Hoàng Đế Bắt Nhầm Hệ Thống Cung Đấu - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-11-14 02:52:30
Lượt xem: 400

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Úc xác định giọng là vang lên trong đầu , bởi vì ngoại trừ , ai khác thấy, điều thật quá kỳ lạ, là thần tiên? Hay là yêu quái?

 

Vị hoàng đế trẻ tuổi thản nhiên cầm lấy một quyển tấu chương lật xem, giống như thấy gì, nhanh, giọng tiếp tục: "Nửa tháng , ký chủ ngài sắp cung tham gia tuyển tú, để tăng thêm ưu thế cạnh tranh, 818 chọn cho ngài những khóa học huấn luyện : đàn, múa, sách, xin hỏi hôm nay ngài học môn nào?"

 

Tham gia tuyển tú?

 

Ánh mắt Sở Úc khẽ ngưng , nghi hoặc trong lòng càng sâu, thứ gọi là 818 hình như là nhận nhầm , tưởng là tú nữ nào đó .

 

Bởi vì Sở Úc vẫn trả lời, nên giọng lặp một nữa: "Đàn, múa, sách, xin ký chủ ít nhất chọn một môn."

 

Sở Úc: "Không…"

 

"Nhiệm vụ là nhiệm vụ dành cho mới, khi thành, hệ thống sẽ phát cho ngài phần thưởng : Công thức chế tạo thủy tinh."

 

Sở Úc đột nhiên dừng , như điều suy nghĩ, giơ tay lên khẽ phẩy, hiệu cho cung nhân lui xuống, lúc mới thăm dò hỏi: "Thủy tinh là vật gì?"

 

giọng trả lời, đối phương dường như ý định giao tiếp với , mà một mực lặp nữa, Sở Úc đành : "Chọn sách."

 

"Được, ký chủ chọn sách, thời gian là bốn canh giờ, xin hãy bắt đầu ngay."

 

Sở Úc tấu chương chất đầy bàn, thầm nghĩ: Phê duyệt tấu chương tính là sách ?

 

Cuối cùng, vẫn lấy một quyển "Thông điển", đặt bên cạnh tấu chương, phê duyệt tấu chương sách, nhất tâm nhị dụng, hiệu suất cũng .

 

Đợi đến khi phê duyệt xong tấu chương là buổi chiều, Sở Úc gọi mấy vị đại thần nghị sự, vẫn là tay rời sách, tai bát phương, cứ như cho đến tận đêm khuya, Sở Úc thầm ước lượng, chắc cũng bốn canh giờ .

 

ngay đó, giọng tự xưng là 818 vang lên: "Ký chủ hôm nay lười biếng, nhiệm vụ thất bại, phát phần thưởng, xin ngày mai hãy tiếp tục cố gắng, sớm ngày bước lên đỉnh cao nhân sinh."

 

Sở Úc im lặng một lát, hỏi: "Ký chủ của ngươi tên là gì?"

 

...

 

Sáng sớm hôm , giờ Mão khắc hai, trời còn sáng, những ngôi thưa thớt lấp lánh, trong gió mang theo sự mát mẻ đặc trưng của buổi sáng mùa hè, thổi qua bức tường cung cao mấy trượng, đèn lồng lầu trống nhẹ nhàng đung đưa, tạo nên những bóng hình lúc ẩn lúc hiện.

 

Từ Ninh cung lúc sáng đèn, cung nhân bắt đầu bận rộn, Cảnh Quang đế đến thỉnh an Thái hậu, hai con đối diện , hàn huyên trò chuyện, cung nữ bưng mới pha lên, lặng lẽ lui xuống.

 

Thái hậu giờ ngoài năm mươi tuổi, bảo dưỡng kỹ lưỡng, trông chỉ như ngoài bốn mươi, chỉ khóe mắt mang theo vài nếp nhăn, lộ chút vẻ già nua, bà cầm chén sứ xanh, hỏi: "Tranh chân dung tú nữ hôm qua sai đưa đến, Hoàng Thượng ý ?"

 

Sở Úc đáp: "Ánh mắt của mẫu hậu luôn , đều do quyết định là ."

 

Thái hậu mỉm , : "Dù cũng là nạp phi cho con, vẫn con thích mới ."

 

từ từ đặt chén xuống, : "Biết con thích những việc vặt vãnh , nhưng con đăng cơ cũng ngần năm , trong hậu cung chỉ mấy đó, đều là những kẻ vô dụng, mấy vị đại thần của Hữu tướng đến cầu xin ai gia, nhiều tuổi , đến nỗi nước mắt giàn giụa, Hoàng Thượng gối hạc con, việc nối dõi tông đường gặp khó khăn, ai gia trong lòng thật sự hổ thẹn, cho nên mới đề nghị tuyển tú, bổ sung hậu cung."

