“Ta đưa nàng  gặp .”
 
Tim  chấn động.
 
22
 
Hắn vẫn còn sống.
 
Ta  suốt ba ngày ba đêm bằng xe ngựa, cuối cùng cũng gặp  Tống Chỉ.
 
Giữa phố xá ồn ào,    một sân nhỏ.
 
Trong sân  một con ch.ó nhỏ chạy , m.ô.n.g tròn xoe lắc lư cái đuôi.
 
Khóe miệng  mỉm , dang hai tay :
 
“Nương tử, hoan nghênh về nhà.”
 
Ta   kẻ  .
 
   chạy  lau nước mắt, lao  vòng tay .
 
Hít bên , ngửi bên .
 
Tống Chỉ bật :
 
“Nương tử đang ngửi gì ?”
 
Ta thút thít:
 
“Hu hu, xem… hu…  mùi dã phụ nhân nào …”
 
Tống Chỉ nhẹ nhàng hôn lên khóe mắt , l.i.ế.m  giọt lệ:
 
“Hoan Hoan ngốc,  chỉ  nàng, chỉ cần nàng.”
 
“Ta…   ngốc…” 
 
Khốn kiếp,    mãi thế .
 
“ đúng, Hoan Hoan nhà  là thông minh nhất, đáng yêu nhất.”
 
Đồ  xa, chỉ giỏi dỗ ngọt   thôi.
 
23
 
Ta hỏi :
 
“Thánh thượng chịu để   ?”
 
Trong mắt Tống Chỉ ánh lên nụ :
 
“Không chịu cũng  chịu thôi, nhà còn  tiểu hồ ly đợi mà.”
 
Ta hừ hừ:
 
“Chàng  sợ  tin là thật ?”
 
Tống Chỉ nghiêm mặt:
 
“Ta tin nàng như nàng  từng tin .”
 
Ta lắc lư trong bàn tay to của :
 
“Ổn cả ?”
 
Hắn gật đầu:
 
“Ổn cả .”
 
Chiều hôm đó,  kể  tỉ mỉ chuyện xưa của  cho  .
 
Tiên đế mất sớm, các đại thần phụ chính ai nấy đều  tâm cơ, đương kim hoàng đế lúc đó chỉ là đứa trẻ con,    đủ sức kiểm soát triều chính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoan-hanh-chi/11.html.]
 
Hồi ,  chỉ là một tiểu thái giám thấp hèn, nhưng  dám tự tiến cử  trong ngự hoa viên.
 
Hắn đặt cược hoặc thực hiện  chí hướng, sống một đời huy hoàng hoặc tan thành mây khói, chẳng ai nhớ đến.
O Mai d.a.o Muoi
Hắn nghĩ,  chẳng còn gì để mất.
 
Tiểu hoàng đế : “Tiểu thái giám, ngươi gan to lắm.”
 
Về , đúng là  phụ kỳ vọng,  dần thu quyền  tay, cũng đưa  lên đầu ngọn sóng.
 
Tất cả việc bẩn thỉu,  đều tự gánh.
 
Lời mắng chửi của thiên hạ,  cũng nhận.
 
Hắn chỉ mong  khi nhổ bỏ hết những cái đinh mục nát, triều đại   thể kéo dài thêm chút nữa.
 
Hắn trao  cho thánh thượng một triều đình thanh liêm. Hắn :
 
“Dân nghèo khổ quá.”
 
Hắn từng nếm trải những khổ sở đó, nên chỉ mong bớt   chịu.
 
Còn về bản  , tuy   ,  cũng đoán .
 
Dù là một lòng vì nước,  vẫn sợ hoàng đế  dung tha .
 
Lần  âm thầm tráo , thiên hạ đều tưởng Cửu thiên tuế  , nếu thánh thượng  niệm tình cũ,    thể mượn cớ giữ   vĩnh viễn.
 
Vì thế,  mới sớm đưa  .
 
Nguy cơ trong đó,  thể  vài lời là rõ.
 
“Hoàn Hoàn,  luôn thắc mắc, vì  nàng  tin  ngay từ đầu, dù cho …”
 
Ta bật dậy, lấy đôi môi bịt kín lời    hết.
 
Dù  từng là Cửu thiên tuế g.i.ế.c   chớp mắt.
 
Nhìn gương mặt đầy sắc xuân của ,  chớp mắt:
 
“Ta từng gặp thê tử thứ hai của .”
 
Người lẽ    trong đêm tân hôn  là chủ nhân   của Điểm Yên Phường.
 
Những nữ nhi  gia tộc dâng lên cho Cửu thiên tuế, đều là kẻ đáng thương.
 
Chính Tống Chỉ  cho bọn họ cuộc đời mới.
 
Ta nghĩ, một nam nhân thật sự  thương xót nữ nhân, trái tim  nhất định mềm mại.
 
Huống hồ, trong lòng  còn  cả thiên hạ.
 
Ta   ,  là nam nhân vĩ đại nhất thế gian .
 
Tống Chỉ  , ánh mắt như phủ đầy tinh tú vỡ vụn:
 
“Nương tử của  quả nhiên thông tuệ lanh lợi.”
 
Con chó nhỏ ngoài cửa sổ nhảy lên bậu cửa.
 
Mặt trời  khuất.
 
Trong từng ngày bình dị.
 
Người trong lòng vẫn ở bên.
 
Thật   bao.
 
- Hoàn văn -