Hoàng Đế Là Đồng Hương Của Ta - Chương 23
Cập nhật lúc: 2025-02-23 07:47:43
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
Cập nhật lúc: 2025-02-23 07:47:43
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
Đêm hôm , cuối cùng Thương Lâm vẫn trở về phòng ngủ. Cô nghiêng giường, mở mắt ánh trăng như nước, bóng cây lắc lư ngoài cửa sổ, nên thế nào.
Cô bỗng nhiên phát hiện , trong tiềm thức, cô bất giác quá ỷ Dịch Dương. Còn nhớ lúc , khi mới cảnh của hai thì ý nghĩ đầu tiên của cô chính là thu dọn đồ đạc chạy trốn. lúc Dịch Dương đồng ý nên cô mới ở , cùng đối mặt với hiểm nguy trong hoàng cung.
Từ lúc nào thì cô cảm thấy ở bên cạnh là điều đương nhiên? Cho dù là khi tưởng rằng thanh danh của mất sạch thì vẫn cứ trở về?
Thật , cho cùng thì bọn họ chỉ quan hệ hợp tác.
Vân Mộng Hạ Vũ
***
Sáng sớm hôm , Thương Lâm và Cao Trầm dịch dung xong thì cùng xe ngựa rời khỏi đó. Lúc Thương Lâm thể than thở, chạy đến Nam Sơn đúng là tìm đường chết. Nếu ở trong thành Cận Dương thì còn thể đóng cổng thành tìm , bây giờ ở ngoài thành, tìm !
Thôi thôi, cho dù là ở trong thành thì cũng gã chịu tìm cô nữa, đúng là bi thảm.
Thương Lâm cảm thấy bản mâu thuẫn. Một mặt, cô xác định chuyện liên quan đến Dịch Dương , cũng nên tức giận . Mặt khác, cô cảm thấy cho dù chuyện thật sự liên quan đến thì hình như cô cũng thể trách . Có lẽ cảm thấy cô bỏ trốn nên mới an bài như thế. Biết là vì cho cô.
Bà nó! Vừa nghĩ thế là cảm thấy m.á.u bốc lên não !
***
Sau ba ngày ngừng roi thúc ngựa, bọn họ đến thành Hạ Đinh – một tòa thành cách Cận Dương ba trăm dặm về phía bắc.
Thành Hạ Đinh bên sông Tuy, ngay sát biên giới của Ngụy Quốc. Nơi bến tàu lớn nhất bên bờ sông Tuy, quá nửa tàu thuyền sông đều xuất phát từ nơi . Vượt qua con sông lớn là đến thành Truyền Tuy ở phía bắc.
Trên đường Thương Lâm thức thời, bảo ăn là ăn, bảo là , cũng hỏi nhiều. Mãi đến khi thu xếp chỗ dừng chân tại thành Hạ Đinh thì mới hỏi nghi vấn trong lòng. “Chúng đang về Yến Quốc ?”
Trải qua mấy ngày nay, cuối cùng Cao Trầm cũng tin là nàng sẽ chạy trốn nên đề phòng nàng như lúc đầu. ” Phải, cảm thấy về Yến Quốc thì an hơn, cũng sẽ quen hơn.”
“ .” Thương Lâm bên ngoài, mỉm . “Nói đến đây, bỗng nhớ Yến Quốc .”
“Muội còn nhớ ước hẹn của chúng ?” Cao Trầm . “Muội thích Tụ Thành – cố hương của Đoan Nghi hoàng hậu triều Tấn, đến đó xem xem. Ta bố trí nhà ở và ruộng đất ở đó , bây giờ chúng thể đến đó, thành hôn lễ của chúng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-23.html.]