 

Sở Úc xong, : "Làm mẫu hậu lo lắng , là nhi thần bất hiếu." Thái Hậu khẽ thở dài một : "Ai gia cũng khiến con chán ghét, nhưng Hoàng Hậu hiện giờ thể đau ốm, hậu cung rộng lớn như , ai gia quản, ai thể quản đây?"

 

"Vâng, con hiểu tâm ý của mẫu hậu," Sở Úc trầm ngâm một lát, : "Con thích tinh thông thi thư, khí chất nho nhã, tính cách cũng ôn hòa một chút."

 

Trên mặt Thái Hậu lộ chút ý , : "Những tham gia tuyển tú đều là tiểu thư khuê các, ít nhiều gì cũng sách."

 

"Đọc sách và tinh thông thi thư vẫn sự khác biệt," Sở Úc thản nhiên : "Con nghĩ, còn một thời gian nữa mới đến vòng tuyển chọn tiếp theo, chi bằng để những tú nữ thêm sách, tu dưỡng tính tình, cũng lợi."

 

Thái hậu vui vẻ : "Hoàng Thượng lòng, cứ như ."

 

Sở Úc thêm một lát, lâm triều, bên ngoài lập tức cung nhân , nhẹ nhàng thu dọn chén cùng những thứ khác, Thái Hậu đưa tay , lập tức cung nữ cận đỡ bà, phòng trong, cung nữ : "Hoàng thượng từ nhỏ thích sách, ngay cả tuyển phi, cũng chọn hiểu lễ nghĩa."

 

Thái hậu cho là : "Nó rốt cuộc vẫn còn trẻ, nữ nhân trong hậu cung , thêm vài cuốn sách, liền tự cho là thông minh, gió cũng quậy cho sóng to gió lớn, loạn lắm."

 

...

 

Rất nhanh, trong cung liền hạ thánh chỉ, đại ý là đương kim Hoàng Thượng yêu thích nữ tử học thức, lệnh cho tất cả tú nữ tham gia tuyển chọn đều sách, mỗi ngày ít nhất đủ bốn canh giờ.

 

Khi thánh chỉ truyền đến Yến Phủ, khiến Vương Thị và Yến Phương Phi sốt hết cả ruột, Yến Phương Phi từ nhỏ lớn lên ở nông thôn, căn bản từng học, chữ to cũng một chữ, sách gì chứ?

 

Còn Yến Tịch Điệp thì khác, tuy nàng là Lưu Thị chỉ là thất, nhưng khi gia đạo sa sút, cũng coi như là gia đình học thức, ngâm thơ phú, chữ chữ thành vấn đề, nếu năm xưa cũng câu dẫn Yến Thủ Nhân.

 

Yến Tịch Điệp hơn Yến Phương Phi một bậc, trong lòng quả thực hả hê vô cùng, đường cũng ngẩng cao đầu, thỉnh thoảng còn châm chọc khiêu khích, Yến Phương Phi nhịn cơn tức ? Hai cãi long trời lở đất, thậm chí còn động tay động chân.

 

Khi Yến Dao Xuân chuyện , chỉ cần nghĩ thôi cũng hiện trường kịch liệt đến mức nào, đáng tiếc là nàng kịp xem, khỏi tiếc nuối, xem một hóng chuyện cũng cần duyên.

 

kịp để nàng cảm thán xong, từ viện chính đến, lão gia và phu nhân gọi nàng qua đó, Yến Dao Xuân trực giác chuyện gì .

 

Đến sảnh chính, cửa thấy bên trong ồn ào cãi vã, Vương Thị đang lớn tiếng mắng , giọng bà the thé chói tai, mắng cũng khó : "Đồ súc sinh mặt chó đầu heo, còn dám động tay đánh nữ nhi của ? Cũng soi gương xem là cái dạng gì, da bọc xương chó…"

 

Yến Thủ Nhân bên cạnh nhịn nữa, nhỏ giọng quát: "Nàng đủ đấy."

 

"Đủ cái gì mà đủ?!" Vương Thị càng thêm tức giận, : "Ba cái lỗ mũi, nhiều hơn ngươi một thở, ngươi chỉ bênh vực đôi tiện nhân , ngươi Phương Phi xem, xem, khuôn mặt con khốn nạn cào thành cái dạng gì ? Nó còn cung tuyển tú nữa?"

 

Yến Phương Phi lóc thảm thiết, gương mặt xinh cào cấu đến nỗi chi chít những vết thương rướm máu, trông chẳng khác nào mèo vồ . Thảm cảnh đủ cho thấy Yến Tịch Điệp tay tàn nhẫn đến nhường nào, chẳng chút nương tình.

 

Yến Thủ Nhân thoáng chốc im lặng, giọng cũng yếu vài phần: " Tịch Điệp chẳng cũng ăn hai cái tát ..."

