Hoàng Đế Là Đồng Hương Của Ta - Chương 29

Cập nhật lúc: 2025-02-25 13:58:21
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong gió đêm lạnh lẽo, giọng của cô gái mang theo sự giả vờ như dửng dưng, thế nhưng sự ấm ức và cam lòng ẩn chứa trong đó Dịch Dương tinh tế nhận .

Cô đang nghi ngờ… thiết kế để cô bắt ?

Nói xong câu , Thương Lâm gần như là hối hận. Cái kiểu ai oán như cô dâu mới là từ ? Hơn nữa cô và Dịch Dương quan hệ gì chứ, tư cách dùng giọng điệu để chuyện với .

Cô thấp thỏm yên, sợ cái tên độc miệng dùng những lời lẽ cay nghiệt để hồi đáp , như thế cô sẽ đỡ nổi mất!

“Là thế .” Giọng vẻ trầm ngâm. “Vậy bây giờ trả lời cô, hy vọng cô trở !”

Giọng trong trẻo thản nhiên vang lên đỉnh đầu cô, khiến Thương Lâm giật đầu . “Anh gì?”

Trong màn đêm mờ mịt, khuôn mặt điển trai của Dịch Dương biểu cảm gì. “Kế hoạch của cho tới giờ đều vạch trong tiền đề là cô, nếu cô thì những kế hoạch đó đều đổi cả. Tuy đó chẳng chuyện gì lớn lao nhưng con giờ thích tự tìm phiền phức, cho nên cô về thì vẫn hơn.”

Rõ ràng là cách lãnh đạm nhưng Thương Lâm chút thiết trong . Cô cúi đầu, cảm thấy mặt bắt đầu nóng dần lên.

Hắn cô rằng kế hoạch của đều cô. Nói cách khác, cố ý thiết kế để cô bắt .

Thật quá, !

Nỗi vui sướng trong lòng ngày càng mãnh liệt, cuối cùng kiềm chế mà hiện lên mặt. Khóe môi cô cong lên, ánh mắt sáng kinh , ngay cả gió tấp mặt mà cũng thấy đau nữa.

Tuy thấy mặt cô nhưng Dịch Dương vẫn thể cảm nhận niềm vui sướng bỗng nhiên toát từ cô gái phía . Đôi môi mỏng của Dịch Dương khẽ mím , định mở miệng đả kích vài câu theo thói quen, nhưng tại cuối cùng noi gì cả.

Tay nắm chặt dây cương, tay trái thì đặt lên vai cô, vỗ nhẹ vài cái. “Mệt thì ngủ chút , ngày mai còn bôn ba nữa.” Hắn ngừng một chút. “Nếu đầu óc của cô tỉnh táo mà hỏng việc thì chỉ thể để cho giả mạo cô giúp đối phó với Hoắc Hoằng.”

Bởi vì tâm trạng đang vui vẻ nên Thương Lâm thèm đấu khẩu với , chỉ ngoan ngoãn nhắm mắt . “Vậy ngủ đây,đến thì gọi dậy.”

Dịch Dương trả lời. Cô im lặng dựa lòng , dùng áo choàng của trùm . Trên làn gấm mềm mại mang theo thở của , ấm áp mà cũng khoan khoái, tựa như ánh dương, nhưng cũng trầm tĩnh như hồ nước.

Tuy mâu thuẫn, nhưng khiến cô yên tâm.

***

Ngày hôm , Thương Lâm và Dịch Dương thuận lợi về tới Nam Sơn. Rõ ràng Dịch Dương sớm an bài , đường bọn họ lên núi thì gặp bất cứ ai cả, cuối cùng thì theo mật đạo mà trong tẩm điện.

Trong điện chỉ vài cung nữ đang trực, thấy một Thương Lâm thể nhảy nhót tung tăng thì vẫn hề ngạc nhiên mà chỉ cung kính : “Bệ hạ, nương nương.” Sau đó dâng một mũi tên sắc bén, sáng lóe lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-29.html.]

Thương Lâm chớp mắt, hiểu ý định trong đó.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đóng kịch thì đóng cho tròn vai, là hoàng hậu đồn trúng tên hấp hối mà lấy một vết thương thì , lỡ bại lộ thì hỏng bét, cho nên chi bằng tự cho một nhát.

Cô thở dài một nặng nề, nhận lấy mũi tên.

Cô khoa tay múa chân cả nửa buổi trời mà vẫn thể tay với bản nên níu ống tay áo Dịch Dương , nghiêm túc : “Hời cho quá . Nào, cho một cơ hội tổn thương.”

Những ngón tay thon dài của Dịch Dương nhận lấy mũi tên, ngắm nghía nó, bộ n.g.ự.c phập phồng của cô, trong mắt lóe lên vẻ sâu xa.

Tay giữ lấy vai cô, hai giường, đặt mũi tên lên n.g.ự.c cô, trầm giọng : “Cố chịu.”

Thương Lâm nhắm mắt mại, chuyện.

Ai ngờ đợi một hồi mà vẫn thấy cơn đau đớn truyền tới như dự kiến. Thương Lâm tức giận, mở mắt định hỏi còn tay thì bắt gặp một khuôn mặt tuấn đang kề ngay mắt.

Hắn kề quá gần, chóp mũi của hai suýt nữa là chạm . Bốn mắt , cực kỳ chăm chú, đến nỗi Thương Lâm nghi ngờ rằng chăng họ đang chơi trò đấu mắt.

Hắn cô bằng ánh mắt , trong đôi mắt đen sâu thẳm mang theo vẻ nhu hòa, mê hoặc đến nỗi khiến Thương Lâm suy nghĩ m.ô.n.g lung.

Đừng đang định thổ lộ gì với cô nha?

Giống như là để chứng thực sự suy đoán của cô, Dịch Dương bỗng nhiên mỉm , giọng hết sức hiền hòa. “Tuy những nơi khác sự khác biệt, nhưng ánh mắt của các cô giống. ” Hắn đè giọng xuống thật thấp, khiến chỉ hai mới thấy . “Mắt của cô và Hạ Lan Tích giống , đều , tựa như là ngôi .”

Thương Lâm ngẩn ngơ. Cô lầm đấy chứ, khen cô đó ?

“Anh… Á…” Còn xong, n.g.ự.c cô bỗng một vật nhọn đ.â.m , đau đến nỗi cô la lên.

Mẹ nó! Sao khi tay báo một tiếng chớ!

Cô còn chuẩn mà.

Ngay khi cô đau đến nỗi la lên thì Dịch Dương ôm chặt lấy cô, giống như là đang an ủi. Cô còn chút sức lực nào,  chỉ thể oằn dựa lòng , đôi chân mày nhíu chặt , hai mắt thì nhắm riết, hàng mi dài ngừng run run. Một lúc , cô mới mở mắt , miễn cưỡng. “Ra tay tàn nhẫn thật.”

Vào lúc mà còn sức để mắng , đúng là một con cọp giấy đúng nghĩa.

Hắn khẽ mỉm . khi ngẩng đầu lên về phía mấy cung nữ thì ánh mắt trở nên bình thường. “Băng bó cho nương nương.”

 

Loading...