Hoàng Đế Là Đồng Hương Của Ta - Chương 91

Cập nhật lúc: 2025-02-27 12:33:10
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh cầm lấy một con d.a.o cắt hoa quả, đặt tay Thương Lâm.

Thương Lâm con d.a.o tay, đang vẻ mặt nghiêm túc mặt , gì. “Đừng đùa nữa mà.” Cô thì thầm một câu định tránh khỏi .

Thế nhưng vẫn chịu buông tay theo ý của cô.

“Em vẫn khen mà.” Giọng của ép xuống nhỏ, mang theo chút mê hoặc.

“Khen cái gì?”

“Em xem, tên vô dụng Hà Điền đánh một trận liền phun hết, tra tấn lâu như mà vẫn chịu khuất phục bạo lực, khí phách hơn nhiều ?” Anh mỉm mắt cô, đúng là khen ngợi một cách trắng trợn.

Thương Lâm thế thì im lặng. Cô ngờ mang so sánh với Hà Điền. Sao thể so bọn họ với chứ. Một kẻ là đồ vô sỉ, vì lợi ích của mà sát hại một thiếu nữ vô tội. Một là quân nhân quang minh lạc, mang khát vọng bảo vệ tổ quốc. Về mặt tinh thần thôi thì hai một trời một vực .

Anh khiến cô thấy kính trọng.

Tập trung kiềm nén cảm xúc đang dâng trào lênh láng, cô nắm chặt d.a.o gọt hoa quả chĩa về phía . “Buông tay!” Vẻ mặt nghiêm túc như đang uy h.i.ế.p , nếu chịu buông tay thì cô sẽ đ.â.m thật.

“Tuân lệnh, thưa nữ hoàng!” Dịch Dương lui một bước, giơ hai tay lên tư thế đầu hàng, cuối cùng cho cô sự tự do.

Lời và hành động của đều quá lố, khiến cho Thương Lâm bằng một ánh mắt kỳ lạ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhớ tới những lời , ngay cả bản Dịch Dương cũng cảm thấy buồn . Đối với thì những chuyện trong lúc ở trong quân ngũ bao nhiêu năm nay đều là những chuyện hết sức bình thường và nhẹ nhàng, vốn ý khoe khoang. tại , đối diện với cô thì khống chế .

Anh thấy ánh mắt chăm chú của cô, trong đôi mắt đen láy tràn ngập vẻ yêu thương và ngưỡng mộ, giống như ngoài thì còn chứa ai khác.

hình như thành công cho lắm.

Anh cong môi lên lắc đầu. Thì đàn ông đang yêu là . là… vô dụng mà!

***

Ngày thứ ba khi Tạ Trăn Ninh nhốt lãnh cung, Cận Dương tuyết rơi. Thương Lâm nghĩ bây giờ là tháng hai, đây lẽ là trận tuyết cuối cùng của mùa đông năm nay nên gọi Nhập Họa theo cô cùng dự trữ nước tuyết tan.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-91.html.]

Trong cái bình bằng men trắng đựng đầy những hạt tuyết trắng tinh và sạch sẽ. Thương Lâm nó một lát, dùng cái thìa nhỏ múc ô mai ngâm đổ trong đó, lúc mới nở nụ .

“Em đang…” Dịch Dương bước liền thấy tình cảnh thì tức . “Đang kem ?”

“Không, em đang học đòi văn vẻ, dự trữ nước tuyết để mang pha .”

Bệ hạ và nương nương những lời khiến bọn họ hiểu , Vương Hải thức thời nháy mắt với Nhập Họa một cái, hai dẫn những cung nữ thái giám khác, lặng lẽ lui ngoài.

“Rõ ràng là đang chơi thì đúng hơn.” Dịch Dương xuống đối diện với cô, cũng cầm một chiếc thìa bằng sứ tinh xảo lên. “Màu sắc thật là .”

Trong cái thìa bằng sứ mỏng trắng tinh là mức hoa quả đỏ chót, giống như…. vết son da thịt nõn nà của giai nhân.

Thật là nóng bỏng.

Thương Lâm vẫn phát hiện vẻ khác thường thì nhích từ đối diện sang bên cạnh cô, một bàn tay còn nhẹ nhàng đặt lên vai cô. “Muốn đắp tuyết ?” Anh nhớ là năm ngoái theo cô nặn tuyết, cô chơi đùa hết sức vui vẻ.

“Không .”

“Vậy tối nay ăn lẩu ? Trước đây khi ở trong quân ngũ từng cùng các đồng đội nấu lẩu, bọn họ đều khen nấu ngon. Em thử ?”

“Không thích.”

“Trong cung mới nhập một mớ châu báu, là do Lâm Ấp Quốc ở phía nam tiến cống. Trong đó nhiều món trang sức độc đáo, em xem thử ?”

“Lạnh quá lười .”

Dịch Dương dừng một chút, cuối cùng lộ vẻ bất đắc dĩ. “Vậy thì em gì?”

Thương Lâm nhăn mặt đẩy tay của . “Em gì hết, chỉ hy vọng đừng ồn ào nữa.”

“Ồn ào?” Mặt Dịch Dương biến sắc. “Em cảm thấy đang ồn ào ?”

Gương mặt của cô vẫn lạnh lùng xa cách, khiến cho thấy mà lòng bực bội, giống như là nhiệm vụ mà cứ mờ mịt, cách nào phát hiện mục tiêu, sức lực trong nên xả . khi đối diện với ánh mắt uất ức của cô thì chút bực bội biến thành bất đắc dĩ. Anh thở dài một . “Em đang nghĩ gì thì hết , ?”

Loading...