Hoàng Đế Là Đồng Hương Của Ta - Chương 97

Cập nhật lúc: 2025-02-27 12:34:36
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thương Lâm ước gì sang chuyện khác, thế thì lập tức trả lời: “Muốn.”

Dịch Dương mỉm , bắt đầu lặp cho cô những lời từ chỗ thị vệ hôm qua. “Nam Cương cửu thanh chính là thuốc dùng chín loại thực vật ở Nam Cương để luyện thành. Chín loại thảo dược vốn độc nhưng khi phối hợp với thì trở thành chất kịch độc. Một khi nó phát tác, trong vòng nửa tiếng đồng hồ sẽ ruột gan sẽ thối rữa mà chết.”

Thương Lâm những lời chỉ trong tiểu thuyết võ hiệp , gần như là trợn tròn mắt , cả buổi trời mới thốt một câu: “Bà nó, cái tên khốn Tô Kị !”

Uổng công cô còn tưởng là sẽ để cô chết.

Thấy sụp đổ hình tượng đại hiệp Lĩnh Nam trong lòng cô, mắt Dịch Dương lóe lên vẻ đắc ý. “Em đừng vội tức giận, loại thuốc một đặc điểm quan trọng, khác với những loại thuốc độc khác.”

“Điểm nào?”

“Sau khi uống , nó sẽ phát tác ngay mà cần một chất xúc tác để kích dẫn, thứ đó thì thuốc mới chỉnh.” Giọng của lạnh . “Chất xúc tác là để cứu mà là để g.i.ế.c .”

Thương Lâm sờ bụng . “Hay cách khác, chỉ cần cả đời em đụng chất xúc tác đó thì độc sẽ gì nguy hiểm?”

“Không sai.” Dịch Dương gật đầu. “ chúng chất xúc tác đó là thứ gì nên thể tránh . Nói chừng một ngày nào đó em sẽ ngớ ngẩn khiến độc phát.”

Thương Lâm thế thì lập tức cảm thấy thức ăn bàn tràn ngập nguy hiểm nên cảnh giác nhíu mày . “Vậy em thể ăn mấy thứ ? Tô Kị với chúng như thế nhưng chất xúc tác là gì, khác nào em đói chết?”

Nghe thấy vẻ đề phòng cùng thù ghét Tô Kị tràn ngập trong giọng của cô thì Dịch Dương cảm thấy tâm trạng càng vui vẻ. Nếu còn lo lắng về chuyện giải độc cho cô thì chắc sảng khoái lắm.

“Rốt cuộc thì hôm qua các gì?”

Hôm qua, Dịch Dương và Tô Kị đàm phán với , Thương Lâm vẫn tham gia. Có điều Dịch Dương cho mà là Tô Kị cực kỳ lạnh lùng : “Xin hoàng hậu nương nương tạm thời lánh mặt cho”, giống như là thấy vẻ hăm hở trong mắt cô .

Giọng điệu của kiên quyết, tính mệnh của Thương Lâm nắm trong tay nên nào dám phản kháng, đành giả vờ như thèm quan tâm đến, trong rừng hoa gần đó, hân hoan thưởng thức hoa đào suy ngẫm chuyện nhân sinh.

Sau đó đêm qua xảy chuyện như … nên cô thể nào hỏi cụ thể và tỉ mỉ .

Dịch Dương thế thì im lặng một lát, đó mỉm . “Hắn đưa cho một thứ để trao đổi với thuốc giải.”

“Thứ gì ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoang-de-la-dong-huong-cua-ta/chuong-97.html.]

“Bản đồ phân bố địa điểm đóng quân của khu vực phía đông.”

Thương Lâm trợn tròn mắt. “Hắn ăn cướp chắc!”

Đặt một điều kiện tưởng với vua một nước, thường chắc nghĩ . Tô Kị nghĩ Dịch Dương là ai? Trụ Vương Chu U Vương?

Thương Lâm vỗ ngực, cố gắng khiến bản bình tĩnh . “Đưa yêu cầu như , thành ý gì cả.”

Dịch Dương gật đầu. “ .”

Tô Kị hề gốc gác của Thương Lâm và Dịch Dương cho nên trong mắt , quan hệ giữa bọn họ chỉ là hoàng đế và một hoàng hậu sủng mà thôi. Nếu còn chút lí trí thì sẽ ngây thơ tới mức cho rằng một vị đế vương sẽ giao tin tình báo liên quan đến vận mệnh quốc gia cho một gián điệp của kẻ địch chỉ vì một phụ nữ.

Cho nên, đây là mục đích thật sự của .

Có điều… Anh nghiêm túc suy nghĩ vấn đề . Nếu Tô Kị cứ khăng khăng đòi bản đồ đóng quân thì ? Rốt cuộc đồng ý ?

“Rào đón cũng chỉ vì lợi ích thôi.” Thương Lâm suy đoán của . “Có lẽ chỉ thế để chúng giật , đó chúng sẽ dễ dàng chấp nhận điều kiện mà thật sự .”

Mắt Dịch Dương u ám. “Có lẽ thế.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Thương Lâm thở dài một , vô thức gắp một miếng vi cá ăn cho đỡ sợ nhưng chạm đũa ngọc mép đĩa thì tay cô khựng .

Rốt cuộc thì cô ăn món cá đây?

Dịch Dương phát hiện sự bối rối của cô nên ôn hòa . “Đừng lo quá, hỏi Tô Kị , tuy rõ chất xúc tác là gì nhưng bảo với là ăn uống thường ngày vấn đề gì. Anh nghĩ nó là một thứ gì đó chúng thường gặp.” Dịch Dương mỉm . “Hơn nữa em trúng độc cũng lâu , đây ăn nhiều thứ cũng nên đừng lo lắng.”

Thương Lâm nghĩ thì thấy cũng lý. Nếu chất xúc tác của loại độc là những món ăn thường ngày gặp thì mất mặt cho kẻ chế tạo thuốc quá. Phải to tát hơn nữa chứ!

Nói tới thì cũng lạ, chuyện trúng độc nay vận , lẽ Thương Lâm cảm thấy lo lắng và sợ hãi mới nhưng thấy dáng vẻ un dung thong thả của Dịch Dương, lòng cô cũng cảm thấy trấn định theo. Cứ như là chỉ cần bên cạnh thì bất luận nguy hiểm nào cũng đáng sợ nữa.

Mọi chuyện đều thể giải quyết hết.

***

Trong lúc Dịch Dương và Tô Kị truyền thư qua , hẹn ngày gặp mặt thì Thương Lâm cũng đang tiên hành kế hoạch khác của .

Loading...