Ngài  bưng chén  lên uống một ngụm, đôi môi mỏng lướt qua miệng chén.
Ta chợt nhớ , đây là chén    uống.
Ta  chút luống cuống bắt đầu đan tay  .
Ngài  : "Lại   nữa?"
Ta : "Ừm... Đây là chén thần   uống."
Ngài  : "Không ."
Hoàng đế  xuống bên cạnh , bắt đầu phê duyệt tấu chương.
Ngài  hỏi  nhiều, từ việc biến pháp của Thừa tướng đến việc Lang trung Lễ bộ hôm qua  thanh lâu.
Ta : "Hắn chọn Oanh Oanh cô nương, nhưng  thấy tiếng đàn tỳ bà của Lưu Huỳnh cô nương còn  hơn."
Hoàng đế ngẩng đầu lên, : "Nàng cũng  từng đến đó  ?"
Ta : "... Ừ."
Ngài    vài ,  : "Nàng chính là vị Cơ Nhị công tử  bỏ   tiền lớn để Oanh Oanh  món thịt kho tàu Đông Pha ?"
Ta  ngài  vài , cũng cảm thấy hình như  từng gặp: "Ừm... Chàng chính là   che kín mặt, bỏ   tiền lớn tranh Oanh Oanh với , cháu trai của Thái Hậu ?"
Ánh mắt ngài  trở  tấu chương, mặt  đỏ tim  đập : "Không ."
Ta : "Thiếp  nhận ,  còn gì mà  dám thừa nhận!"
Ngài  : "Ta là tên thị vệ bịt mặt  cạnh cháu trai Thái Hậu."
Ta: "... Ồ,  ."
Trò chuyện với Hoàng đế cả đêm,  cảm thấy như  lột sạch cả trong lẫn ngoài.
Ngay cả chuyện  hồi nhỏ nghịch đất cũng   moi .
Ngài   càng to,  càng  hổ.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Hôm nay Hoàng đế cũng   tâm trạng xử lý chính sự, đến giờ Hợi thì buông bút, : "Cởi áo cho trẫm."
Ta  một cách uyển chuyển: "... Thần    ."
Hôm đó ma ma dạy  cả canh giờ.
Đến giờ cơm,     dùng bữa.
Có thể giọng điệu  gấp gáp, vì  và bụng  đồng thanh lên tiếng.
Kết quả bà  tưởng    học,  đó cũng  đến nữa.
Dẫn đến việc  chỉ học  cách cởi thắt lưng.
Ngài  : "Đến đây."
Ta thành thạo cởi thắt lưng của ,  buông tay.
Ngài   ,  cũng  ngài , dùng ánh mắt truyền đạt một thông điệp: ?
Ngài  : "... Không   nữa ?"
Ta : "Ừm... Hôm đó  học, nhưng  học hết."
Ngài    mặt , cảm thán: "Sắc nước hương trời, đầu óc  mây?"
Ta: "... Không ."
Ta  ngửa mặt lên trời  giường: "Thì  thần  chỉ là một mỹ nhân vô dụng."
Ta tưởng ngài  sẽ an ủi , kết quả ngài  : "Vô dụng cũng còn  thể tái sử dụng mà."
Ta nhắm mắt ,   nữa.
Ngài  dùng đầu ngón tay chạm  má : "Ngủ  ?"
Ta   giả vờ ngủ, nhưng cái miệng thối  của  chỉ  : "Ngủ... mới là lạ."
Hoàng đế .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-de-tham-tinh-quy-phi-hon-loan/chuong-5.html.]
Ta  lưng  với ngài : "Xin chào, Quý phi mà ngài gọi hiện đang   ở đây, xin vui lòng gọi   sáng mai."
Ngài  nhẹ nhàng thổi tắt ngọn nến bên ngoài màn.
Trong cung đột nhiên  nhộn nhịp hẳn lên, vì sinh nhật của Hoàng đế sắp đến.
Các phi tần đều đang dò hỏi lẫn  xem đối phương tặng gì.
Cố Chiêu Nghi : "Nửa tháng nữa là đến Thiên Thu tiết..."
Ta : "Còn  chuyện  nữa ?"
Nàng  kinh ngạc: "Tỷ tỷ   ư?"
Ta kinh ngạc: "Không ai  cho  ."
Cố Chiêu Nghi nở một nụ  bí hiểm.
Ta : " bây giờ   ."
Nụ  bí hiểm của nàng   tắt ngúm.
Ta : "Ta  chuẩn  gì cả."
Nàng   .
Ta : "  vẫn còn kịp chuẩn ."
Nàng     nữa.
Ta : "Ta còn   tặng gì."
Nàng  mặt đơ : "Không   nữa, cảm ơn."
Ta   Hoàng đế thích gì.
Từ ngữ xuất hiện với tần suất cao khi ngài   chuyện với  là "Hộ bộ Thượng thư".
Ta quyết định hỏi Bao Tổng Quản  mặt Hoàng đế.
Ta : "Hay là bổn cung tặng một bức tượng  thật bằng kích thước thật của Hộ bộ Thượng thư nhé?"
Mặt Bao Tổng Quản nhăn .
Như một cái bánh bao  quá nhiều nếp gấp: "Chuyện ..."
Ta hỏi: "Ngươi thấy thế nào?"
Hắn : "Nương nương thật khéo léo, bề ngoài là tặng cho Bệ hạ một bức tượng, nhưng thực chất là tặng cho Bệ hạ bệnh cao huyết áp, nhất cử lưỡng tiện."
Ta : "Vậy theo ngươi, bổn cung nên tặng gì cho Bệ hạ?"
Hắn  : "Chỉ cần tấm lòng của Nương nương là  ."
Ta : "Nghe quân một lời, tựa hồ như ."
Ta suy nghĩ  lâu.
Cuối cùng quyết định dâng bí quyết dưỡng tóc của  cho Hoàng đế.
Gần đây ngài  đang tìm cách xử lý Hộ bộ Thượng thư, mấy ngày liền  bước chân  hậu cung, còn nuôi một con gà, một con ch.ó trong điện.
Chó ngủ thì ngài  ngủ, gà gáy thì ngài  cũng dậy.
Cung nữ hầu hạ  mặt Hoàng đế mỗi ngày đều  thể nhặt  mấy sợi tóc  long ỷ.
Ta sợ đến lúc ngài  xử lý xong chính sự, tóc chỉ đủ để tết một b.í.m tóc nhỏ của  Mãn.
Khi Hoàng đế đến,  tận tay đưa lễ vật cho ngài .
Ngài   chiếc hộp gỗ đàn hương cao ba thước , mỉm .
Mở , bên trong là một chiếc hộp gỗ đàn hương nhỏ hơn.
Ngài   .
Mở  nữa, vẫn là một chiếc hộp,
Mở  nữa…