Hoàng Đế Trọng Sinh Cùng Hoàng Hậu - Chương 7.1

Cập nhật lúc: 2024-10-24 20:54:35
Lượt xem: 95

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xưng hô thiếu chút nữa bật đại lão gia cũng , cảm thấy lòng. Được Hoàng Thượng tứ hôn là chuyện lớn, nhưng Thái Tử đem đặt trong lòng mới quan trọng hơn. Dù Đoàn Nhi cũng sẽ cung, để cho nội thị hầu hạ từ nhỏ cũng coi như tập thích ứng . Đại lão gia cho dẫn Giang Vạn Lí đến viện của Trần thị, hiện tại Đoàn Nhi vẫn ở cùng Trần thị, Giang Vạn Lí đương nhiên cũng sẽ qua bên đó hầu hạ.

Đưa mắt Giang Vạn Lí rời , sắc mặt đại lão gia lúc mới thật sự trầm xuống, sải bước trở về. Hắn xem ai dám để một phen bẽ mặt đúng ngày hôm nay như .

Đại sảnh mới còn nào nhiệt lúc im lặng dị thường, lão phu nhân ghế lời nào, Trương thị lẳng lặng phía . Nhìn thấy đại lão gia , lão phu nhân mở miệng: “ tiễn Thái Tử rời an chứ?”

Đại lão gia gật đầu, lão phu nhân tiếp: “khách khứa cũng đều về hết , tuy cũng tính là mẫu của ngươi nhưng chung quy vẫn là chủ tử của Hứa gia, cho nên cũng thể yêu cầu giữ kín chuyện . Trên thực tế dù bắt tất cả giữ kín miệng cũng vô dụng, điều ngươi và đều rõ ràng.”

Cứ xem như đều là nhà cũng khả năng một chút truyền ngoài, càng đến hôm nay còn nhiều khách khứa mời mà tự đến. Đoàn Nhi từ khi đời chịu sự chú ý của muôn , hôm nay đích Thái Tử tới mang theo ý chỉ của hoàng hậu càng trực tiếp đẩy nàng lên đầu sóng ngọn gió, bất kể là ai nhất định đều chú ý đến chuyện của nàng. Hôm nay để xảy chuyện lớn như khẳng định thể giấu .

Nếu phận đặc biệt của Đoàn Nhi, lão phu nhân thể ôm hết trách nhiệm lên . Cứ coi như một tấm màn che cũng , xảy sự cố trong lúc vận chuyển còn hơn để tất cả cố ý hãm hãi. Người trong nhà thể gây loại chuyện hồ đồ như , hơn nữa còn là một đứa nhỏ mới sinh.

Nghĩ đến đây lão phu nhân cảm thấy thật với Đoàn Nhi, trong lòng khó chịu liền dậy: “chuyện nhà các ngươi thể xen , cũng quản, ngươi hãy tự giải quyết .” Nói xong liền cất bước rời .

Từ đến nay, cho dù đại lão gia để ý tới chuyện ở hậu trạch nhưng cũng chuyện xảy hôm nay tuyệt đối liên quan đến Trương thị, mở miệng muống mắng nhịn xuống, giận dữ hỏi ma ma bên cạnh: “Nhị lão gia ? Xảy chuyện như ở đây, còn của Hứa gia ?”

Ma ma run rẩy trả lời: “ lúc lão phu nhân hỏi nhị phu nhân sự tình chuyện, nhị lão gia liền việc và rời ạ!”

Cũng thật đáng thương cho Trương thị, lão phu nhân khí thế bức nhưng nàng vẫn chịu thừa nhận. Mặc kệ chuyện rốt cuộc do nàng , nàng vẫn là nhị phu nhân của Hứa gia, là thê tử cưới hỏi của nhị lão gia, cho dù nhị lão gia chỉ coi nàng là vợ danh nghĩa chứ hề tình cảm nhưng ít nhất cũng nên cùng đối mặt mới . Ai ngờ nhị lão gia trực tiếp bỏ . Nhị phu nhân thể đến mức , quả thật cũng thể nào cho . Cũng khó trách, đại lão gia vốn cho rằng với tính tình của Trương thị chắc chắn khả năng lẳng lặng đấy lão phu nhân răn dạy, hóa là vì cái tên vô liêm sỉ lão nhị . Nghĩ đến đây quả thật giận quá nhưng thể vạch trần: “mau gọi nhị lão gia về cho , nếu chịu trở về thì hãy với cả đời cũng đừng về nữa.”