 

"Phui! Có hai cái tát thôi ?" Vương Thị phỉ nhổ một cái, nghiến răng nghiến lợi: "Cái thứ con hoang đê tiện, đầu mọc mụn chân chảy mủ, hôm nay nhất định lột da nó !"

 

Chẳng đợi kịp phản ứng, mụ liền xắn tay áo xông đến mặt Yến Tịch Điệp, túm lấy tóc nàng, 'bốp bốp' giáng xuống mấy cái tát. Yến Tịch Điệp đau đớn kêu thét lên. Vương Thị xuất là đồ tể, sức lực một tiểu cô nương yếu đuối thể so sánh?

 

Tiểu Lưu Thị vội vàng chạy đến can ngăn, nào ngờ Vương Thị chẳng chút khách khí, 'bốp bốp' hai cái tát giáng lên mặt nàng . Lưu Thị cũng kêu la thảm thiết, nhào lòng Yến Thủ Nhân lóc kể lể, van xin. Cả căn phòng nháo nhào thành một đoàn, Yến Dao Xuân bên cạnh xem trò vui, vẻ mặt thích thú.

 

Yến Thủ Nhân liếc thấy nàng đến, lập tức cao giọng quát: "Được ! Đừng ầm ĩ nữa! Còn thể thống gì nữa!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-de-bat-nham-he-thong-cung-dau/chuong-6.html.]

Vương Thị trút cơn giận, cuối cùng cũng chịu dừng tay, nhưng vẫn quên hung hăng véo mạnh một cái lên mặt Yến Tịch Điệp, mới xuống. Mụ tu một cạn chén , cố gắng kìm nén cơn phẫn nộ.

 

Ngước mắt lên thấy Yến Dao Xuân, mụ mới nhớ đến chuyện chính, bèn : "Gọi ngươi đến đây là việc cho ngươi . Nhà họ Trương phái đến, tháng ngày hai mươi tám là ngày lành tháng . Chỉ còn hơn một tháng nữa thôi, ngươi chuẩn sẵn sàng , đến lúc đó gả qua bên đó. Còn về của hồi môn, sẽ chuẩn cho ngươi, ngươi cần lo lắng, thứ gì cần đều sẽ đủ cả. Cứ an tâm chờ ngày xuất giá là ."

 

Thái độ của Vương Thị lúc hòa nhã dễ gần đến lạ thường, khác hẳn với vẻ hung dữ khi nãy. Thấy Yến Dao Xuân gì, mụ liền lên giọng: "Ta , ngươi thấy ?"

 

Yến Dao Xuân chậm rãi đáp: "Con thấy ."

 

Vẻ ngoan ngoãn lời của nàng khiến Vương Thị ngộ nhận, tưởng rằng nàng chấp nhận hôn sự , bèn hài lòng : "Ngươi còn coi như lời, hơn cái con tiện nhân nhiều."

 

Yến Thủ Nhân cũng đang quan sát Yến Dao Xuân. Bởi vì chuyện của Giang Thị, ông xưa nay vốn ưa gì đứa con gái . May mà nàng cũng giống như mẫu , an tĩnh ngoan ngoãn, hiểu lễ nghĩa, khiến ông cảm thấy yên tâm. So sánh với Vương Thị hung dữ thô lỗ, Yến Thủ Nhân chút hoài niệm phụ nữ dịu dàng . Ông tự nhận là yêu thương Giang Thị, nếu cũng sẽ chẳng đồng ý kết hôn với nàng. Chỉ tiếc là...

 

Yến Dao Xuân trở về viện của , hỏi Tiền ma ma: "Trước đây Thẩm thẩm đưa cho một cái hầu bao, ma ma thấy nó ở ?"

 

Tiền ma ma đáp: "Đã cất trong tủ cho tiểu thư ."

 

Bà tìm cái hầu bao, Yến Dao Xuân mở xem, bên trong hai thỏi bạc nhỏ tròn vo. Hỏi qua Tiền ma ma, hình như chỉ năm sáu lượng. Cộng thêm chút tiền tích cóp đây, cũng chỉ ba mươi lượng.

 

Yến Dao Xuân thở dài một . Ba mươi lượng, quy đổi cũng chỉ đến mười vạn nhân dân tệ. Ở kinh thành đất chật đông , mua nổi một căn nhà nữa.

 

Thật là khó khăn! Nàng suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng vẫn chọn cách mặc kệ. Thôi thì ngày mai tính tiếp .

 

Ngày mai ngày mai, ngày mai bao giờ đến? Đã nhiều ngày mai như , chi bằng cứ để đó .

 

Thế là Yến Dao Xuân an tâm ngủ. Trước khi cơn buồn ngủ ập đến, nàng chợt cảm thấy hình như quên mất chuyện gì đó... , cái giọng sẽ cho nàng một hệ thống, giúp nàng bước lên đỉnh cao nhân sinh.

