Hoàng Đế Là Đồng Hương Của Ta - Chương 78

Cập nhật lúc: 2025-02-27 12:23:59
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay cả cô, khi chuyện giải quyết xong liền cảm thấy nhẹ nhõm và lập tức buồn ngủ. Còn chắc chắn là bận rộn lập kế hoạch nọ, mệt ?

Dịch Dương im lặng một lát. “Anh ngủ , nên gì nên ngắm em đếm thời gian.”

Cho nên mười mấy tiếng đồng hồ qua vẫn luôn ngắm ?

Thương Lâm tưởng tượng tình cảnh một chút. Cô chẳng gì, cứ cuộn chăn mà ngủ. Còn thì lẳng lặng bên cạnh, ngắm cô và thất thần…

Trời ạ!

Dịch Dương vẻ mặt ngừng biến đổi của Thương Lâm, sắc mặt khác thường nhưng vẫn gì.

“Anh…” Thương Lâm tự nhiên lắm nên lảng sang chuyện khác. “Mấy Tô Kị ?”

Bị g.i.ế.c c.h.ế.t là chạy thoát ?

“Bọn họ trốn thoát .” Dịch Dương trả lời nhanh gọn. “Tô Kị mang theo cô gái cùng một ít thuộc hạ, liều mạng đánh g.i.ế.c phá vòng vây.”

“Trốn thoát ư?” Thương Lâm ngạc nhiên. Cô cứ tưởng rằng Dịch Dương chuẩn chu đáo, nhất định bỏ sót một ai chứ?

Nhắc tới chuyện , nhiều nghi vấn cũng trỗi dậy. “Sao hành tung của em?”

Dịch Dương khẽ một tiếng. “Bọn họ khiến nghi ngờ Hoắc Hoằng, nhưng dễ mắc lừa như .” Anh nghịch mái tóc cô. “Anh vẫn luôn đề phòng Tô Kị, chẳng qua ngờ của Yến Quốc. Lần tự lộ sơ hở, chỉ tương kế tựu kế mà thôi.”

Cố ý khó dễ Hoắc Hoằng, khiến bọn họ nghĩ rằng trúng kế, đó rời khỏi kinh thành như dự tính, đúng lúc cho chặn ở ngoài thành.

“Vậy A Nguyễn thì ? Sao nghĩ đến chuyện mang cô uy h.i.ế.p Tô Kị?” Thương Lâm cảm thấy Dịch Dương thể chuyện A Nguyễn là tử của Tô Kị. Nếu thần thông quảng đại như thế thì thể tìm chỗ cô giam , cần gì phí công sức dụ Tô Kị khỏi thành.

Lần Dịch Dương thành thật. “Cô , đúng là thu hoạch bất ngờ. Anh sai mai phục ở ngoài thành. Từ xa thấy cô và một đàn ông nữa . Vốn đang bình thường, ai ngờ hai đột nhiên xảy tranh chấp đánh ngay tại đó. Có lẽ vì nghĩ là xung quanh ai nên bọn họ chuyện kiêng dè gì. Người phái bọn họ gì mà ‘Lĩnh Nam’, ‘ả ’… Sau đó còn gọi ‘Ngụy Hoàng’ thì lập tức cảm thấy bất thường, thế là tiện tay bắt bọn họ .

Không ngờ là như thế.

Tính cách của A Nguyễn đúng là hại c.h.ế.t . Đây là ‘đồng đội phản lưới nhà’ trong truyền thuyết đấy ?

Thương Lâm thở dài một , mắt hiện lên bộ dáng sắp c.h.ế.t của A Nguyễn. Rõ ràng là một ngang ngược như thế, giờ phút cuối cùng thì hết sức thảm thương.

“Em cần thương tiếc cho cô . Nếu Tô Kị nhanh chân một chút thì lẽ sẽ cứu .” Dịch Dương ung dung .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-78.html.]

“Cái gì?” Thương Lâm kinh ngạc.

“Mũi tên b.ắ.n trúng chỗ hiểm của cô , cho nên nếu cứu sống thì vẫn 50%.” Anh dừng một chút tiếp. “Đương nhiên điều kiện tiên quyết là tranh thủ khi cô mất m.á.u quá nhiều, nếu thì hết cách.”

