Hoàng Đế Là Đồng Hương Của Ta - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-02-23 07:39:50
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nói hươu vượn!” Nhập Họa lập tức nhảy , chen : “Công chúa nhà sẽ những chuyện như thế!”

Hoắc quý phi chẳng thèm liếc nàng lấy một cái: “Điểm tâm hôm đó thần sai giữ , mấy ngày nay hoàng hậu nương nương tĩnh dưỡng trong Tiêu Phòng Điện nên thần sai thẩm vấn thị nữ của nàng . Trong đó một cung nữ tên là Tiểu Điệp khai nhận ả chịu sự sai khiến của hoàng hậu, hạ độc trong điểm tâm.” Ngừng một chút, Hoắc Tử Nhiêu tiếp: “Nếu nhờ con mèo của thần tham ăn, giành miếng điểm tâm ăn thần thì bây giờ c.h.ế.t oan uổng chính là thần !” Nói xong, đôi mắt rướm lệ, bi thương ai oán hoàng đế.

Thương Lâm dự đoán trong Tiêu Phòng Điện tay chân của Hoắc Tử Nhiêu nên thế cũng lấy lạ. Thấy một cung nữ mặt tròn bầu bĩnh đưa tới, run rẩy quỳ trong điện, cô mím môi, mỉm : “Quý phi nương nương xong ? Bổn cung cũng vài lời .” Cô bình tĩnh Hoắc Tử Nhiêu. “Ngươi bổn cung hại ngươi, hạ độc ngươi, nhưng bổn cung gả tới Đại Ngụy hai tháng, gốc rễ vững vàng, trong cung ngoại trừ những gả theo thì lấy một đáng tin cậy. Lúc bổn cung hại ngươi, chăng là tự tìm đường c.h.ế.t ?”

Cung nữ tâm phúc của Hoắc Tử Nhiêu là Bích Ti : “Có lẽ là nương nương đố kỵ nương nương nhà chúng sủng ái nên hận thù mờ mắt, đánh cược cả tính mạng cũng đuổi cùng g.i.ế.c tận!”

Thương Lâm gật đầu: “Nghĩ thế thì cũng lý! Được , cứ coi như bản cung chán sống, c.h.ế.t chung với nương nương nhà các ngươi thì chuyện quan trọng thế chăng bản cung nên tìm một cận ? Hạ độc trong điểm tâm mà thôi, cần gì qua tay nhiều như thế? Một Nhập Họa là thể , đúng ?”

Nhập Họa đột nhiên gọi tên để ký thác hy vọng, hổ lên tiếng: “Nô tì… nô tì từng thử…” Thấy Thương Lâm khẽ nhướng mày, nàng lập tức : “Nô tì cảm thấy… thể !”

Thương Lâm đầu, chìa tay nhún vai với Hoắc Tử Nhiêu: “Ngươi xem, nhất thiết lệnh cho Tiểu Điệp việc . Tuy nó là thị nữ mà mang từ Yến Quốc tới nhưng từng trọng dụng, chuyện trọng đại thế thể phó thác cho nó ?”

Những lời lý, chặt chẽ, khiến cho Hoắc Tử Nhiêu á khẩu .

Nhìn đôi mắt sáng ngời ẩn chứa vẻ trêu tức , Hoắc Tử Nhiêu tức đến nghiến răng. Hạ Lan Tích ung dung bình thản như thế quả thật khiến nàng bất ngờ. Trong ấn tượng của nàng , tuy Hạ Lan Tích là công chúa cao quý nhưng tính tình nhút nhát rụt rè, đây hoàng thượng lạnh nhạt cũng chỉ im lặng mà chịu đựng, thỉnh thoảng phi tần bất kính nàng cũng trách tội. Lần Hoắc Tử Nhiêu sắp đặt cái bẫy , lúc đầu quả thật khiến nàng sợ tới nỗi mặt mày trắng bệch, ai ngờ ngất xỉu một lát, khi tỉnh thì cứ như thành một khác . Nàng khéo ăn khéo thế đúng là khó chơi thật.

Có điều… Hoắc Tử Nhiêu vẻ mặt lãnh đạm của hoàng đế, trong lòng tính toán. Xưa nay bệ hạ thích của Yến Quốc, hơn nữa châm dầu lửa nên sớm xử lý Hạ Lan Tích. Lần điều quan trọng là chứng cứ đầy đủ , mà chỉ là cho bệ hạ một cơ hội, khiến thể danh chính ngôn thuận nhổ bỏ cái gai trong mắt . Hạ Lan Tích khéo mồm khéo miệng thì ? Chỉ cần bệ hạ tin thì cũng vô ích.

