Hoàng Đế Là Đồng Hương Của Ta - Chương 75
Cập nhật lúc: 2025-02-27 12:22:56
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm ngày hôm , A Nguyễn đưa khỏi thành. Quý Nam kéo nàng trong tư thế áp giải phạm nhân. Bên cạnh Thương Lâm còn đôi mắt lúc nào cũng cô chằm chằm tha nữa, vì thế cô bắt đầu suy tính xem thế nào để báo tin cho Dịch Dương.
Tô Kị tính toán quá thâm độc, cô thể trơ mắt Dịch Dương sa bẫy.
cô kịp nghĩ cách thì Tô Kị bất ngờ phái đến thông báo với cô là sẽ rời khỏi thành lúc chập tối.
“Tại ?” Cô nghi hoặc hỏi.
Người đàn ông đối diện cúi đầu, . “Chủ nhân căn dặn như thế, tiểu nhân chỉ đến truyền đạt mà thôi.” Hắn ngập ngừng. “Mời công chúa uống cái .”
Đó là một viên thuốc màu đen sẫm. Trong đầu Thương Lâm liên tưởng đến vô tình huống trong các tiểu thuyết võ hiệp. Cô bình tĩnh hỏi: “Đây là?”
“Tiểu nhân , xin công chúa uống .” Tuy giọng của vẻ cung kính nhưng mặt lộ vẻ nếu Thương Lâm chịu theo thì sẽ ép cô uống .
Thương Lâm bỗng nhiên hiểu tại Tô Kị đích đến với cô chuyện . Tên mềm lòng, những chuyện thất đức thế cho nên phái thuộc hạ tới .
Cô cách nào để phản kháng, đành mặt đổi sắc nhận lấy viên thuốc, đó cam tâm tình nguyện mà uống nó.
***
Vân Mộng Hạ Vũ
Quá trình khỏi thành thuận lợi hơn so với dự định.
Cả Thương Lâm còn chút sức lực nào, yếu ớt tấm nệm trong xe ngựa. Tô Kị bên cạnh cô, thờ ơ ngoài cửa sổ.
Hắn chủ động chuyện với cô, Thương Lâm mừng vì yên tĩnh. Cô xụ mặt ngắm những thứ trong xe ngựa, dáng vẻ lạnh lùng như ai tới gần.
Cô nhớ tới đêm hôm đó, khi A Nguyễn Quý Nam kéo khỏi phòng, trong phòng chỉ còn hai bọn họ, khí hết sức căng thẳng. Cô lạnh một tiếng, giọng hết sức gay gắt. “Một mặt bắt Đức Hinh công chúa hy sinh hạnh phúc cả đời để gả đến nơi tha hương, với nàng rằng tất cả đều là vì hòa bình của hai nước. mặt khác âm thầm thiết kế, li gián vua Ngụy Quốc, chuẩn cho cuộc chiến thôn tính. Đàn ông các … đúng là tính toán hết sức tinh vi.”
Cô giận ngút trời nên chuyện chút nể nang mặt mũi. Có lẽ vì chiếm xác của Hạ Lan Tích quá lâu nên trong lòng cô nghĩ cũng là nàng , cho nên lúc cô bất bình, phẫn nộ cho nàng .
Một công chúa trẻ trung, xinh như hoa như ngọc chôn vùi tình yêu của , ngàn dặm xa xôi gả đến một nơi xa lạ, mới vài tháng hương tiêu ngọc vẫn. Có lẽ nàng từng nghĩ rằng sự hy sinh của là giá trị. Ai ngờ, nàng chỉ là một con thí bàn cờ của hai nước.
Hoàn quan trọng.
Đối mặt với sự chỉ trích , Tô Kị lời nào, chỉ cô bằng một ánh mắt hết sức kỳ lạ. Thương Lâm cảm thấy hẳn là trong lòng đang hết sức rối ren, thế cho nên mới phát hiện cách xưng hô kỳ quái của cô. Tô Kị cô một lúc thật lâu, đó mới từ từ đầu sang chỗ khác. “Khuya lắm , cô nghỉ ngơi .”
Hắn mất. Thương Lâm theo bóng của , bỗng nhiên thấy tức giận, cầm lấy cái chén bàn ném theo. Rõ ràng là thể tránh tránh, thế là chén đập trúng, nước trong chén ướt chỗ áo đầu vai.