Ma ma vội vàng phân phó mấy tên nô tài ngoài tìm , đại lão gia nhăn mặt Trương thị vẫn luôn cúi đầu lời nào, nghĩ ngợi một chút lệnh: “ngươi hãy trở về viện của , sự đồng ý của phép ngoài.” Nói xong liền rời , bên xảy chuyện như , hẳn là phu nhân ở bên cũng . Nàng đang trong thời gian ở cữ vốn nên bận tâm những việc nhưng việc trong nhà vẫn luôn do nàng quản, cho dù truy cứu việc thì vẫn để phu nhân mặt. Hơn nữa ông là đại ca, trực tiếp xử lý em dâu tóm vẫn .

Trương thị bóng lão gia rời , trong lòng căn bản thèm để ý. Chưa đến việc chặt đứt ngọn nguồn, xử lí kín kẽ việc, cho dù cuối cùng Trần thị tra , chỉ cần sống c.h.ế.t thừa nhận, nàng tuyệt đối biện pháp xử lý . Lại lui một bước mà , dù cho trong lòng đều rõ việc do chính , lúc lão phu nhân vì mặt mũi của Hứa gia mà nhận trách nhiệm về mặt quan khách . Nếu Trần thị cố tình to chuyện mất mặt chính mẫu của . Dù cũng ý định gì nha đầu , cho dù chạm mảnh vỡ thì lúc tắm rửa vẫn luôn bà v.ú bế tay chứ đặt cả trong nước, cùng lắm cũng chỉ rách chút da thôi. Hơn nữa thành công ! Đáng giận nhất chính là lão gia, thể bỏ chạy mất! Hiện tại Trương thị tức giận nhất điều , căn bản lo lắng phản ứng của Trần thị khi chuyện.

Lúc đại lão gia tới phòng Trần thị, bước cửa thấy đất đầy mảnh vỡ vội dừng bước, phu nhân nhà khẳng định chuyện. Nhẹ nhàng đến bên giường, còn kịp chuyện Trần thị tức giận : “mẫu tìm một thợ gốm đến xem, là cái bình đó khác đập vỡ dán , thứ đó gặp nước sẽ bắt đầu tan , gặp nước ấm càng tan nhanh hơn, đầy một khắc sẽ tự động tan rã.”

”Vừa chạm nhẹ bể nát.”

”Thật sự do Trương thị ư? Đoàn Nhi mới sinh, đắc tội với nàng , vì chứ?”

Hứa gia ngoại trừ Trần thị chỉ Trương thị, đại lão gia và nhị lão gia đều quản việc trong nhà, nhị lão gia cùng lắm cũng chỉ đùa giỡn với mấy nha trong viện, khả năng vươn tay đến Đoàn Nhi bên . Dù Đoàn Nhi cũng chẳng gì ảnh hưởng đến nàng , thể hạ thủ độc ác ?

Đại lão gia mặt trái của hậu trạch, Trần thị rõ ràng tàn nhẫn! Trực tiếpcười lạnh: “còn vì Đoàn Nhi cản trở con đường tiến của nữ nhi nàng ?”

”Ta vốn nghĩ nàng cho dù trong lòng khó chịu cũng sẽ dám gì Đoàn Nhi, cùng lắm nàng sẽ khó vài chuyện vụn vặt. Vốn định đợi hết thời gian ở cữ sẽ tính sổ kỹ càng, chuyện nhỏ thì cho qua, dù nàng cũng là vịn nổi tường. Không ngờ, con ch.ó cắn như nàng ác .”

Trần thị thật sự nóng giận, so sánh Trương thị như chó.

Đại lão gia cũng đang tức giận, nên để ý cách dùng từ của Trần thị. Chân mày nhíu chặt, suy nghĩ lâu vẫn nên xử lý thế nào.

”Nhạc mẫu nhận trách nhiệm việc , nếu bây giờ nàng lớn chuyện những khác sẽ , hôm nay nhạc mẫu chịu uất ức cũng uổng công, bà vì thanh danh nhà chúng mới thế.”

Trần thị nhướn mày: “lão gia yên tâm, cách thu thập nàng . Trước hết cứ để nàng thoải mái trong một tháng , chờ hết thời gian ở cữ cũng chính là lúc nàng trả nợ.”

