Hoàng Đế Là Đồng Hương Của Ta - Chương 72

Cập nhật lúc: 2025-02-26 14:35:48
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

A Nguyễn thế thì mặt ánh lên vẻ đắc ý, ngạo mạn : “Cô . Ở mặt sư phụ, cô mãi mãi cũng chỉ là ngoài, đừng vọng tưởng rằng thể can dự !”

Những lời đúng là kỳ lạ, Thương Lâm ngẩn trong chốc lát đột nhiên một phán đoán.

Nhìn những biểu hiện của nàng trong mấy ngày qua, lẽ nào… nàng thích Tô Kị, đó thấy cô và Tô Kị qua mật nên ghen tỵ?

A ha ha, mối tình cấm sư phụ – tử đây mà, đây cô thích nhất là thể loại !

Điều duy nhất tiếc nuối là cô tử quá kiêu căng, đáng ghét. Ghép với Tô Kị hình như vẻ uổng cho

Vân Mộng Hạ Vũ

Thấy vẻ mặt của Thương Lâm là lạ thì A Nguyễn bỗng nhiên bối rối, nghĩ gì mà đẩy cô một cái. “Cô như thế gì?”

Thương Lâm kịp đề phòng nên nàng đẩy ngã ngửa , té nhào xuống đất. Mắt cá chân của cô đau nhói, cô hít một xuýt xoa, gần như bùng nổ.

Chân nhúc nhích một chút là đau, cô run run sờ chỗ đó, đụng là giật b.ắ.n cả . Má ơi, cái cô A Nguyễn cũng bạo lực thật, đẩy một cái mà khiến cô trật chân.

“Chuyện ?” Một giọng lãnh đạm vang lên, Thương Lâm và A Nguyễn về phía phát giọng thì thấy Tô Kị đang nhíu mày, ngoài cửa chằm chằm bọn họ.

Thương Lâm vốn đang tức giận nhưng thấy Tô Kị, theo bản năng cô tỏ vẻ yếu thế mặt chút nào cho nên cố nuốt giận, : “Không gì, cẩn thận nên té ngã, trật chân thôi.”

Tô Kị đưa mắt chân của Thương Lâm về A Nguyễn đang cố tỏ trấn tĩnh , một lúc lãnh đạm “Ra ngoài .”

A Nguyễn khẽ run lên một chút, cuối cùng để lộ vẻ mặt chột . Sau đó nàng gì mà cúi đầu, nhanh chóng chạy lướt qua bên cạnh .

Tô Kị đến mặt Thương Lâm, xổm xuống, đưa tay định bế cô lên. Thương Lâm cả kinh, định từ chối thì châm chọc. “Nơi trừ A Nguyễn thì còn cô gái nào khác, cô bảo gọi A Nguyễn về bế cô ?”

Thương Lâm im lặng giây lát cam chịu, : “Vậy ngươi nhẹ tay một chút.”

Thương Lâm bế cô lên giường, đó lấy một cái hộp bằng gỗ lim từ trong cái tủ bên cạnh , đặt mặt cô. “Thuốc trị thương ở trong hộp, cô tự thoa .”

Hắn lưng . Thương Lâm cố sức lắm mới cởi giày , ngẩng đầu lên thì phát hiện vẫn . “Có chuyện gì nữa ?”

Tô Kị đưa lưng về phía cô, dường như là đấu tranh nội tâm lắm mới . “Ta mặt A Nguyễn xin cô.”

Thương Lâm bĩu môi, quyết định đại lượng so đo với kẻ tiểu nhân. “Thôi , cô vẫn là một tiểu cô nương, so đo với trẻ con!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-72.html.]

“Trẻ con?” Tô Kị bật . “Năm nay A Nguyễn mười sáu tuổi, chỉ nhỏ hơn cô một tuổi. Cô giả vờ lớn gì chứ?”

Thương Lâm đang định lớn hơn đồ yêu quý của ngươi nhiều nhưng lời tới miệng thì trở thành: “ xuất giá ! So với một phụ nữ lập gia đình như , cô chẳng tiểu cô nương là gì?”

Tô Kị gì nữa. Thương Lâm mắt cá chân của , đang nghĩ xem nên thoa thuốc thế nào. Rượu thuốc xoa bóp thì mới phát huy tác dụng, nhưng thật sự thì cô thể dùng sức .

Tô Kị bỗng nhiên xoay , Thương Lâm giật , ngơ ngác . Tô Kị đến mặt cô, bàn chân trần nhỏ nhắn trắng trẻo của cô, mắt ánh lên chút khác thường. Hắn lấy từ trong hộp một cái bình thuốc, ung dung : “Bỗng nhiên nhớ , thuốc thể tự thoa , để giúp cô.”

Hắn xuống bên cạnh giường, đưa tay định nắm lấy chân cô. Tô Kị lập tức rụt lùi theo phản xạ, kéo chăn che chân . “Như thế lắm .” Ở hiện đại, đàn ông chân thì gì, nhưng cổ đại thì vấn đề nha. Hơn nữa còn tính thoa thuốc giúp cô, như tính là da thịt cận ?

Tô Kị nghĩ ngợi một chút. “Vậy để bảo A Nguyễn giúp cô? Có điều thì vẫn hơn, tính tình của A Nguyễn lắm, nếu cô nhân cơ hội gì cô thì cũng đừng trách nhắc nhở cô .”

Thương Lâm hít sâu một , bắt đầu đấu tranh nội tâm. Thuốc thì chắc chắn là thoa, nếu tiện thì mà chạy trốn ? cô thì thoa, thể để cái cô A Nguyễn bạo lực thoa, những khác cho dù cô bằng lòng thì chắc Tô Kị đồng ý, chỉ còn…

Cô cúi đầu ủ rũ, thỏa hiệp thêm nữa. “Được , ngươi thoa .”

Trong mắt Tô Kị lóe lên ánh như như , tằng hắng một tiếng như việc gì, cô rề rà lấy chân từ trong chăn . Làn da của cô mềm mại, mịn màng và lạnh lẽo như ngọc, nắm trong tay bỗng tạo cho một cảm giác là lạ, khiến bỗng nhiên thất thần trong giây lát.

Đây là làn da khác hẳn với làn da phơi nắng phơi gió suốt ngày của , mềm mịn, khiến nâng niu cẩn thận.

Hắn bỗng nhiên trở nên thất thố.

Thương Lâm đợi một lát, thấy chỉ nắm bàn chân chịu thoa thuốc, ánh mắt thì trở nên là lạ. Cái gã , đừng là đang sàm sỡ cô chứ?

Cũng đúng. Hắn ghét cô như , sàm sỡ bà già cũng sẽ sàm sỡ cô.

Hay là sở thích ngắm chân ? Tối hôm đó đột nhiên nắm chân cô mà.

“Nè…” Vừa thử gọi một tiếng, Tô Kị thả chân cô , đậy. “Hay là để bảo A Nguyễn tới giúp cô .”

chẳng ngươi …”

Tô Kị ngập ngừng. “Ta nghĩ một cách thể khiến cô ngoan ngoãn lời.”

Bỏ câu , thẳng ngoài, để mặc Thương Lâm ở đó cảm thấy ù ù cạc cạc, chẳng hiểu gì cả.

 Chương trướcChương tiếp 

Loading...