trọng thì sẽ càng dễ quên, đó dần quên ý nghĩa tồn tại của một yêu quái theo năm tháng trôi qua.
Thế là nó chọn chấp nhận, nó cố gắng dùng nguyên khí để tu luyện, quan sát Tô Vân Thiều để xem liệu cô Vân đế đầu thai .
Khuôn mặt, tính cách và cách việc khác , nên nó thể tìm dấu vết rõ ràng nào của Vân đế.
Khi đó, Huyền Vũ từng Vân đế sẽ đầu thai, nhưng sẽ mất bao lâu, lẽ Vân đế đầu thai từ hàng nghìn năm , nhưng họ bỏ lỡ cơ hội thể gặp .
Trúc Thanh quên chuyện và Lôi Long chờ đợi hàng nghìn năm trong Hoàng cung Vân Quốc ở đáy sa mạc phía tây, cũng nhớ tìm chuyển thế của Vân đế , nó tưởng rằng trốn trong rừng sâu núi thẳm khi Vân đế qua đời.
Nó cảm thấy bế tắc.
Khi trần gian trở nên hỗn loạn, Tô Vân Thiều dẫn các yêu quái và Quỷ sai Nam Bắc, thế là Trúc Thanh cũng tìm chút cảm giác khi theo Vân đế.
Nó ôm lấy ký ức về chủ cũ, cảm thấy áy náy khi thể hết lòng hết vì chủ mới. Tô Vân Thiều đối xử với nó càng thì nó càng cảm thấy áy náy, càng thể chuyện quá khứ.
Có lẽ Tô Vân Thiều nhận điều gì đó, cô với nó: "Ai cũng bí mật thể với những khác, chỉ cần bí mật khiến em cảm thấy đau khổ thì em cứ cất giữ và cần chia sẻ với ai cả. khi bí mật khiến em cảm thấy đau khổ và tranh đấu thì em đừng do dự, để chúng cùng san sẻ nỗi đau với em và tìm cách giải quyết nó."
Trúc Thanh suy ngẫm nhiều liệu nên .
Mỗi khi Trúc Thanh quyết định thì Tô Vân Thiều thương và ngã xuống, khiến nó dám để Tô Vân Thiều hao tâm tổn sức nữa, chỉ đành nuốt bí mật bụng.