Ta thích  lắm luôn.
 
Yên Hồng  vẻ  thể  gì với :
 
“Họ  ngươi...” nàng dừng một chút, “tóm  là...   cách hầu hạ thái giám.”
 
Đến cả Yên Hồng còn khó , chắc chắn là khó  thật.
 
May mà lòng  rộng rãi,  an ủi nàng:
 
“Tỷ cứ coi như   về  khác ,  cái cho vui.”
 
Yên Hồng giận dữ:
 
“Ta hỏi ngươi, ngươi      những chuyện gì ?”
 
Chuyện gì? 
 
Ta  đồn là  tính khí thất thường, tự cao tự đại, nhưng  mặt  thì luôn dịu dàng ôn hòa.
 
Ta phẩy tay:
 
“Đừng  bên ngoài đồn bậy,  là tin vịt.”
 
Yên Hồng lạnh lùng:
 
“Vậy ngươi  thử xem, tháng  ngươi   những gì?”
 
Tháng  , thực  khá bận, cách ngày  cùng Tống Chỉ  ăn ngon uống ngon.
 
Ta   chột :
 
“Thì…  xã giao chỗ  chỗ .”
 
Yên Hồng hừ một tiếng:
 
“Ta   phu nhân của cửu thiên tuế tính tình  lớn.”
 
Ta vội xua tay:
 
“Ta chỉ ham ăn thôi mà, tính tình thì…” 
 
Ta kéo tay áo Yên Hồng:
 
“Tỷ  hiểu  ~”
 
Yên Hồng   với ánh mắt phức tạp:
 
“Chính vì hiểu ngươi. Nhìn cái bộ dạng vô tâm vô phế  của ngươi, chỉ sợ ngươi còn  …”
 
Yên Hồng kéo   xuống:
 
“Những phủ  mà tháng  ngươi ghé qua, đều  lục soát cả .”
 
Ý là gì?
 
“Lấy danh nghĩa của ngươi.”
 
Thấy  ngơ ngác, Yên Hồng thở dài:
 
“Bây giờ ngươi  trở thành mục tiêu công kích . Đến giờ còn nghĩ, cửu thiên tuế đang dùng ngươi  bia đỡ đạn là   ?”
 
Yên Hồng do dự một lát   tiếp:
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoan-hanh-chi/5.html.]
“Mấy ngày nay, trong triều   ít tiếng  chống đối cửu thiên tuế, trong đó  cả… Phó Tân.”
O Mai d.a.o Muoi
Ồ, cái  đỗ thám hoa năm nay.
 
Là  mà    sắp gả cho.
 
10
 
Phó Tân là  mấy năm   nhặt .
 
Hắn suýt nữa thì  đưa  Tẩm Hoa Lầu. Khi đó  còn đùa giỡn với Phương ma ma, rằng đứa nhỏ  mặt mũi trắng trẻo, nuôi dưỡng   khi sẽ là một cây hái tiền.
 
Chỉ là   ngờ…
 
Cây hái tiền đó, cuối cùng  hái sạch cả gia sản của .
 
Ta  thút thít kể khổ với Yên Hồng.
 
Khi  Yên Hồng còn là một nha đầu duyên dáng, dùng ngón tay chọt lên trán : 
 
“Cho đáng đời, ai bảo ngươi lòng   đúng chỗ.”
 
Ta bĩu môi: “Còn chẳng  tại cái miệng lớn của Phương ma ma.”
 
Nếu   bà   bộ  tịch tỏ  thương hại Phó Tân,   bán  cứu mẫu  thì  cũng chẳng bốc đồng mà chuộc  .
 
Bà  thì  xoay   kiếm  gấp đôi tiền bán ,  toe toét.
 
Lúc đó  hối hận đến nỗi ruột gan như  bóp nghẹt.
 
Yên Hồng nhàn nhạt : 
 
“Vậy thì trả  về .”
 
Ta lập tức chính nghĩa từ chối: 
 
“Sao  thể chứ, ngươi  thấy đứa nhỏ  cúi đầu cảm tạ thế nào ? Ta  mở miệng nổi.”
 
Yên Hồng khó chịu bước  ngoài: 
 
“Được , ngươi ở yên đó,   .”
 
Ta vội vàng kéo cánh tay của nàng: 
 
“Cô cô ơi,   chỉ  ôm một cái để  an ủi thôi mà~”
 
Yên Hồng nhíu mày, gò bó gượng gạo vỗ nhẹ vai  một cái,  nhanh chóng ôm lấy  hình mềm mại của nàng. 
 
Tỷ   thì  dính  một chút.
 
Ta âm thầm đếm đến mười trong lòng,  mới tiếc nuối buông nàng . 
 
Quả nhiên thấy mặt nàng đỏ bừng, rõ ràng là ngay  đó sẽ đẩy  .
 
Ta vẫn luôn thấy lạ, Yên Hồng với cái tính khí mạnh mẽ ,   chịu  ở cái nơi như Tẩm Hoa Lầu  mùi nữ nhân ẻo lả thế .
 
Ta  hỏi Phương ma ma, bà    nắm giữ khế ước bán  của Yên Hồng.
 
Yên Hồng  ,  cũng  hỏi. Nàng cảm thấy vui là  .
 
Chỉ là nhan sắc của nàng thực sự quá nổi bật,   tính toán xem nên đào sẵn một cái lỗ chó ở  cho tiện.
 
Sự thật chứng minh,  quả nhiên  con mắt  xa.