Vân Tiêu: "..." Ui da mặt đau quá.
Thiện Nhi áo đỏ đuôi rắn hất ngoài, lăn lộn vài vòng trung, suýt nữa thì nôn ngoài. Cô chống đỡ đầu gối hỏi: " chạy nổi nữa, mấy chứ?"
Ba Phùng Thành, Lạc Tầm Lục và Khúc Vu Hoa còn đủ nguyên khí để sử dụng bùa nữa. Phùng Thành theo dõi chuyển động của sét trời, còn Lạc Tầm Lục và Khúc Vu Hoa thì đang ước tính lượng khí độc còn .
Tiêu Thành đáp: "Chỉ còn ba đòn cuối cùng nữa thôi, cô ráng cầm cự thêm một tí !"
Thiện Nhi áo đỏ nghiến răng: "Được!"
Vân Tiêu nheo mắt vẻ mặt của Tô Vân Thiều lặng lẽ trượt xuống, định học theo em trai của giúp Thiện Nhi áo đỏ một tay. Kết quả là Tô Vân Thiều đoán điều đó, cô bóp chặt vị trí ngay bảy tấc của nó.
Vân Tiêu: !!!
Vân Tiêu nắm ngay điểm yếu chí mạng, tự chủ mà mềm nhũn , đó Tô Vân Thiệu chộp lấy, kéo căng , thắt thành nút c.h.ế.t và ném trong túi.
Không là trùng hợp mà Bé Mập và Cổ Âm Dương đều đang sấp ở một bên túi.
Hai con cổ trùng từ cao con rắn thắt thành nút chết, trong mắt lộ vẻ đồng tình: Mi ngoan ngoãn lời một chút ? Mắc gì chọc cho chị nổi giận như ?
Vân Tiêu: "..."
Vân Tiêu cảm nhận đang sự chuyển động, cố gắng thò đầu ngoài , phát hiện Tô Vân Thiều bắt đầu chạy , lúc chạy ngang qua thì nhặt Vân Đình biến nhỏ ném túi.
"Đau..." Tô Vân Thiều vẫy bàn tay tê cứng của , : "Đừng chạm Vân Đình, em vẫn còn điện."
Bé Mập và Cổ Âm Dương đồng thời nâng m.ô.n.g cao lên, Vân Tiêu yên lặng dịch vài bước, cách em trai nhiễm điện xa một chút.
Vân Đình ruồng bỏ: "..."
Nhìn rắn của trai thắt thành nút, ánh mắt của Vân Đình lộ vẻ ghét bỏ.
Từ khi bắt đầu dẫn dụ sét trời đánh xuống, Thiện Nhi áo đỏ chạy với tốc độ nhanh nhất trong đời . sức đột phá là giới hạn, Thiện Nhi áo đỏ liên tục chạy trốn sét trời gần mười phút, còn đánh trúng và suy giảm sức lực, cô còn sức đột phá đó nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoan-doi-thien-kim/chuong-763.html.]
Thiện Nhi áo đỏ ngừng chạy, cô dự định sẽ hứng chịu ba đòn sét trời cuối cùng .
"Không cô hứa với rằng sẽ ngốc đến mức để mặc cho sét đánh ?" Tô Vân Thiều chạy đến.
"Cô tới đây gì? Mau về !" Thiện Nhi áo đỏ liếc sét trời đang tích tụ bầu trời nhưng vẫn giáng xuống: "Sớm muộn gì thì cũng sẽ sét đánh trúng, chịu đựng thêm chừng nào thì sẽ kéo dài thời gian cho chừng ."
Sau khi Đông Kiến Bạch vẽ xong lá bùa lốc xoáy thứ sáu thì khuôn mặt trắng bệt, thậm chí còn sức để nhấc tay.
Đông Kiến Bạch phía xa, thấy Tô Vân Thiều vẽ mười lá bùa lốc xoáy mà vẫn còn sức cãi với Thiện Nhi áo đỏ, hai mắt tối sầm, âm thầm nhạo bản : Đông Kiến Bạch , mày đúng là một con ếch đáy giếng mà, Tô Vân Thiều mới thật sự là một thiên tài đích thực.
Tuệ Tâm, Quách Uyển Thanh và Phương Hữu Đức đồng thời sử dụng bùa chú.
Ba cơn lốc xoáy từ các hướng khác bao quanh lấy Tô Vân Thiều và Thiện Nhi áo đỏ tạo thành một hình tam giác, cuốn bay bộ khí độc và xác cổ trùng còn sót trong thung lũng, đó từ từ dồn giữa tâm của cơn lốc.
Vào giờ phút Tô Vân Thiều vẫn chạy trốn, Thiện Nhi áo đỏ hiểu rốt cuộc cô gì, cũng hiểu vì những thí sinh khác bỏ mặc Tô Vân Thiều như .
"Cô còn nữa là sẽ sét đánh trúng đấy!"
"Không , Thiên Đạo đang việc , nên sẽ đánh ." Tô Vân Thiều chằm chằm ba cơn lốc xoáy.
"Ầm—" Một đòn sấm sét lớn hơn và mật độ dày đặc hơn giáng xuống.
Trán của Quách Uyển Thanh lấm tấm mồ hôi, nguyên khí của cô sắp cạn kiệt . Cô là đầu tiên đẩy cơn lốc xoáy qua, va đập mạnh tia sét trời, hai bên triệt tiêu lẫn , chỉ còn một đống tro bụi thổi ập về phía Tô Vân Thiều và Thiện Nhi áo đỏ.
Tiếp theo là Phương Hữu Đức, lúc bình thường chỉ triệu hồi quỷ sai và luyện tập cơ bắp nên lượng nguyên khí dự trữ trong cơ thể thật sự nhiều lắm, thể dùng hai là lắm .
Cuối cùng mới là Tuệ Tâm, mặc dù còn trẻ nhưng tu vi thâm hậu.
Tô Vân Thiều và Đông Kiến Bạch vẽ tổng cộng mười sáu lá bùa lốc xoáy, Đông Kiến Bạch dùng một lá, những khác dùng hai lá, Tuệ Tâm là duy nhất sử dụng ba lá.
Tiêu Thành: "Phía Đông sạch sẽ."
Quách Uyển Thanh: "Phía Tây sạch sẽ."