Nghỉ hè là mùa cao điểm của du lịch, lượng khách ở sảnh chính xếp hàng chờ check-in khá đông đúc, ngay cả lối VIP cũng ít .
Phải mất nửa tiếng mới thể xử lý xong các thủ tục, lúc cũng phục vụ đẩy một chiếc xe đẩy to tới giúp bọn họ vận chuyển hành lý.
Biệt thự ba tầng mà Phó Diệp đặt diện tích lớn, tận mười mấy phòng, cho nên cũng đủ để mỗi chiếm riêng một phòng.
Lầu một một bể bơi lớn, lầu hai thì một ban công lộ thiên to tướng, lầu ba thì giường để ngắm .
Sau khi tới nơi, mỗi đều tự chọn phòng cho , khi đồ bơi và bôi kem chống nắng xong thì cả đám đều khỏi nhà.
Đây là đầu tiên Đào yêu nhỏ nước ngoài cho nên vô cùng hưng phấn.
Cậu quần bơi nhỏ, ôm theo chiếc phao bơi bé xinh, đó sải bước chạy nhanh về phía biển rộng.
Vừa mới chạy khỏi cổng lớn của biệt thự, Đào yêu nhỏ thấy một bóng quen thuộc, hô to, chất giọng trẻ con cũng lạc hẳn vì kinh ngạc: "Ngài gì ở đây thế?!"
Mọi cuống quít ló đầu khỏi cửa sổ thử, chỉ thấy Diêm Vương đang ở cửa, mái tóc đen dài để xõa, mặc áo sơmi đen và quần tây đen. Giữa trời nắng nóng thế mà vẫn mặc áo tay dài và quần dài, thôi là thấy nóng .
Tô Vân Thiều tác phong nhanh nhẹn cho nên xong đồ bơi.
Cô vốn đang đuổi theo Đào yêu nhỏ cho nên cũng thành đầu tiên thấy Diêm Vương.
"Anh phép tới đây ?"
Việc Diêm Vương tới đây tương đương với việc lãnh đạo của một quốc gia đến thăm một quốc gia khác, chuyện là chuyện đùa .
"Đương nhiên." Tầm Mắt của Diêm Vương dừng của Tô Vân Thiều.
Làn da của cô trắng, bởi vì thường xuyên rèn luyện cho nên dáng cũng thon thả và ưa . Hôm nay cô mặc một bộ bikini đen với tạo hình là những mảnh vải nhỏ nối với bằng các sợi dây, bên ngoài còn phủ thêm một lớp lụa trắng khiến cả phần đồ bơi và làn da đều như ẩn như hiện.
Một vốn luôn lạnh nhạt ăn mặc như thế ,"sát thương" gây đương nhiên là càng lớn.
Diêm Vương ăn no nê trong một bữa tiệc về thị giác, cực kỳ hối hận đời dẫn Tô Vân Thiều đến bờ biển để mặc đồ bơi.
"Ai chọn cho cô thế?"
Anh dám dùng năm trăm phần yêu nguyên của Đào yêu để cược, bộ bikini tuyệt đối do Tô Vân Thiều chọn!
"Y Y chọn đấy." Tô Vân Thiều theo bản năng bộ áo tắm của : "Em mặc như thế ."
là , nó nổi bật ưu điểm về làn da và dáng của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoan-doi-thien-kim/chuong-188.html.]
Diêm Vương : "Đi thôi, cùng cô."
Tô Vân Thiều xoay vẫy tay với đám bạn nhỏ đang ghé cửa sổ hóng chuyện, cô chỉ Diêm Vương và Đào yêu nhỏ, đó họ một bước.
Tô Y Y chậm hơn, cho nên lúc xuống lầu thì chỉ thể theo bóng lưng của chị , cô giận dỗi phồng má.
Phó Diệp theo sát phía , khi thấy bộ bikini màu đỏ rực và mảnh lụa trắng cô thì da đầu lập tức tê rần.
"Sao em mặc như thế?"
"Mặc ?" Tô Y Y vui: "Bộ đồ giống với bộ của chị gái, là đồ cặp của hai chị em đó."
"Hở hang quá."
"Em dùng lụa trắng che bớt còn gì."
Phó Diệp nhỏ giọng thầm: "Che thế thì thà che còn hơn."
Như ẩn như hiện thế mới càng mê , nếu thoải mái khoe dáng thì ngược sẽ gây chú ý quá nhiều.
Anh nhẹ nhàng kéo Tô Y Y về phòng, dỗ cô : "Y Y , là chúng về phòng đổi một bộ áo tắm khác nhé."
"Không đổi, em mặc đồ cặp với chị!" Thấy Phó Diệp cứ khăng khăng đồ, Tô Y Y lấy ví dụ sẵn là Diêm Vương : "Diêm Vương thích chị gái nhưng cũng cản cho chị mặc , học hỏi giùm em cái!"
Phó Diệp đáp trả: " địa vị chính thức , thế thì lấy lập trường gì mà cản?"
Tô Y Y nghẹn họng: "..." Anh lý lắm, em cãi như thế nào luôn .
Hai lên lầu hai thì bắt gặp Tần Giản đang lưng về phía cầu thang và gì đó với khác.
Bên cạnh là Hứa Đôn, Bách Tinh Thần và Trần Tinh Nguyên đang thở dài, đối diện là Triệu Tình Họa cũng đang bất đắc dĩ. Bọn họ đều đồ bơi hết nhưng chẳng hiểu xuống lầu mà cứ tần ngần ở đây gì .
Hai gần một chút thì Tần Giản đang với Lôi Sơ Mạn: "Cậu thể mua bộ đồ nào nhiều vải hơn ?"
Tô Y Y và Phó Diệp , cả hai đều cực kỳ kinh ngạc.
Bốn đứa con gái trong nhóm của bọn họ đều mặc bikini, phong cách cũng tựa tựa , nhưng Tần Giản chỉ nhắc nhở một Lôi Sơ Mạn, chỉ riêng chi tiết thôi là thấy vấn đề , cho nên... rốt cuộc cái tên thích Lôi Sơ Mạn từ lúc nào ?
Bên , đường tới bờ biển, ánh mắt của Diêm Vương đại nhân - phận chính thức - vẫn luôn lạnh như băng.
Đào yêu nhỏ ôm lấy cái phao bơi vui vẻ chạy về phía , khác gì một con husky tuột xích, một trăm phần trăm hiếu kỳ với bờ biển.
Tô Vân Thiều Đào yêu nhỏ sét đánh biến nhỏ thì tâm trí cũng nhỏ theo là giờ biển nên mới vui vẻ như thế, cô chỉ theo ở phía xa cũng chẳng gần, giữ nguyên cách thể cứu trợ kịp thời nhưng cho Đào yêu nhỏ thấy phiền phức.