Để chỉnh hàng vạn cách, những thủ đoạn ngầm của hậu trạchlại càng nhiều đếm xuể, Trần thị phương pháp Trương thị sống dễ chịu. nếu mẫu nhịn thì thể ngay lập tức lớn chuyện, chỉ thể từ từ xử lý. Chờ đến lúc chuyện dần phai nhạt mới thể thu thập Trương thị. Nghĩ đến chuyện Trần thị cảm thấy thật khó mà nhẫn nại, hận thể lập tức g.i.ế.c c.h.ế.t Trương thị.

Giang Vạn Lí từ nãy giờ vẫn im lặng bên cạnh nhíu mày, âm thầm tham gia câu chuyện, cũng đưa một vấn đề: “ đại lão gia cho rằng lúc nhị lão gia đang ở ?”

Nếu đến Hứa gia hầu hạ Thái Tử phi thì chính là nô tài của Hứa gia, điều Giang Vạn Lí rõ ràng. Xưng hô từ Quốc công gia biến thành đại lão gia, từng bước kéo gần cách.

Đại lão gia lúc mới phát hiện Giang Vạn Lí đang ở đây, trong mắt chỉ Trần thị, Giang Vạn Lí im một lời nên chú ý. Chớp chớp mắt, tuy rằng hiểu tại hỏi vấn đề nhưng dù cũng là bên cạnh Thái Tử nên đại lão gia vẫn trả lời:

”Ta phái tìm, ở sòng bạc thì chính là kỹ viện, còn thể chứ.”

Tên nhị của quả thật vô liêm sỉ, việc , chuyện thì luôn mặt. cho dù vô liêm sỉ cũng vô liêm sỉ đến cùng, bao giờ dám khiến kiềm chế nổi, luôn điểm mấu chốt ở . Thôi thôi, chỉ cần gây chuyện gì lớn thì cứ an phận một tên nhàn hạ tiêu tiền như nước .

Đối với sự tức giận của đại lão gia, Trần thị cũng hiểu tại . Giang Vạn Lí nhân đó, nhanh chậm : “chắc đại lão gia và phu nhân cũng , nô tài từ nhỏ tiến cung, vẫn luôn ở chung với các đại thái giám. Nô tài ít tuổi hiểu chuyện nhưng những đại thái giám trong cung tuy thể thiếu sót, nhưng tâm tư hề thiếu, thậm chí càng thâm sâu hơn.”

”Đặc biệt là những thái giám phép xuất cung mua , thường thường đều đến những nơi làng chơi xem, cho dù ăn , nhưng cũng đúng ?”

Lời nếu đổi là do một đại thái giám , nhất định Trần thị sẽ cho đuổi ngoài. Thế nhưng những lời đó từ miệng một đứa bé, mà còn sinh động như thật cho liên tưởng đến một con vẹt.

”Ngươi mới bây lớn, thể những chuyện !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hoang-de-trong-sinh-cung-hoang-hau/chuong-7-1.html.]

Ngay cả đại lão gia cũng cảm thấy buồn , nhịn mắng.

Giang Vạn Lí lắc đầu, rành mạch : “nô tài chính là hiểu, cho nên lúc bọn họ chuyện nô tài cũng chỉ thôi, về mới hiểu.” Dừng một chút tiếp tục mở miệng: “cách đây vài ngày nô tài bọn họ chuyện, nhị lão gia của phủ Quốc công trong một ngõ hẻm ở phía Nam kinh thành nuôi một ngoại thất, mua từ một kỹ viện.”

Đại lão gia đang ghế bật dậy: “Cái gì? Hắn dám nuôi ngoại thất ở bên ngoài? Những trong cung đều hết?” Nói xong liền nhấc chân ngoài lôi cổ nhị lão gia về ngay lập tức.

Giang Vạn Lí bước lên một bước ngăn , đại lão gia nổi cơn thịnh nộ: “Bản tính lão gia ngài chính trực, đương nhiên khinh thường thể khoan dung những chuyện kiểu , nhưng bao nhiêu cách nghĩ giống ngài ? Tuy rằng luật pháp cho phép, nhưng vụng trộm nuôi ngoại thất vẫn nhiều lắm.”

”Những trong cung những chuyện căn bản để trong lòng, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, sớm còn kinh ngạc.”