 

Vậy, hệ thống ? Chẳng lẽ ?

 

...

 

Lúc , tại Càn Thanh cung.

 

"Ký chủ hôm nay lười biếng, nhiệm vụ thất bại, phần thưởng phát. Mời ngày mai tiếp tục cố gắng, sớm ngày bước lên đỉnh cao nhân sinh."

 

Sở Úc nhíu mày, hỏi: "Hôm nay nàng sách tổng cộng bao lâu?"

 

"Tiến độ nhiệm vụ sách là ."

 

Sở Úc: "..."

 

Hắn nhịn mở một bức tranh . Trên tranh vẽ một thiếu nữ mặc áo lụa màu xanh da trời, dung mạo tinh xảo xinh , mày liễu như núi mùa xuân, đôi mắt long lanh như nước. Đặc biệt là đôi mắt , trong veo như nước mùa thu, như trời mùa đông, dù cũng toát lên vẻ động lòng .

 

Bên cạnh bức tranh đề tên nàng: Yến Dao Xuân, mười sáu tuổi, con gái của Chủ sự Ty Dựng sửa thuộc Công bộ Yến Thủ Nhân, giỏi âm luật, tinh thông thi thư.

 

Sở Úc nghĩ, lẽ hôm nay nàng việc bận, rảnh sách. Dù thánh chỉ cũng ban xuống , nữ nhi nhà họ Yến cuối cùng cũng sẽ theo thôi. Cứ chờ xem .

 

Thế là, ngày hôm .

 

"Chào buổi sáng ký chủ, là một ngày mới. Tám Một Tám lựa chọn cho ngài những khóa học : đàn, múa, sách. Xin hỏi hôm nay ngài học môn nào ạ?"

 

Sở Úc: "Đọc sách."

 

...

 

Diệu Diệu Thần Kỳ

"Ký chủ hôm nay lười biếng, nhiệm vụ thất bại, phần thưởng phát. Mời ngày mai tiếp tục cố gắng, sớm ngày bước lên đỉnh cao nhân sinh."

 

Sở Úc: "Hôm nay bao lâu?"

 

"Tiến độ nhiệm vụ sách là ."

 

Hắn nhịn hỏi Tám Một Tám: "Vậy mỗi ngày nàng đều gì?"

 

Tám Một Tám ngừng một lát, trả lời: "Ăn cơm, ngủ, hóng chuyện xem kịch."

 

Sở Úc: "..."

 

Thế , vẫn nghĩ cách khác thôi.

 

...

 

Sáng sớm tinh mơ, trời hửng sáng, Yến Dao Xuân Tiền ma ma lay tỉnh, vội vàng : "Tiểu thư, mau dậy thôi, trong cung phái đến tuyên thánh chỉ !"

 

Yến Dao Xuân ép tỉnh giấc. Nàng vốn chứng ngủ nướng, nhưng đối mặt với lão ma ma ngoài năm mươi tuổi, thể nào nổi giận, chỉ đành thống khổ kêu rên: "Ma ma, g.i.ế.c con luôn ..."

 

Tiền ma ma gần đây quen với bộ dạng của nàng, nhanh nhẹn mặc quần áo, chải tóc cho nàng. Đợi đến khi sửa soạn xong xuôi, bà mới vội vàng kéo nàng đến sảnh chính. Lúc , tất cả trong phủ họ Yến đều mặt, quỳ rạp xuống đất. Thấy Yến Dao Xuân đến muộn, Vương Thị còn hung dữ trừng mắt nàng, lệnh cho nàng mau chóng quỳ xuống.

 

Một vị thái giám mặc áo đỏ tươi tủm tỉm hỏi: "Yến đại nhân, trong phủ ngài đến đông đủ cả ?"

 

Yến Thủ Nhân rạp đất, cung kính đáp: "Bẩm công công, đến đông đủ ạ."

 

"Tốt lắm." Vị thái giám thu nụ , nghiêm mặt : "Khẩu dụ của Hoàng thượng, các tiểu thư trong phủ họ Yến mỗi ngày đều sách, đủ bốn canh giờ, lười biếng.”

 

Mọi đều ngẩn . Vị thái giám khẽ quát: "Yến đại nhân, ?"

 

Yến Thủ Nhân vội vàng đáp: "Rõ ạ, rõ ạ, vi thần lĩnh chỉ."

 

Yến Dao Xuân sáng sớm lôi từ giường xuống, một tràng thánh chỉ kỳ quặc như , lúc trong lòng chỉ chửi thề. Hoàng đế bệnh ?

 

Đọc sách? Nàng nghiệp giáo dục bắt buộc 9 năm lâu .

 

Loading...