“Ta canh giữ ở bên ngoài, cô cần lo là sẽ đến hại cô.” Hắn đưa lưng về phía cô, giọng bình thản. “Nếu ngủ thì thể sách trong ngắn kéo.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-75.html.]
Thái độ của như thế, khiến sự phẫn nộ của Thương Lâm giống như là cố tình gây sự.
Vì thế, thời gian đó, giữa hai còn xuất hiện tình cảnh châm chích lẫn nữa, cả hai đều như đối phương là vô hình, xu thế cả đời sẽ chuyện với .
Mãi đến cái hôm khỏi thành.
Xe ngựa bỗng nhiên , Thương Lâm là tới cổng thành, lát nữa sẽ đến kiểm tra. Cả cô trở nên cứng đờ. Lúc , Tô Kị đến gần cô hơn một chút, một tay ôm lấy eo cô, kéo cô tựa lòng .
Cửa xe mở . Thương Lâm thấy bên cạnh giải thích cho quân lính canh cửa thành. “Đây là gia chủ và phu nhân nhà . Phu nhân bệnh, đại phu dặn là gió cho nên thể xuống cho quan gia tra xét. Xin ngài thông cảm một chút. Đây là giấy thông hành.”
Hắn trình mấy tờ giấy, . Thương Lâm trợn to đôi mắt, sức chớp nháy, khiến cho lính canh chú ý. Đáng tiếc mặt cô đeo mặt na da , Tô Kị điểm mấy huyệt chính nên chẳng những thể nhúc nhích mà còn thể chuyện. Cô vẫn chịu hết hy vọng, định khiến cho té ngã để thu hút sự chú ý của lính canh. Ai ngờ còn kịp thực hiện thì Tô Kị lơ đãng ôm lấy thắt lưng.
Lính canh kiểm tra giấy thông hành, trong xe. Chỉ thấy một cô gái yếu ớt dựa một trai, giống hệt một đôi phu thê tình sâu nghĩa nặng. Có điều khóe mắt của cô gái ươn ướt, đó một giọt lệ trong suốt chảy xuống má.
“Đây là…” Hắn nghi hoặc hỏi.
Tô Kị cúi đầu Thương Lâm, chậm rãi đưa tay lau giọt nước mắt của cô. “Mệt thì nàng nhắm mắt nghỉ ngơi . Đại phu bệnh gió thì chảy nước mắt của nàng nếu chú ý thì sẽ để di chứng đấy.”
Thì là thế. Lính canh gật đầu, cửa xe từ từ đóng . Mắt của Thương Lâm cũng bất lực nhắm theo cánh cửa đang đóng .
Mẹ nó, bà đây phí công ! Bộ tưởng rặn một giọt nước mắt dễ lắm đấy hả, tên lính canh đầu óc !
Tô Kị thả thắt lưng của cô , nhích xa một chút, cho đến khi một cách thích hợp thì mới ung dung . “Đừng suy nghĩ lung tung, cũng đừng mong là gây chuyện gì. Ngụy Hoàng tìm cô .”
Thương Lâm ngẩng đầu lên, lạnh lùng .
Không sợi dây thần kinh nào của Tô Kị đứt mà bỗng nhiên kiên nhẫn giải thích với cô. “Sáng sớm hôm qua khi lâm triều, Ngụy Hoàng bỗng khó dễ Đại Tư Mã. Vua hai xảy tranh chấp vì chuyện vỡ đê Gia Hà, cãi dữ.”
Hàng mi dài của Thương Lâm khẽ run lên, môi khẽ mím thật chặt.
“Ta cảm thấy thế đều là vì cô, cho nên…”
Nửa câu nhưng Thương Lâm hiểu ý của .
Cho nên Dịch Dương thật sự nghĩ rằng cô rơi tay Hoắc Hoằng, đúng như ý bọn họ.
Thảo nào mà lệnh giới nghiêm ở cổng thành đột nhiên hủy bỏ; thảo nào mà bọn họ thể khỏi thành một cách dễ dàng như ; thảo nào Tô Kị dự tính chính xác như nắm chuyện tay…
Cô cảm thấy lòng trống rỗng, rối ren tả . Thật cái lúc dũng cảm chạy đánh lạc hướng truy binh thì cô chuẩn tâm lý sẽ mất mạng. Tình hình bây giờ còn hơn so với dự định của cô nhiều, cô nên quá đau lòng mới .