Bất quá chỉ là một tiểu tử mấy tuổi đầu, đề cập chuyện kiểu nhẹ nhàng bâng như quen thuộc, đối lập với sự phẫn nộ của đại lão gia, Giang Vạn Lí rõ ràng bình tĩnh hơn nhiều. Bị một đứa trẻ chỉ dẫn vấn đề , đại lão gia cũng chút hổ. Ông đương nhiên loại chuyện ở những thế gia môn hộ khác kỳ thật đều lưng, nhưng thể phát sinh ở nhà .

”Ta tất nhiên điều đó, nhưng nhà chúng tuyệt đối thể xuất hiện loại chuyện !”

Nói xong ngoài.

Giang Vạn Lí vẫn yên tại chỗ, tỉnh táo : “Vậy đại lão gia tính giữ em dâu hại tiểu thư, để nhị lão gia nạp thêm một tiểu dễ bắt chẹt cửa ạ?”

Đại lão gia bước chân ngoài chợt dừng , ngay cả Trần thị cũng cúi đầu đăm chiêu, Giang Vạn Lí mở miệng nữa, để hai họ thời gian suy nghĩ. Qua một hồi lâu, đại lão gia vẫn lưng , chút giãy dụa : “Hồ đồ, cửa nhà chúng thể để một nữ tử thanh lâu bước .”

Xong , Giang Vạn Lí dấu vết .

”Đây chỉ là kế tạm thời thôi, đợi đến khi nhị phu nhân đương nhiệm , những chuyện về tự nhiên sẽ dễ xử lý. Lão gia và phu nhân đều là lương thiện, chắc chắn sẽ thể trực tiếp gì nhị phu nhân, nếu do nhị lão gia đích là chuyện đương nhiên ?”

Lúc đại lão gia cũng mở miệng, chỉ cúi đầu suy nghĩ gì đó.

Một lúc lâu mới mở miệng, lúc là Trần thị. Trần thị Giang Vạn Lí, trong mắt rõ ràng là khen ngợi: “Đứng lâu như chắc ngươi cũng mệt mỏi, từ trong cung , tiên ngươi thói quen sinh hoạt, nghỉ ngơi của Đoàn Nhi mới , sẽ sai ma ma dẫn ngươi đến phòng của Đoàn Nhi để quen dần.”

Tuy tạm thời vẫn ở chung với Trần thị nhưng viện của Đoàn Nhi chuẩn thỏa từ sớm.

Biết bọn họ đây thương lượng cụ thể, việc Thái Tử điện hạ giao phó cũng thoả đáng, Giang Vạn Lí liền theo lời Trần thị lui xuống.

Trần thị vẫn chăm chú dõi mắt bóng dáng Giang Vạn Lí, đến khi thấy nữa mới thở dài một tiếng với đại lão gia vẫn còn đang thất thần: “Đây chính là ở trong cung đấy, mới chỉ là một đứa nhỏ mà tâm tư còn xa hơn chúng , tới chuyện như chớp mắt một cái. Trong cung rốt cuộc cảnh thế nào, Đoàn Nhi của chúng để sinh tồn đây?”

Không bất mãn Giang Vạn Lí, cũng thông minh quá sớm, chỉ cảm thán cho Đoàn Nhi.

Lúc Đại lão gia mới sực tỉnh, đang ở cữ tối kiêng kỵ mệt nhọc, chuyện hôm nay quả thực trở tay kịp, lúc cũng dám để Trần thị hao tổn tinh thần, vội vàng an ủi: “Nàng cũng đừng nóng vội, Đoàn Nhi bây giờ vẫn còn nhỏ, những lo lắng của nàng thực còn quá sớm. Hơn nữa tiểu thái giám tuy bất phàm nhưng nàng cũng đừng quên, Thái Tử điện hạ chuẩn cho Đoàn Nhi, dù lợi hại đến mấy cũng chỉ là nô tài, mà nô tài hẳn giúp chủ tử việc.”

”Nếu Đoàn Nhi chắc chắn về sẽ tránh nhiều phiền toái. Đứng ở góc độ , đây là một chuyện !”

Lời cũng đúng, Trần thị gật đầu xem như tán đồng, đó nghĩ đến những lời của Giang Vạn Lí:

”Ta cũng ngại cho , nguyên nhân dám thu thập tiện nhân là vì sợ loạn lên. Tuy vô liêm sỉ nhưng chung quy vẫn là một quan viên, nếu àm ĩ bên ngoài đồng liêu của , mất mặt chính là , cũng vẻ vang gì. Hơn nữa sợ vì tình nghĩa tàn nhẫn.”

