Hoàng Đế Là Đồng Hương Của Ta - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-02-23 07:39:42
Lượt xem: 115

Thương Lâm cách nào ngờ đời c.h.ế.t trong tay của Cao Tiểu Thi.

Thân là một bạn cấp quốc dân, khi Cao Tiểu Thi bạn trai lừa dối, cô nghĩa khí cùng với cô , xông nhà bạn trai đòi công bằng.

Cánh cửa chống trộm dập tường, phát âm thanh mạnh mẽ và khí thế, thể hiện sự phẫn nộ của Cao Tiểu Thi. Hai cùng xông phòng khách, đúng như dự kiến thấy gã khốn nạn lòng đổi đang sô pha, cúi đầu gì đó với một trai bên cạnh. Giữa lúc bộn bề như mà Thương Lâm còn rảnh rỗi để . Diện mạo thì thấy rõ lắm, chỉ nghiêng cổ dựa sô pha, bộ dạng trông vẻ cà lơ phất phơ.

Cao Tiểu Thi xem tiểu thuyết võ hiệp quá nhiều nên khi trả thù cũng khác với thường, cô quát lên một câu: “Đồ khốn, mau nạp mạng !” nhào tới.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cô ập tới với khí thế hừng hực, gã bạn trai khốn nạn kịp trở tay, trong nháy mắt Cao Tiểu Thi đè xuống đất.

Thương Lâm vốn còn tưởng là phát biểu vài câu thật dõng dạc, ngờ tình hình cuộc chiến phát triển một cách thần tốc như . Đầu cô còn kịp tay thì đầu sắp vãn cuộc, so với Cao Tiểu Thi, cô khỏi hổ thẹn vì đủ nghĩa khí nên lập tức xắn tay áo lên định nhào tới giúp.

Chàng trai sô pha vốn đang tình hình bất ngờ ập tới ngẩn ngơ, nhưng thấy thằng bạn một ả ma nữ đè đất mà bên còn một ả định nhào tới thì lập tức bật dậy, bước tới mấy bước nắm c.h.ặ.t t.a.y Thương Lâm .

Thương Lâm tức tối đầu , liền mặt đối mặt với .

Có nhiều khi, Thương Lâm công nhận quá sức nghĩa khí, vì bạn bè mà bất chấp tất cả. Chẳng hạn như lúc , cô đang đối mặt với một gương mặt thuần khiết như vàng 24K mà còn thể dữ dằn như bà chằn, rống lên một câu “đồ khốn, thả ” là đủ để chứng minh .

Trai 24K khẽ nhíu mày, tay vẫn hề buông lỏng. “Các cô là ai? Tùy tiện xông nhà khác cái gì?”

“Anh mắt ? Không thấy các nữ hiệp đang trời hành đạo đấy ?” Thương Lâm tức giận quát. “Bạn của lừa dối bạn của , bọn đến để báo thù!”

Trai 24K khẽ nheo mắt , qua chiến trường Normandie[1] , Thương Lâm, chậm rãi mỉm : “À, các cô chính là con cọp cái nhà A Tuấn và cô bạn Kim Cang hộ pháp…”

Bốn chữ ‘Kim Cang hộ pháp’ thốt , hai mắt Thương Lâm trợn tròn lên. Trời ạ, cái biệt danh đồn xa đến nỗi ai ai cũng thế ? Rốt cuộc thì tên khốn Chu Tuấn gì về cô với khác.

Nếu lúc nãy cô còn chút hảo cảm với gã trai thì trải qua chuyện , ý niệm đều tan biến, lục căn còn thanh tịnh hơn cả cao tăng tu hành sáu mươi năm của Thiếu Lâm Tự. Không hề chút do dự, cô nhấc chân lên, dùng giày cao gót giẫm mạnh xuống mu bàn chân , như là dùng chùy bổ xuống.

Hắn kêu lên một tiếng đau đớn, lực tay cũng thả lỏng hơn. Thương Lâm nhân cơ hội giãy , coi như là thoát gông xiềng.

“Dám đấu với chị mày !” Cô hừ lạnh một tiếng xoay định trợ giúp Cao Tiểu Thi.