Nghĩ tới đây, nàng khẽ một tiếng: “Hoàng hậu nương nương đang định chối sạch sẽ ? Lẽ nào thần tự độc c.h.ế.t con mèo của giá họa cho ?”

Thương Lâm đầy ẩn ý: “Biết …”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-4.html.]

“Ngươi…” Hoắc Tử Nhiêu nắm chặt tay, đầu sang trai vẫn luôn im lặng . “Bệ hạ, tin sự ngụy biện của hoàng hậu là tin chứng cớ trong tay thần ?”

Thương Lâm thấy nàng ném vấn đề cho hoàng đế thì tim khỏi nhấp nhỏm yên.

Những lời với Hoắc Tử Nhiêu lúc nãy cô luyện luyện trong đầu nhiều , tự thấy là cũng sức thuyết phục. Nhập Họa với cô hoàng thượng tin tưởng Hoắc Tử Nhiêu, chuyện hậu cung thì nấy, khiến cho hy vọng nhen nhóm trong cô dập tắt .

Xét cho kỹ thì kế hoạch của Hoắc Tử Nhiêu cũng coi là chặt chẽ. Nếu nàng quyết ý hãm hại cô thì ít nhất cũng nên ăn chút điểm tâm độc, diễn tiết mục suýt c.h.ế.t thì càng thể kích động lòng thương hương tiếc ngọc của hoàng đế. Nàng chủ quan như chắc chắn là vì nắm hoàng đế trong tay, cho nên tự xông pha nguy hiểm.

Hiểu rõ điều , cô còn quá nhiều hy vọng đối chất , chẳng qua là liều c.h.ế.t một phen. ai ngờ phút cuối cùng xuất hiện điều bất ngờ, hoàng đế đổi hồn, hơn nữa linh hồn còn là đồng hương với cô, chỉ cần giúp cô thì thể cứu cô khỏi hiểm cảnh một cách dễ dàng.

mà… Thương Lâm đôi mắt lóe lên vẻ âm trầm của trai mặc áo đen, nhớ tới thái dộ của , lòng nhấp nhỏm yên như ngọn lửa bập bùng, thiêu đốt tim cô đau nhói.

Cô là kẻ đầu sỏ hại đến nước , sẽ đồng ý giúp cô chứ?

“Nàng…” Chàng trai áo đen đột nhiên lên tiếng, mắt Thương Lâm: “Khuê danh của nàng gọi là Hạ Lan Tích, tại ?”

Vân Mộng Hạ Vũ

Thương Lâm ngơ ngác : “Hả?” Phát hiện tất cả đều đang , cô vội vàng : “Bởi vì… bởi vì…” Làm mà cô bởi vì chứ, lúc Nhập Họa kể chuyện nhắc tới vấn đề .

Thấy cô trả lời, đổi tư thế, khẽ vuốt cằm, hai mắt chớp. “Trẫm đoán nhất định là vì làn da của nàng trắng nõn nà, giống như viên ngọc chút tì vết đúng ?” Hắn tự cảm thấy đáp án hợp tình hợp lý. “Yến hoàng đúng là một thú vị, hôm nào giao lưu một chút mới .”

Nghe , Thương Lâm mới nhớ hôm qua khi soi gương thì phát hiện đúng là làn da của Hạ Lan Tích trắng, giống như Hán mà giống với Hồ hơn. Còn cái họ nữa, họ Hạ, lẽ nào là lẫn huyết thống của dân tộc thiểu ?

Khoan khoan , bây giờ là lúc tra gia phả của Hạ Lan Tích. Kẻ địch mắt, tự nhiên đề cập tới chuyện chi? Còn nữa, bộ dáng như sắc của ‘cô’ cám dỗ ý gì trong đó?

Thương Lâm còn rõ mô tê gì thì dậy, ung dung đến mặt cô. Hắn khẽ cúi xuống, nghiêm túc cô trong giây lát, đó nắm lấy cằm cô: “Trước kỹ, thì hoàng hậu của trẫm xinh động lòng đến thế, khiến trẫm thể rời mắt. Tính cách còn cương trực hiếm thấy nữa chứ. Công chúa của Yến Quốc quả nhiên là khác với nữ tử Giang nam , nét đặc sắc riêng…”

Loading...