Hoàng Đế Là Đồng Hương Của Ta - Chương 87

Cập nhật lúc: 2025-02-27 12:32:22
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Câu , tất cả trong điện đều ngẩn ngơ, ngạc nhiên mà quý phi nương nương đang giữa điện, vẻ như theo kịp những lời . Duy chỉ Dịch Dương ở vị trí chủ tọa là ngạc nhiên trong thoáng chốc lập tức khôi phục sự trấn tĩnh.

“À? Chuyện ?” Anh ung dung hỏi.

Thần sắc của Hoắc Tử Nhiêu vẫn bình tĩnh. “Đương nhiên những chuyện do thần , mà là thủ đoạn của Tạ chiêu nghi.”

“Quý phi nương nương đừng ngậm m.á.u phun !” Tiết tiệp dư nóng lòng bênh vực Tạ chiêu nghi, thế thì lập tức giành phản bác .

“Ngậm m.á.u phun là bản cung là Tiết tiệp dư và tỷ tỷ của ngươi?” Hoắc Tử Nhiêu lạnh. “Các ngươi tưởng rằng một cách hết sức hảo, kín kẽ, ai thể phát hiện ?”

Thương Lâm tới đây, cuối cùng nhịn nữa. “Hoắc quý phi nhiều như thế bổn cung hồ đồ luôn . Ngươi thì cứ thẳng , đừng úp úp mở mở như .”

“Dạ.” Hoắc Tử Nhiêu khẽ nhún Thương Lâm, vẻ mặt kính cẩn. “Thật những lời thần cũng đơn giản, chỉ cần nương nương và bệ hạ thấy một thì đương nhiên sẽ hiểu ngay.”

Thương Lâm nghĩ một lát, cảm thấy cũng còn lựa chọn nào khác nên đồng ý, . “Vậy thì tuyên lên .”

Sau khi mệnh lệnh của hoàng hậu nương nương truyền xuống, một tiểu cung nữ thái giám dẫn lên điện, run rẩy hành lễ với hoàng đế, hoàng hậu và các vị phi tần.

“Đây là?” Thương Lâm nghi hoặc hỏi.

“Đây là Bình Nhi – cung nữ chăm sóc hoa cỏ trong Hạnh Viên, cũng quen với Uyển tiệp dư và Thẩm Hương.” Hoắc Tử Nhiêu .

Thương Lâm để ý thấy khi Hoắc Tử Nhiêu công bố phận của cung nữ thì của Tạ chiêu nghi khẽ run lên, sắc mặt cũng trở nên căng thẳng hơn.

Hoắc Tử Nhiêu tiếp. “Vào tối hôm qua, nàng lẻn tẩm cung của thần , với thần một chuyện thể ngờ .”

Nói tới đây, Hoắc Tử Nhiêu bỗng nhiên dừng , đầu sang Bình Nhi, nhẹ nhàng . “Hôm qua ngươi với thế nào thì bây giờ cứ thế với bệ hạ và nương nương.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-87.html.]

“Dạ…” Bình Nhi dập đầu một cái, run rẩy . “Bẩm bệ hạ, nương nương, nô tì vốn là cung nữ trong Hạnh Viên, từ khi cung tới nay vẫn việc trong Hạnh Viên, đến giờ bốn năm. Khi Uyển tiệp dư và Thẩm Hương cô nương còn việc tại Hạnh Viên, nô tì từng trò chuyện với bọn họ, tuy thể coi là thiết nhưng trong lòng nô tì vẫn nhớ đến họ. Uyển tiệp dư thánh sủng, trở thành nương nương, nô tì thật lòng vui mừng cho nàng . ngày vui chóng qua, ngờ Uyển tiệp dư còn nữa… Nô tì đau lòng, cho nên đêm hôm , nhân ngày sinh nhật của Uyển tiệp dư, nô tì Hạnh Viên, đến chỗ gốc cây hạnh mà nàng thích nhất để đốt chút tiền vàng, ngờ thấy Thẩm Hương cũng ở đó…”

“Sinh nhật của Uyển tiệp dư?” Thương Lâm ngẩn . Cô hề sinh nhật của Tô Cẩm là ngày nào cho nên đến đây mới ngạc nhiên.

Cô vốn lấy lạ là tại t.h.i t.h.ể của Thẩm Hương tìm thấy trong Hạnh Viên. Bây giờ xem mục đích của nàng cũng giống như Bình Nhi, đến đó để bái tế Tô Cẩm.

“Không chỉ Thẩm Hương, nô tì còn thấy một , là một thái giám vóc cao to. Hắn…” Bình Nhi bịt miệng , nước mắt lập tức chảy xuống, vẻ mặt hết sức sợ hãi.

Vân Mộng Hạ Vũ

Thương Lâm đợi một lát, nhưng nàng vẫn chỉ tiếp nên mất kiên nhẫn, truy hỏi nàng . “Hắn ?”

Bình Nhi giật , lập tức trả lời. “Hắn bịt miệng của Thẩm Hương, kéo cô ngoài rừng.” Bình Nhi . “Thẩm Hương cứ giãy giụa nhưng chống sức lực của tên thái giám , cuối cùng thì ngất …”

Thương Lâm khẽ chau mày, tay bất giác nắm chặt . Những lời Bình Nhi giống như đang vẽ một bức tranh, cô gần như thể tưởng tượng tình cảnh . Một cô gái yếu đuối bất lực một đàn ông rõ mặt mũi khống chế trong tay, giống như là cá thớt, mặc cho đó c.h.é.m giết.

Cô cảm thấy đầu đau.

Dịch Dương phát hiện thấy cô lắm nên lặng lẽ nắm lấy tay cô. Tay của ấm áp và vững vàng, khẽ bóp nhẹ tay cô, giống như đang an ủi.

Anh sang Bình Nhi, hỏi cho Thương Lâm. “Sau đó thì ?”

“Sau đó, kéo Thẩm Hương tới bên cạnh cái giếng ở ngoải rừng, đó… ném cô xuống !” Nàng ngừng một chút. “Sau đó bên cạnh cái giếng một lát, lẽ là để xác nhận tình hình giếng, chắc chắn là xong việc nên lập tức rời khỏi đó.”

Nói xong những lời , Bình Nhi như mất hết bộ sức lực. Nàng vốn đang quỳ đất, nay trở thành bệt xuống. Trên trán nàng ngừng toát mồ hôi lạnh, sắc mặt trắng tái, đôi môi còn chút tươi tắn.

Nỗi sợ hãi kinh hoàng , ai thể hoài nghi nàng đang giả vờ.

Thương Lâm thể tiếp tục chất vấn. “Lúc xảy những chuyện đó, ngươi đang ở ?”

 

Loading...