Vừa qua cô ngây cả . Thì Cao Tiểu Thi hằm hằm sát khí, còn Chu Tuấn thì cấp thiết tìm đường sống nên hoảng loạn đường, cuối cùng chạy tới ban công. Có điều ban công nhà bốn phía đều lắp cửa sổ sát đất, loại thể mở , chỉ một cái hàng rào cao tới đùi. Lúc cửa sổ mở toang, hễ cẩn thận một cái là sẽ rơi xuống đất. Thương Lâm hai đang giẳng co nơi đó, trái tim cô ngừng run rẩy giống như là chiếc quần lót nam đang bay lất phất ngoài ban công.

“Ôi ơi, sẽ xảy tai nạn c.h.ế.t mất!” Thương Lâm rủa một câu, vội vàng xông ban công, từ trợ giúp định biến thành cứu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-1.html.]

“Tiểu Thi, Tiểu Thi, bình tĩnh một chút… Muốn đánh thì chúng nhà mà đánh, nơi nguy hiểm lắm!”

“Thương Lâm, buông !” Cao Tiểu Thi đang hăng máu. “Hôm nay dù mất mạng cũng tiêu diệt tên khốn nạn !”

“Thế thì thiệt quá! Ngã c.h.ế.t là chuyện nhỏ, thất tiết mới là chuyện lớn. Các cùng ngã xuống, sẽ tưởng là các tự tử vì tình đó! Danh tiếng một đời sẽ hủy trong chốc lát mất!” Thương Lâm khuyên bảo hết nước hết cái.

Có điều một khi Cao Tiểu Thi nổi m.á.u điên lên thì gì nữa. Thương Lâm ở bên cạnh ngừng lải nhải, trong cơn tức giận, Cao Tiểu Thi đẩy cô một cái. Thương Lâm vững, lảo đảo , ngã nhào từ cửa sổ xuống phía .

Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc , cô bất chấp tất cả, cố níu chặt thứ gì đó gần nhất… là tay của trai 24K !

Sau đó…

Hai cùng ngã văng ngoài.

Trước khi mất ý thức, ý nghĩ cuối cùng của Thương Lâm là: cmn, khó giữ danh tiết chính là cô !’

***

Thương Lâm tỉnh trong tiếng lóc cực kỳ thảm thương. Cô cảm thấy đầu đau, chút sức lực, chỉ nhắm mắt ngủ tiếp. âm thanh vẫn chịu buông tha cho cô, tiếng than còn cao hơn cả giọng chim sơn ca: “Công chúa, công chúa, mau tỉnh ! Nếu công chúa chuyện gì may thì nô tì cũng sống nữa…”

Cô tức tối mở mắt thì thấy một gương mặt đầm đìa nước mắt. Đó là một thiếu nữ mười ba, mười bốn tuổi, mặc váy màu hồng nhạt, đầu tóc búi thành hai búi. Chuyên ngành của Thương Lâm ở đại học chính là lịch sử, cô nhận đó là kiểu tóc búi thường thấy của thiếu nữ thời xưa. Cô ngẩn ngơ một lát đưa mắt lưng thiếu nữ đó. Đây là một đại điện rộng lớn, rường cột chạm trổ, xung quanh đầy , tất cả đều mặc quần áo mà chỉ thể thấy phim truyền hình. Lúc họ đang chăm chú cô.

Tình cảnh , thể khiến cô nghĩ tới chi tiết kinh điển trong truyện xuyên

“Công chúa… công chúa, tỉnh …”

“Dừng!” Thương Lâm giơ một tay mặt nàng , như đinh đóng cột.

Cô nương áo hồng nãy quá nhập tâm, chú ý tới cô tỉnh, bây giờ nước mắt đầm đìa, ngẩn ngơ cô, trông vẻ tức .

“Công chúa…”

Thương Lâm nên trả lời nàng thế nào, đang do dự thì một giọng õng õng ẹo: “Ô, Đức Hinh công chúa tỉnh ?” chế nhạo: “Bổn cung mà, suýt nữa trúng độc là chứ ngươi, còn khỏe mạnh thế mà công chúa ngất xỉu ? Bổn cung thấy chắc chắn ngươi đang diễn kịch!”

“Người!” Cô nương áo hồng phẫn nộ đầu . “Quý phi nương nương, tuy đây công chúa nhà của Yến Quốc nhưng dù bây giờ cũng là hoàng hậu danh chính ngôn thuận của Ngụy Quốc, chăng nên sửa cách xưng hô? Dưới mạo phạm thế sợ tội vạ miệng ?”

Loading...