Một trai bỗng nhắc tới chuyện cưới hỏi với , cho dù thích thì mặt Thương Lâm cũng khỏi đỏ ửng. Cô nghĩ ngợi hỏi tiếp. “Huynh để bụng ? Dù thì cũng …”
Cao Trầm đưa ngón tay đè môi cô . “Muội thế là còn mặt mũi nào nữa. Nếu do nhu nhược vô dụng thì xa ngàn dặm, chịu hết uất ức? Muội chịu cho cơ hội cứu vãn thì cảm kích lắm …”
Hắn chăm chú Thương Lâm. Thương Lâm tháo mặt nạ xuống nhưng đầu tóc vẫn búi theo kiểu nam nhi, vẻ hài hòa lắm.
“Để chải tóc cho .” Hắn . “Chẳng đây thích để chải tóc ?” Chẳng qua khi cảm thấy tự nhiên lắm, những chuyện chừng mực nên nào cũng từ chối nàng.
Thương Lâm còn trả lời thì ôm vai cô tới bàn trang điểm. Những ngón tay thon dài tháo chiếc trâm ngọc tóc cô xuống, mái tóc đen óng ả chảy xuống như thác đổ, phủ kín bàn tay to lớn của . Tay của cầm chiếc lược bằng ngọc, chấm chút nước chậm rãi chải mái tóc cô, động tác nhẹ nhàng, cẩn thận.
Thương Lâm mặc cho gì thì . Tâm trạng của cô hiện nay phức tạp. Chàng trai lưng cô chính là một công tử quý tộc ưu tú nhất thời đại , cung tên võ nghệ tinh thông, văn chương thi phú hơn . Bàn tay lẽ cầm đao kiếm để khai phá lãnh thổ cho tổ quốc hoặc là cầm bút những sách lược trị quốc, khiến thiên hạ nể phục. lúc , cam tâm tình nguyên phía cô, cho cô những chuyện chốn khuê phòng mà hầu hết đàn ông thời xưa đều khinh thường.
Hắn đúng là yêu Hạ Lan Tích.
Sau khi tỉ mỉ chải tóc cho Thương Lâm xong, Cao Trầm khẽ cúi xuống, áp mặt mặt cô. Chiếc gương đồng hình bầu dục mơ hồ phản chiếu bóng hai . Cô gái xinh thoát trần, trai khôi ngô tuấn, trong khí chất lãnh đạm trời sinh chứa tình cảm ôn hòa khó tả.
“Cùng kết tóc se tơ.” Hắn thì thầm. “Ta hy vọng , mỗi ngày đêu thể chải đầu cho .”
Thương Lâm cụp mắt xuống, một lát bỗng mỉm . “Biểu ca, chúng uống chút rượu . Bỗng nhiên uống rượu.”
Cao Trầm nhíu chặt mày. “Uống rượu? Ta nhớ rõ là nay uống rượu mà?”
“Từ Dục Đô đến Cận Dương, suốt hai tháng trời đều mượn rượu giải sầu thì mới thể sống tiếp …” Thương Lâm thê lương. “Bây giờ lẽ tửu lượng của thua gì .”
Cô thế, bàn tay đang đặt lên vai cô của Cao Trầm bỗng nhiên bóp thật mạnh. Hắn tập võ từ nhỏ, sức mạnh, chỉ cần bóp một cái là cho cơ thể nhu nhược của Hạ Lan Tích chịu nổi. Thương Lâm la lên một tiếng, lập tức phát hiện thất thố nên mới từ từ buông cô .
“Xin .”
Thông qua chiếc gương đồng, Thương Lâm thể thấy nỗi đau đớn cùng hổ thẹn trong mắt .
Cô cố nén nỗi đau lòng xuống, tiếp tục . “Muội ngũ hợp tửu của thành Hạ Đinh ngon nhưng đáng tiếc cơ hội nếm thử. Có lẽ cả đời chúng sẽ đây nữa, chi bằng nhân cơ hội thành tâm nguyên của ?”
Cao Trầm nắm chặt tay, từ từ nở nụ . “Được, để sai mua.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.