Hoàng Đế Là Đồng Hương Của Ta - Chương 83

Cập nhật lúc: 2025-02-27 12:31:31
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thương Lâm chuyện , tối hôm đó ăn nổi cơm, chỉ ôm cái khăn nôn ọe một trận, trong đầu vẫn hiện lên hình ảnh , thể gạt .

Dịch Dương ở bên cạnh vỗ vỗ lưng cho cô, tức giận mắng. “Ai bảo em cái t.h.i t.h.ể ? Đã nhát gan mà còn đầu óc, bây giờ khó chịu chẳng em ?”

Thương Lâm thể gì. là cô t.h.i t.h.ể của Thẩm Hương nhưng hề đến gần, chỉ cách đó hơn ba bước. Trong phòng là mùi hôi thối nồng nặc, Nhập Họa đưa cho cô một cái khăn lụa màu trắng, hiệu cho cô bịt mũi nhưng cô từ chối. Thái giám giở tấm vải trắng che cái xác lên, gương mặt còn nguyên vẹn của Thẩm Hương xuất hiện trong khí lạnh lẽo, khiến dám lâu.

Thương Lâm nhớ đầu tiên gặp mặt, Thẩm Hương là một cung nữ can đảm, dám phấn đầu quên vì tỷ của . Còn cuối cùng gặp mặt, nàng cũng vì chuyện của Tô Cẩm mà đến cầu xin cô.

Tuy nàng mang đến cho cô nhiều tin tức lành gì, một dạo khiến cô hết sức đau lòng và rối rắm nhưng Thương Lâm vẫn cảm thấy cách nào ghét nàng .

Bất luận thế nào thì Thẩm Hương cũng là một thật lòng thật với bằng hữu. Thương Lâm kính trọng tấm chân tình của nàng .

“Người còn, em cảm thấy đến xem xem thế nào mới thể xử lý những chuyện đó.” Trong giọng của cô thoáng ẩn chứa sự lạnh lùng.

Dịch Dương ngẩn . “Em…”

“Em tức giận .” Cô ngẩng đầu lên. “Bất luận là ai thì đó cũng quá đáng. Nhiều liên tiếp coi rẻ mạng . Em thật sự… nhịn nữa.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Dịch Dương cô một lát, đó từ từ ôm cô lòng. “ , bọn chúng quá đáng.” Tay vuốt ve mái tóc của cô. “Đừng sợ, ở đây. Bất luận em gì thì cũng sẽ giúp em.”

Anh dịu dàng và bao dung như thế khiến Thương Lâm thấy quen lắm, cô xụ mặt giãy khỏi vòng tay . “Em sợ.”

Dịch Dương cúi đầu, dáng vẻ nhẫn nại. “Không cần hổ. Lần đầu tiên thấy chết, sợ hãi cũng là chuyện bình thường thôi.” Huống chi cái xác còn ghê rợn như nữa.

Thương Lâm im lặng trong giây lát. “Vậy thì ? Lần đầu tiên thấy chết, sợ ?”

Thương Lâm để ý thấy khi hỏi xong câu thì mặt của Dịch Dương đổi sắc, giống như là nhớ tới chuyện gì đó đau lòng. nhanh, liền mỉm . “Đương nhiên là sợ chứ.” Chỉ dùng năm chữ thôi nhẹ nhàng lướt qua đề tài .

Thương Lâm gương mặt tươi dịu dàng của , từ từ dời mắt sang nơi khác.

Dịch Dương phát hiện sự đổi trong cảm xúc của cô, tự nhiên. “Nếu em ăn gì thì nghỉ sớm .” Trong lời của chứa nhiều ẩn ý. “Có lẽ ngày mai sẽ bận đấy.”

Thương Lâm gật đầu. Dịch Dương đang định sai cung nữ chuẩn đồ tắm cho cô thì cô nhẹ nhàng lên tiếng. “Nhập Họa, tắm rửa, em chuẩn một chút .” Rồi cô đầu sang Dịch Dương. “Thần nhớ là tối nay bệ hạ còn phê duyệt tấu chương nên thần dám giữ .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-83.html.]

Đây rõ ràng là lời đuổi khách một cách đường đường chính chính.

Dịch Dương sững trong giây lát. Anh vốn định ở , nhưng bây giờ Thương Lâm thế còn bảo thì kỳ kỳ nhỉ.

hôm nay cô thấy cảnh đáng sợ như

“Trẫm sợ nửa đêm nàng sẽ thấy ác mộng nên ở với nàng, ?” Cuối cùng vẫn yên tâm nên dày mặt thương lượng với cô.

Vẻ mặt của Thương Lâm hết sức ôn hòa và rộng lượng. “Sao thể vì một thần mà để lỡ chuyện quốc gia đại sự chứ? Bệ hạ cứ yên tâm , thần .”

Dịch Dương nghẹn . Gương mặt cô hết sức bình tĩnh, ánh mắt trong veo và sáng ngời. lúc , thấy ánh mắt , cảm thấy bực .

để với cô, cho dù trong lòng thì đang sợ gần chết.

Người hầu trong điện những lời thì đều cảm thấy chắc chắn là bệ hạ sẽ . Thậm chí Vương Hải chuẩn hô bãi giá. ai ngờ, đợi một lát thì bệ hạ ung dung . “ trẫm vẫn yên tâm, ở vẫn hơn.”

Mọi ngạc nhiên sang, chỉ thấy hoàng hậu nương nương bệ hạ với vẻ mặt chút biểu cảm. Còn bệ hạ thì hoàng hậu mà chăm chú ngắm nghía một bức họa treo tường. Cảnh tượng vẻ giống như bệ hạ đeo bám hoàng hậu chịu thế nhỉ?

“Em chúng còn quan hệ nữa nên em ngủ chung với .” Thương Lâm cố ý ép giọng xuống thật nhỏ, thì thầm tai Dịch Dương. Anh cố gắng kiếm chế lắm mới chau mày .

“Vậy thì cần ngủ chung.” Anh trả lời ngắn ngọn dứt khoát. “Tối nay ngủ đất.”

***

Những chuyện mà Dịch Dương quyết thì ít ai thể đổi . Vì thế, đêm hôm thật sự ngủ đất. Trong Tiêu Phòng Điện trải thảm dày nên chỉ cần trải thêm một lớp chăn nữa là , cũng cảm thấy lạnh.

Toàn bộ cung nữ thái giám, kể cả nữ quan ghi chép cũng đuổi ngoài nên ai thể thấy cảnh tượng đại nghịch bất đạo : hoàng hậu ngủ chiếc giường nhung rộng rãi êm ái, còn hoàng đế thì ngủ đất gần chiếc giường, giống như một hầu đang gác đêm cho hoàng hậu .

Thương Lâm nghiêng ngay mép giường, Dịch Dương, vẻ bối rối. “Anh… bệnh hả?”

“Em yên tâm , đây là việc cam tâm tình nguyện, sẽ trách em ức h.i.ế.p .” Dịch Dương chăn, hai tay đan , đặt bụng. Tư thế ngủ cực kỳ tao nhã. “Ngủ ngon.”

Thương Lâm một lát, chán nản lăn trong, kéo chăn trùm kín đầu .

Loading...