Hoàng Đế Là Đồng Hương Của Ta - Chương 32

Cập nhật lúc: 2025-02-25 13:59:01
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đang lúc nghĩ ngợi thì thấy ba vị đại thần đang từ xa đến, hướng về phía bọn họ. Lúc nếu tránh mặt thì muộn, cô đành cùng Dịch Dương dừng chân , chuẩn sẵn sàng để tiếp kiến thần tử.

Người đầu quấn mũ lụa đen, mặc quan bào mày tím sậm, khí phái bức . Tuy gần năm mươi nhưng mặt mũi vẫn trẻ trung tuấn, đôi mắt đen thẳm sáng ngời, tay . Vì để râu nên Thương Lâm lập tức nghĩ tới ba chữ “mĩ nhiêm công[1]“. Hai phía thì kém hơn nhiều, bất luận là khí thế tướng mạo đều chỉ thể nền cho .

Sau khi ba hành lễ xong, mĩ nhiêm công bình tĩnh : “Mấy ngày hoàng thượng lệnh cho vi thần điều tra chuyện thích khác, nay manh mối.”

“Thế ?” Dịch Dương nhướng mày. “Đại tư mã quả nhiên việc nhanh nhẹn.”

Đại tư mã? mặt Thương Lâm khẽ biến sắc. Thì chính là đại boss quyền khuynh triều chính – Hoắc Hoằng.

“Bệ hạ quá khen.” Hoắc Hoằng . “Trong tay Chu đại nhân khẩu cung của thích khách, bệ hạ cần xem ngay ?”

“Không vội.” Dịch Dương . “Bây giờ trẫm tản bộ với hoàng hậu cho hết một vòng .” Hắn vẻ trầm mê tửu sắc.

Lúc Hoắc Hoằng mới đến Thương Lâm. “Không phượng thể của nương nương khỏe hơn ? Chúng thần là lo lắng.”

Không thấy ánh mắt như như của thì Thương Lâm bỗng thấy sợ hãi và khiếp đảm, chỉ thể cố nở một nụ miễn cưỡng. “Đa tạ đại nhân quan tâm, thương thế của bổn cung đang dần chuyển biến , nghỉ ngơi thêm một thời gian nữa chắc là sẽ .”

“Vậy thì quá.” Hoắc Hoằng , . “Sáng nay thần Phụng Xa đô úy Cao Trầm của Yến Quốc cũng qua cơn nguy kịch, đúng là ông trời phù hộ, để cho bọn nghịch tặc gây tai họa.”

Cao Trầm qua cơn nguy kịch? Vậy cách khác, đàn ông từng thề hẹn sắt son sẽ dẫn cô ngao du thiên hạ trở , hơn nữa bọn họ sẽ nhanh chóng gặp lai.

Chu đại nhân bỗng lên tiếng, vẻ mặt đầy sự quan tâm. “Hoàng hậu nương nương vẫn đang dưỡng bệnh thì nên nghĩ ngợi quá nhiều, nếu sẽ lợi cho phượng thể.” Ông sâu xa. “Bất luận ngoài đồn đãi thế nào thì cũng đừng để trong lòng.”

“Người ngoài đồn đãi?” Thương Lâm nhíu mày. “Bổn cung hiểu ý của đại nhân lắm.”

Dường như Chu đại nhân ngạc nhiên. “Người ?” Ông Dịch Dương. “Vi thần nhiều lời, xin bệ hạ thứ tội.”

Dịch Dương thờ ơ liếc ông một cái. “ là nhiều lời.”

Chu đại nhân vội vàng quỳ xuống nhận tội, Hoắc Hoằng ông , đó Dịch Dương. “Lời đồn đãi vô căn cứ, bệ hạ đừng để trong lòng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-32.html.]

Dịch Dương hừ nhẹ một tiếng, tỏ vẻ hết sức bực bội. “Trong hành cung mà cũng nhiều ruồi bọ thế , đúng là bực c.h.ế.t . Thôi , các khanh cứ đến tiền điện để đợi trẫm , lát nữa trẫm sẽ qua đó.”

Hoắc Hoằng và hai cùng thối lui. Khi áp lực mạnh mẽ còn nữa, Thương Lâm mới thở phào một . Cô đầu sang Dịch Dương thì thấy đang bóng càng ngày càng xa với ánh mắt lãnh đạm, nụ bên môi cũng đóng băng .

Thương Lâm bao giờ thấy như thế, trong nhất thời bỗng ngẩn , quên mất đang định gì.

***

Thương Lâm nhanh chóng lời đồn đãi mà Hoắc Hoằng là gì. Từ xuống của hành cung đều xôn xao bàn tán rằng thì khi xuất giá, hoàng hậu nương nương từng qua mật với Phụng Xa đô úy, suýt nữa là hứa hôn. đó hoàng đế của Yến Quốc đổi ý, gả hoàng hậu sang Ngụy Quốc, đôi tình nhân vì thế chia ly. Lần Phụng Xa đô úy đến Ngụy Quốc, ngoài mặt là sứ nhưng thực tế là vì gặp nương nương để an ủi mối tương tư. Nói thế dễ , thậm chí còn thích khách đêm đó liên quan đến Cao Trầm, mục đích là nhân lúc hỗn loạn mang hoàng hậu rời khỏi cung.

Thương Lâm mặt mày ủ ê, xoài bàn, oán thán với Dịch Dương đối diện. “Sao thể để mặc cho tin tức đồn đãi thế chứ?”

“Miệng là của , cách nào chứ?” Dịch Dương nhướng mày. “Hơn nữa, lẽ nào đây là sự thật ?”

Là sự thật, cho nên mới đáng sợ chứ! Thương Lâm sầu não. “Anh mau đuổi mấy sứ thần Yến Quốc , phiền c.h.ế.t !”

“Được .” Dịch Dương dứt khoát. “Dù kẻ thế tội tìm , cũng thể ăn với Yến Quốc .”

Vân Mộng Hạ Vũ

Kẻ thế tội mà Dịch Dương chính là kẻ đầu sỏ mà Hoắc Hoằng tra . Là một gia tộc họ Tô ở Đinh Châu, tổ tiên từng là đại thần của Ngụy Quốc nhưng vì thẳng thắn dâng sớ can gián đế vương mà đó lăng trì xử tử. Con cháu ông oán hận trong lòng, quyết chí phục thù. Lúc gia tộc áp chế, đợi phán quyết cuối cùng.

“Sao để cho Hoắc Hoằng chuyện ?” Thương Lâm . “Rõ ràng sẽ vu oan cho khác mà.”

“Chuyện tự cân nhắc.” Dịch Dương mỉm . “Cô cứ yên tâm dưỡng thương cho mau lành , đấy mới là chuyện quan trọng.”

Hắn dùng ánh mắt dịu dàng ấm áp để cô, Thương Lâm cảm thấy tim đập thật nhanh, thể khống chế . Trời ạ, đến bên cạnh cô từ lúc nào , cả đôi mắt cứ cô một cách thành thật nữa!

Mắt Dịch Dương dừng n.g.ự.c cô một lúc. “Hôm suýt nữa là miệng vết thương của cô vỡ , bây giờ đỡ chút nào ?”

Thương Lâm nhắm mắt , cảm thấy bất lực. Hỏi thương thế thì , nhưng cần chằm chằm vị trí ám ? Lòng vô tư trong sáng, nhưng như !

sẽ nghĩ bậy nghĩ bạ mất!

 

Loading...