Mọi  đều  thích ăn mà cứ  bày lên,  nghĩ thầm  thì cùng c.h.ế.t .
Hắn ngoan ngoãn ăn miếng rau đó, chỉ là   với vẻ như   phạm tội tày đình.
Cứu mạng, trông  như sắp  thật.
Tội nghiệp quá.
Ta ôm lấy cổ , ngoan ngoãn để  đút thức ăn, may là cũng chỉ cho  ăn  một miếng đó, bữa ăn kết thúc mỹ mãn.
Tính toán thời gian,  khi dùng bữa tối xong,    gọi   Ngự hoa viên  dạo một vòng,    về Vị Ương cung nghỉ ngơi. Ta nghĩ thầm,    Hoàng đế dễ thật, cả ngày đều  rảnh.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
 hôm nay  thực sự   , vì Đức Phi gọi  qua chơi bài lá, nên  nghĩ  một kế.
Đi theo   vài bước,   khỏi cửa Vị Ương cung.
"Ôi ——" Ta ôm bụng, buông tay  ,  xổm xuống: "Dạ dày  khó chịu quá."
Hắn nhíu mày,  xuống bế  lên, đặt  lên giường xong,  định gọi Thái y,   nửa câu thì dừng ,   với ánh mắt thực sự  thể coi là  thiện: "Ái phi,  dày  ở đó."
Ồ,  di chuyển tay lên cao hơn một chút.
Thế là  cúi  xuống, hai tay chống hai bên  , mang theo vài phần quyến rũ: "Không   dạo, nàng   gì?"
Cảm ơn, giọng    khiến  bắt đầu nghĩ bậy bạ .
"Ta. . ." Ta gần như  : "Muốn  đánh bài lá."
"Với ai?"
Áp lực quá lớn,   dám .
Vì tháng  Lâm Mỹ nhân hẹn  cùng xem thoại bản, vì thế  từ chối  dạo với Đế vương, nên đầu tháng  Lâm Mỹ nhân   đưa  khỏi cung.
Trước khi Lâm Mỹ nhân  còn  lóc om sòm,   cầu xin gặp ,  xin  , nhưng  thực sự  nghĩ  giữa chúng   thể  mâu thuẫn gì.
Sau đó   cả Lâm gia còn  bỏ tù,  thật  tội.
Đức Phi càng là  tâm đầu ý hợp với , tuy chỉ  hai tháng ngắn ngủi nhưng tình cảm của chúng  sâu đậm,   thể hại nàng .
"Với. . ." Nhìn gương mặt tuấn tú càng lúc càng gần của ,  buột miệng: "Với bệ hạ."
"Ồ?" Giọng   nhướng lên, nhưng động tác  dừng : "Vậy trẫm ở đây ,  nàng  đau  dày?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-cung-nay-khong-ai-cao-quy-bang-ta/phan-4.html.]
"Nhớ bệ hạ nhớ nên thế."
Được ,   , bỏ cuộc thôi.
"Nếu  nhớ trẫm như , thì. . ." Hắn  , động tác   còn thuần khiết nữa.
"Trời còn  tối mà, bệ hạ."
"Không ."
Nghe tiếng rên rỉ nhẹ nhàng, bóng trúc xào xạc, hương quế thoang thoảng.
3
Ta  tiễn Vương công công bên cạnh Hoàng đế.
Người trong Vị Ương cung ai nấy đều rạng rỡ nụ ,  nghẹn ngào   nên lời,  họ từng   toe toét đến tận mang tai, thầm mắng một câu: "Khá lắm."
Đức Phi đặc biệt chọn một hộp bài lá tinh xảo  mắt đem tặng , thấy  như   chuyện gì  xem thoại bản, tặc lưỡi hai cái: "Sao  vẻ Quý phi nương nương   vui ?"
Ồ, đúng ,  cung  ba tháng, thành công thăng tiến thành Quý phi, bây giờ là Quý phi danh chính ngôn thuận .
 nghĩ đến những gì   bỏ  trong thời gian qua,  cắn răng, khóe miệng méo mó: "Vui chứ, vui lắm."
"Nhìn  ." Đức Phi rút quyển thoại bản trong tay : "Đi nào, cưỡi ngựa,  ?"
Hoàng cung?
Cưỡi ngựa?
"Ta  ."
Tỷ tỷ , nhưng từ nhỏ    chịu  khổ cực,  khi ngã ngựa hai  thì  học nữa.
 Đức Phi là nữ nhi tướng môn,   từng lên chiến trường, chỉ là  đó   vì  cũng  cung.
"Ta dạy ngươi." Đức Phi kéo    ngoài.
Ta ngẩng đầu  sắc trời, thấy thời điểm nàng  chọn  .
Quả nhiên, một  mặc hoàng bào  ở cửa,  hai chúng  nắm tay  thiết,  lạnh lẽo: "Đi  ?"
"Ngươi  cảm thấy ánh mắt của Hoàng thượng  như  g.i.ế.c  ?" Đức Phi  đầu  "thầm" với .