“Cho nên… g.i.ế.c cô ?” Thương Lâm vẫn dám tin cho lắm. Lúc thấy lệnh b.ắ.n c.h.ế.t đó chút nương tay nên cô cũng tưởng là A Nguyễn c.h.ế.t chắc. Ai ngờ tuyệt tình.

“Cô tử của Tô Kị, tình cảm giữa hai sâu đậm. Nếu g.i.ế.c cô thì hẳn là kết thù lớn với Tô Kị.” Đôi mắt đen thẳm của Thương Lâm, giọng vẫn bình thản. “Đương nhiên thật sự g.i.ế.c cô , nhất là khi từng… ý định tay g.i.ế.c hại em.” Anh ngừng một chút. “Anh g.i.ế.c cô , em giận ?”

“Đương nhiên là .” Thương Lâm vội vàng . Giỡn cái gì chứ, gì cô cũng trưởng thành từ một xã hội pháp luật, vẫn bài xích chuyện coi mạng như cỏ rác. “Anh g.i.ế.c cô , em nghĩ tới thì trong lòng cũng khó chịu nữa. Cảnh m.á.u me quả là…”

Nếu Nguyễn Ngọc c.h.ế.t ở chỗ khác cho khuất mắt thì thôi , liên quan tới cô. Quan trọng là lúc nàng gần cô, c.h.ế.t ngay mặt cô, khi c.h.ế.t m.á.u của nàng còn văng lên cô, nghĩ tới thì sẽ ác mộng mất.

Dịch Dương mỉm . “Anh mà.” Anh nhích gần cô, nhấc một góc chăn lên, thể cao to cũng chui , tay vòng qua ôm chặt eo cô. “Em nhát gan như , nếu thật sự b.ắ.n c.h.ế.t cô ngay mặt em thì chắc chắn em sẽ hoảng sợ.”

Bởi vì nhích gần nên khiến cô căng thẳng, rụt một chút. Anh vẻ mặt nhấp nhỏm bất an của cô, trong đầu hiện lên hình ảnh cô mang vẻ mặt lạnh lùng lời chia tay trong con hẻm tối đen .

Môi khẽ hôn lên trán cô, đó thì thầm. “Anh ngày nào cũng thức dậy lúc nửa đêm để dỗ bạn gái.”

Nói xong câu , thật lâu mà vẫn cô trả lời, trái tim của Dịch Dương dần dần trở nên hồi hộp.

Anh đang lo lắng điều gì. Chỉ vô thức cảm thấy sợ hãi những chuyện khả năng sẽ xảy ngay đây.

Cảm giác bắt đầu từ tối qua cho đến giờ.

Anh ôm cô đang ngủ say sưa về Tiêu Phòng Điện và phát hiện tuy bên cô nhưng cách nào ngủ ngon . Rõ ràng là thức suốt mấy ngày mấy đêm để lo toan chuyện, cơ thể mệt mỏi nhưng khi gương mặt xinh của cô, đầu óc liền lập tức bắt đầu hoạt động.

Anh luôn tự chủ mà cứ nghĩ đến tình cảnh khi cô thức dậy.

Sau đó bắt đầu âm thầm đếm thời gian. Thói quen hình thành khi còn ở trong quân đội. Lúc nhiệm vụ, khi những vật ngụy trang đợi suốt hai ba ngày. Ngoại trừ những nhu cầu cơ bản nhất, còn gần như là nhúc nhích. Vì thế, dần dần bắt đầu đếm thời gian, dần dần luyện thói quen .

Đêm hôm qua, chiếc giường mềm mại xa hoa, ngắm dung nhan xinh của cô gái và đếm suốt mười mấy tiếng đồng hồ. Cuối cùng thì cô cũng phát những tiếng ú ớ mơ màng khi thức giấc. Lúc , cảm thấy giống như một tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa, trải qua sự chờ đợi trong muôn vàn khó khăn, cuối cùng thì mục tiêu cũng xuất hiện, huy động bộ sức tập trung cảnh giác.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cuối cùng thì cũng hiểu , trong quá trình chờ cô thức giấc, bất giác coi cô như một mục tiêu quan trọng, một vấn đề nan giải mà dồn hết sức để công phá.

Anh căng thẳng.

 Chương trướcChương tiếp 

Loading...