Phất tay ngăn đại lão gia lên tiếng, Trần thị tiếp lời: “Ta cũng luôn, Trương thị tất trừ, nàng dám đụng đến nữ nhi của thì chuẩn sẽ trả thù, chắc chắn đến cùng, để nàng cơ hội thứ hai. Trước đôi nàng giở thủ đoạn nhưng chỉ là những việc nhỏ, thèm để trong lòng, nhưng dám đụng đến tâm can của , nhất định thể lưu .”

”Chàng cũng yên tâm, sẽ để một nữ tử thanh lâu chị em dâu , chờ khi Trương thị , một thời gian nữa sẽ tìm cho một tức phụ, ít nhất cũng gia thế trong sạch mới .”

Với bản chất của nhị lão gia, ai chẳng dựa Quốc công gia mà sống qua ngày, bản bất kỳ thành tựu gì. Nếu Trương thị , vài năm nữa sẽ tìm cho một vợ kế. Tuy mắt nhị phòng con trai trưởng, nhưng gia đình gia thế đều chướng mắt , trừ phi là thứ nữ. Bất quá nhị lão gia luôn luôn “thanh cao”, sẽ chịu cưới thứ nữ. Cho nên Trần thị chỉ thể đảm bảo gia thế trong sạch, còn những thứ khác dám cam đoan.

Đại lão gia cũng hiểu rõ con , thể tìm cho một cô nương gia thế trong sạch coi như tệ. Về phần dung mạo, phẩm hạnh thì , như thế ? So với thê tử hiện tại lòng rắn rết thì còn hơn nhiều. Thôi thôi, nếu nàng bất nhân thì thể trách chúng bất nghĩa.

”Lát nữa nàng đưa chìa khoá nhà kho cho , lấy ít đồ. Nếu nàng quyết định như , sẽ mặc nàng giải quyết. Đoàn Nhi cũng là nữ nhi của , cũng thương. Trương thị bên để nàng tự xử lý, về phần nhà đẻ của nàng sẽ xử lý, sẽ để bọn họ khắp nơi linh tinh.”

Lúc Trần thị mới hài lòng, vui vẻ giao chìa khoá nhà kho cho đại lão gia.

Bên Giang Vạn Lí tới tiểu viện của Đoàn Nhi, tuy là viện nhỏ nhưng thứ đều đầy đủ, còn một hồ nước nho nhỏ thông với hồ lớn bên ngoài, kỹ một chút còn thấy mấy con cá chépmàu sắc rực rỡ đang quẫy đuôi. Là tiểu viện ba lối , tuy diện tích lớn nhưng thiết kế tinh xảo, thích hợp cho nữ nhi khuê các ở.

Bước phòng Đoàn Nhi xem xét những đồ trang trí bên trong, nhiều đồ sứ thượng hạng, thậm chí còn những món đồ chơi như xe ngựa gỗ chuẩn riêng cho Đoàn Nhi. Giang Vạn Lí từ nhỏ ở trong cung, hơn nữa sư phụ chính là thái giám tổng quản hầu hạ bên cạnh Thái Tử, nên tuy nhỏ tuổi nhưng kiến thức bất phàm. Đồ đạc trong phòng ít nhất một nửa khiến Giang Vạn Lí hài lòng. Cái đổi, cái cũng , trong lòng ngừng liệt kê một loạt. Dù Thái Tử cũng cái gì cần đổi thì cứ đổi, tự trực tiếp . Tuy rằng Thái Tử phi chỉ ở đây mấy tháng nhưng cũng chu mặt. Đem phòng phòng xem xét một lượt, xác định bất kỳ sai sót gì, Giang Vạn Lí mới tạm hài lòng.

Làm xong hết thảy mới thở phào nhẹ nhõm, Chỉ còn chờ ít thứ xong mới thành một việc Thái Tử giao phó. Chỉ là trong lòng vẫn chút rõ, nếu Thái Tử điện hạ sớm chuyện sẽ xảy hôm nay, vì tính toán từ sớm hoặc trực tiếp diệt trừ âm mưu từ trong trứng nước, tại để Hứa gia chịu sự gièm pha trong một ngày đại sự thế ? Đây cũng chính là nhà đẻ của Thái Tử phi tương lai, chẳng như chính Thái Tử gia cũng mất mặt ?

 

Loading...