11
 
Sau khi mua  Phó Tân,  lập tức bảo  về nhà chăm sóc mẫu  .
 
Ai bảo mỗi    là tim   đau.
 
Như thể  trán  dán ba chữ to đùng: “Kẻ  lừa”.
 
Phải, chính là   lừa.
 
Tiểu tử đó cũng coi như hiểu chuyện,  khi mẫu   khỏi bệnh thì ngày nào cũng đến Tẩm Hoa Lầu tìm ,  từ giờ trở  là  của .
 
  thì , còn nhỏ mà mặt mũi cứ như gánh cả nỗi hận của thiên hạ. Ta  mà chướng mắt.
 
Ta liền kéo khóe miệng , nắn thành một đường cong chẳng  là   ,  bảo   giữ nguyên như .
 
Ngày qua ngày, cuối cùng  cũng coi như  thuận mắt hơn.
 
Ban đầu  còn đắc ý lắm, cảm thấy   một tiểu đồng theo hầu.
 
Ra ngoài  đường còn  vênh mặt như cua, bởi vì bản cô nương đây giờ cũng   hầu .
 
 về   phát hiện thằng nhỏ  ngày càng to gan, ngày nào cũng dám quản .
 
Ta ăn kẹo thì  bảo hư răng,  trêu chó thì   súc sinh  hiểu lòng , đến mức   Tẩm Hoa Lầu cũng   cản, bảo đó   nơi nữ tử đoan chính nên tới.
 
Ta  hiểu nổi, sống kiểu đó thì chán  mất.
 
Người của     tính cách như thế ?
 
Vì , cách một thời gian   nhét kẹo  n.g.ự.c , còn nhặt một con ch.ó con đưa  nuôi, dặn nhất định  chăm cho . Còn Tẩm Hoa Lầu?
 
Ta  cái  hình nhỏ xíu của , nhất thời cũng  đủ sức hưởng thụ.
 
Ta nghĩ  thể để  cứ theo đuôi  cả ngày   gì, nên gửi  đến thư viện học.
 
Cũng chẳng mong  học hành thành tài gì, chỉ mong cho   yên tĩnh một chút.
 
Không ngờ  thật sự thi đỗ  trò.
 
Ngày bảng vàng công bố,  hớn hở chạy đến  mặt ,   cưới .
 
Khi đó  mới sững sờ nhận ,  vài năm trôi qua,  sớm  còn là tiểu tử cứ bám theo  nữa.
 
Thân hình  nay  đủ để che chắn cho  một vùng râm mát.
 
Dưới sự  luyện của sách vở, khí chất thanh niên của   nồng nhiệt  dè dặt.
 
Cộng thêm cái gương mặt cây hái tiền.
 
Ta nghĩ bụng, thế cũng  thiệt nên gật đầu đồng ý.
 
Chỉ vài ngày ,  quả nhiên  cầu …
 
Mà đối tượng  là tiểu thư của đương kim Tể tướng, Cố Văn Thải.
 
12
 
Cố Văn Thải chắc chắn  ngờ, vị lang quân nàng  dày công chọn lựa  từng vương vấn nơi hoa hương.
 
Ngay cả  khi mở cửa thấy , cũng sững  một lúc.
 
Vinh danh bảng vàng, đêm tân hôn rực rỡ,  còn tưởng   vui lắm.
 
Không ngờ  gầy   ít,  còn  chút u uất.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoan-hanh-chi/6.html.]
Hắn thấy , ánh mắt thoáng co , nhấc chân bước về phía .
 
Ta  kéo  một vòng tay  ấm  chặt.
O mai d.a.o Muoi
Là phu quân .
 
Tống Chỉ cúi đầu hỏi  đỉnh đầu : 
 
“Nàng quen Phó Tân?”
 
Ta thoát khỏi vòng tay của , hít một , kéo Tống Chỉ xoay  chạy luôn:
 
“Quen chứ, cái đồ vong ân phụ nghĩa!”
 
  kéo  nổi Tống Chỉ.
 
Chàng xoay tay chặn  ở khung cửa, cúi đầu hôn , môi răng quấn lấy , như cuồng phong bão tố mà cũng dịu dàng quấn quýt.
 
Thân thể  mềm nhũn.
 
Đến khi tỉnh táo , Phó Tân   ngay  mặt hai , sắc mặt u ám.
 
Xong ,  nghĩ bụng.
 
Tống Chỉ còn cúi đầu thổi khí bên tai : 
 
“Biểu cảm của nàng thế ,   tưởng nàng đang  chuyện gì áy náy .”
 
Mặt  sụ xuống.
 
Ta… ừm… đúng là   chuyện áy náy thật.
 
13
 
Là như vầy... ngay đêm tân hôn của Phó Tân,  lén rắc bột ba đậu  rượu hợp cẩn của hai  bọn họ. 
 
Nhờ phúc của , đêm động phòng hoa chúc  chắc chắn là một kỷ niệm khó quên.
 
Phó Tân  khom  thi lễ, : 
 
“Cửu thiên tuế,    thể để phu nhân của ngài  chuyện một lát chăng?”
 
Tống Chỉ nheo mắt : 
 
“Hà tất  hỏi bổn đô? Tự hỏi nàng  là , nàng là phu nhân của  cơ mà.”
 
Phó Tân nghiêng đầu,  cằm  lún phún râu, cuối cùng cũng  còn là cái dáng thư sinh trắng trẻo trong ký ức nữa. Phó Tân : 
 
“Hoan ,   chuyện   với .”
 
Tống Chỉ vẫn , ánh mắt cũng dõi theo .
 
Tống Chỉ cái con  , lời  thì  dễ  thật nhưng tay thì chẳng nhẹ chút nào.
 
Ta lùi  trốn   lưng Tống Chỉ: 
 
“Ta   gì để  với ngươi.”
 
“Còn nữa.” 
 
Ta lầm bầm:
 
“Ngươi với      ruột, cũng   kết bái. Phó đại nhân,   xin hãy giữ lời cho cẩn trọng.”
 
Không  từ bao giờ, Phó Tân  thích gọi  là "Hoan ", giờ   tai thật là  thích hợp chút nào.